Huống hồ, nếu đối phương đã không có sát ý, bằng vào sự cường hãn của Thiên Ưng Đấu Thể và Thông Thiên Đạo Thể, dù chịu đánh mấy chiêu cũng không phải vấn đề gì quá lớn.
Hết thảy nói ra rất dài dòng, nhưng trên thực tế, chẳng qua chỉ diễn ra trong nháy mắt.
Tiểu Nhã không biết trong đầu Bạch Nhạc đã chuyển qua nhiều ý niệm như vậy, thoáng chốc, mũi kiếm đã đâm tới trên người Bạch Nhạc.
Tiểu Nhã thật tâm muốn cho Đái Chấn nếm chút đau khổ, một kiếm này tuy không nhắm đến chỗ yếu hại, nhưng lúc ra tay cũng chưa từng lưu thủ, thành tâm muốn chọc ra một hai lỗ trên người Đái Chấn.
Nhưng khiến nàng tuyệt đối không nghĩ tới là, tuy Đái Chấn căn bản không kịp tránh một kiếm này, song khi kiếm phong đâm tới trên người đối phương lại như đâm phải kim thạch, keng một tiếng, nhuyễn kiếm của nàng trực tiếp bị bắn ra.
Còn Đái Chấn, trừ trên y phục rách một lỗ ra, cơ hồ không chịu thêm bất cứ thương tích mang tính thực chất nào.
Lưu Tùy Vân vốn ở bên nhìn xem náo nhiệt, khắc này sắc mặt không khỏi ngưng trọng mấy phần.
Lực lượng nhục thân cường hãn như vậy, quả thực có chút nghe mà rợn người!
- Tiểu Nhã tỷ, ngươi làm cái gì vậy?
Bạch Nhạc phảng phất bị dọa cho nhảy dựng, không ngừng giật lui ra sau, hốt hoảng kêu nói.
- Thiên Ưng Đấu Thể quả nhiên danh bất hư truyền ... Chẳng qua, ta lại muốn xem xem, ngươi có thể kháng được mấy kiếm của ta!
Sau thoáng chốc ngắn ngủi thất thần, tiểu Nhã lập tức hồi thần, cười lạnh một tiếng, nháy mắt liền tế ra Tinh Hải.
Tinh Hải chín ngàn trượng!
Tính đến trước mắt, đây là Tinh Hải lớn nhất mà Bạch Nhạc từng gặp qua, hơn nữa chỉ dựa vào khí tức liền có thể phát giác ra được, thực lực đối phương cực mạnh, tuyệt đối không phải Tinh Hải Cảnh bình thường có thể cầm ra so sánh.
May mà Bạch Nhạc sớm có chuẩn bị, nhưng khắc này da đầu vẫn không khỏi tê rần.
Một khi thi triển Tinh Hải, uy lực liền sẽ hoàn toàn khác biệt.
Trước đó Bạch Nhạc dám ngạnh kháng công kích từ đối phương, nhưng với tình hình lúc này, nếu còn dám ngạnh kháng, sợ rằng sẽ bị đâm ra lỗ máu to tướng.
Hết cách, Bạch Nhạc đành cũng phải tế ra Tinh Hải, cuốn theo Tinh Hải Chi Lực hung hăng nện một quyền về phía nhuyễn kiếm của tiểu Nhã!
Ùng ùng!
Một quyền này, Bạch Nhạc ra tay cực nhanh, cường hành ngăn lại một kiếm kia giữa trời.
Xung kích khủng bố, nháy mắt liền khiến cho hư không xung quanh theo đó run lên.
Cùng lúc, quyền đầu Bạch Nhạc chính diện đụng lên mũi kiếm đối phương, nắm tay bị đâm rách da, chảy ra một tia máu tươi, song gần gần chỉ thế mà thôi, bằng vào một kiếm cường hãn kia của tiểu Nhã, trong giao phong chính diện lại vẫn không cách nào thương đến xương khớp Bạch Nhạc.
Còn chưa đủ mạnh!
Không thể vận chuyển Thông Thiên Ma Công, uy lực Thông Thiên Đạo Thể liền không cách nào triệt để phát huy ra được, bằng không, một kiếm này hẳn chưa đủ để đâm rách da Bạch Nhạc.
Thông Thiên Đạo Thể tu hành đến đỉnh phong, không nghi ngờ có thể dùng thân thể cứng đối cứng với binh khí.
Chỉ là, dù vậy cũng đủ mang đến cho tiểu Nhã chấn kinh không nhỏ.
Phải biết, một kiếm này nàng không hề lưu thủ, trừ phi thi triển thần thông chém giết sinh tử, bằng không, một kiếm này đã tính là cực hạn.
Song dù là thế, đối phương dùng quyền đầu lấy cứng đối cứng, lại ngay cả đầu khớp xương đều không bị tổn thương, hỏi sao nàng không chấn kinh cho được!
Cảnh này khiến nàng lần nữa nhớ đến lời của Hàn Tinh.
Mặc dù nói để nàng tiếp xúc với tất cả mọi người trong tầng thứ sáu, nhưng hôm nay tử tế hồi ức lại liền sẽ phát hiện, người Hàn Tinh thực sự muốn nàng tiếp xúc khả năng cao chính là người mới đột phá lên từ tầng thứ năm, nói cách khác... cũng chính là tên Đái Chấn này!
Hơn nữa, mặc dù chán ghét nhân phẩm làm người của Đái Chấn, song tiểu Nhã không muốn thừa nhận cũng không được, Thiên Ưng Đấu Thể thật có chỗ độc đáo, bằng vào điểm này, miễn cưỡng tính là phù hợp tiêu chuẩn gia nhập Quan Lan.
Chẳng qua, chuyện trọng đại như thế, tự nhiên không khả năng quyết định nhanh vậy được.
Còn cần phải quan sát thêm một đoạn thời gian.
Ngay khi những ý niệm này chuyển qua trong đầu tiểu Nhã, Bạch Nhạc đã nhân cơ hội kéo ra khoảng cách an toàn:
- Tiểu Nhã tỷ, ta không phải đối thủ của ngươi! Ngươi đừng có lấy mạnh hiếp yếu.
Lấy mạnh hiếp yếu đều đi ra, tiểu Nhã không khỏi nghẹn họng.
Bộ dạng chơi xấu này, sao mà tương tự Lưu Tùy Vân!
- Ha ha, Đái Chấn đúng không, ta thích ngươi!
Chứng kiến bộ dạng đó của Bạch Nhạc, Lưu Tùy Vân không khỏi bật cười ha hả.
- Cá mè một lứa!
Hừ lạnh một tiếng, hai lần ra tay đều thất thủ, tiểu Nhã không tiện tiếp tục ra tay, đành phải tạm thời gác bỏ ý định giáo huấn hai đứa này.
Lách mình một cái, tiểu Nhã trực tiếp tan biến trong hư không.
- Đa tạ Lưu đại ca!
Hướng về phía Lưu Tùy Vân ôm quyền hành lễ, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói cám tạ.
- Không cần khách khí, không cần khách khí!
Cười tủm tỉm khoát khoát tay, Lưu Tùy Vân mở miệng nói:
- Vừa nãy nghe nàng nói, hình như ngươi tu luyện Thiên Ưng Đấu Thể?
- Vâng!
Gật gật đầu, Bạch Nhạc cũng không che lấp, trực tiếp nói:
- Thiên Ưng Đấu Thể là công phu khổ luyện, hơn nữa ta tu hành chỉ là tàn thiên, chỉ có được lực lượng nhục thân, khó mà đăng đại nhã chi đường! Ngược lại đã khiến Lưu đại ca chê cười.