Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1816 - Chương 1815: Bị Nhục

Chương 1815: Bị nhục Chương 1815: Bị nhục

Đành chịu, Bạch Nhạc không thể không cường hành lui lại, kéo ra khoảng cách với đối phương.

Cũng may, Tiễn Hữu Lượng không có ý truy kích, thấy Bạch Nhạc lui lại, lập tức liền dừng tay.

Thân thể vừa nãy tản ra cũng theo đó lần nữa ngưng tụ lại, hoàn hảo không chút tổn hại gì.

Liếc Bạch Nhạc một cái, Tiễn Hữu Lượng nhàn nhạt nói:

- Thiên Ưng Đấu Thể đúng là danh bất hư truyền, đáng tiếc... Thứ ngươi thu được rốt cuộc chỉ là tàn thiên!

Nghe vậy, Bạch Nhạc không khỏi tức điên!

Tàn thiên, tàn thiên con mẹ ngươi!

Nếu không phải không dám sử dụng Thông Thiên Ma Công toàn lực thúc giục Thông Thiên Đạo Thể, nếu không phải không dám thi triển Thôn Thiên Quyết để hóa giải lực lượng đối phương, đối phương căn bản không đả thương được hắn.

Nhưng giờ đây, những điều này tựa hồ đã chẳng nghĩa lý gì nữa!

Dù bị đối phương trào phúng, Bạch Nhạc cũng đành chỉ biết nín nhịn.

Trừng mắt một cái, Bạch Nhạc tỏ ra không đáng, bật lại nói:

- Chẳng qua là chút thương tích ngoài da thôi, ngươi thật tưởng có thể uy hiếp được ta? Ngươi có bản lĩnh gì thì giở hết ra đi?

Đối mặt với thái độ giễu cợt đó của Bạch Nhạc, Tiễn Hữu Lượng sừng sững bất động!

Chiếm giữ ngôi sao này, hắn liền đứng ở thế bất bại, nếu đuổi đi ra, gặp phải tinh biến, dù là hắn cũng khó mà chống đỡ, phép khích tướng kiểu này, căn bản không cách nào dao động tâm chí của hắn.

Đương nhiên, trong giao phong vừa nãy, Bạch Nhạc quả thực chưa phải chịu thương hại trí mạng, đây cũng là yếu tố then chốt!

Đừng thấy tựa hồ bị đánh cho máu me tung tóe, nhìn có vẻ rất thê thảm, nhưng trên thực tế, chính như Bạch Nhạc nói, chỉ là thương tích ngoài da mà thôi, căn bản không thương đến xương cốt, đối với cường giả không ngừng tôi luyện thân thể như hắn, khôi phục lại chẳng qua là chuyện chỉ trong chớp mắt mà thôi.

Mắt thấy đối phương không mắc mưu, Bạch Nhạc liền cũng không tiếp tục dây dưa mà giật lui ra một đoạn khoảng cách, tử tế hồi ức được mất trong trận chiến vừa rồi!

Trước đó Bạch Nhạc từ trong Bất Nhị khoái kiếm lĩnh ngộ ra được không gian huyền diệu, giờ giao phong với Tiễn Hữu Lượng khiến Bạch Nhạc lần nữa cảm nhận được vi diệu trong đó!

Mặc dù không thể dùng kiếm, nhưng giả như nắm bắt đối với không gian càng sâu, khả năng thắng của hắn cũng theo đó tăng cao!

Thời gian cứ thế chậm rãi trôi qua!

Mấy ngày sau đó, Bạch Nhạc dùng Tiễn Hữu Lượng làm đá mài đao, chỉ cần có chút cảm ngộ liền lại đến tìm Tiễn Hữu Lượng giao thủ, mặc dù kết quả quá nửa vẫn là bại lui, nhưng mà, dù là Tiễn Hữu Lượng cũng kinh ngạc phát hiện, mỗi lần ra tay, thời gian Bạch Nhạc kiên trì được lại càng dài.

Như thế, trong lòng Tiễn Hữu Lượng không khỏi thăng lên một tia kiêng sợ.

Rất nhanh, tin tức Đái Chấn không ngừng giao thủ với Tiễn Hữu Lượng truyền ra, chấn kinh đến không ít người!

Vị Đái gia ngoan lạt lúc trước, giờ đây không ngờ đã đánh đến tầng thứ sáu Thiên Tinh Tháp, thậm chí đủ sức giao phong với cao thủ trong đó, bản thân điều này đã dẫn lên chấn kinh không nhỏ.

Nhưng mà, Bạch Nhạc vẫn không thỏa mãn!

Nhất thời không cách nào đánh bại Tiễn Hữu Lượng để đoạt lấy tinh thần, Bạch Nhạc liền dứt khoát dùng giao phong này làm ma luyện với chính bản thân.

Chỉ riêng giao phong với Tiễn Hữu Lượng đã hoàn toàn không cách nào thỏa mãn Bạch Nhạc.

Bao quát cả tiểu Nhã và Lưu Tùy Vân, tất cả cao thủ ở trong tầng thứ sáu, Bạch Nhạc đều đã khiêu chiến qua.

Những người này, ai nấy đều không dễ chọc, dưới tình huống không thể thi triển ra toàn bộ thực lực, Bạch Nhạc đánh không lại ai cả.

Nhưng mà, mỗi một lần giao thủ đều có thể mang đến cho Bạch Nhạc thu hoạch nhất định.

Không chút khoa trương mà nói, mỗi ngày Bạch Nhạc đều đang tiến bộ!

Bảo kiếm từ ma luyện đi ra, hương hoa mai cũng phải đi ra từ khổ hàn!

Ngày qua ngày, trọn ba tháng, Bạch Nhạc cơ hồ không có một ngày nghỉ ngơi, một mực trải qua quá trình không ngừng khiêu chiến!

Thẳng đến hiện nay, trong toàn bộ tầng thứ sáu, tất cả mọi người nghe được cái tên Đái Chấn đều không khỏi cảm thấy đau đầu.

So với người khác, tình tự của tiểu Nhã hiển nhiên càng thêm phức tạp.

Nếu nói mới đầu, nàng căn bản không nhìn trúng Đái Chấn, như vậy giờ đây, ba tháng trôi qua, dù là nàng, không muốn thừa nhận cũng không được, trên thân vị Đái Chấn này có quá nhiều ưu điểm!

Kiên cường, bất khuất!

Hơn nữa, quan trọng hơn hết là, mỗi ngày Đái Chấn đều đang tiến bộ!

Mà đây chính là tiềm lực mà Quan Lan thư viện coi trọng nhất!

Nếu không phải trước đó danh tiếng Đái Chấn thực sự quá xấu, sợ rằng nàng sớm đã không chút do dự lựa chọn Đái Chấn, nhưng hôm nay, nàng vẫn có chút do dự!

Vì thế, nàng thậm chí lần nữa tới cửa đi cầu kiến Giang Nhược Hư và Hàn Tinh.

Đáng tiếc ... Trực tiếp bị cự tuyệt!

Hàn Tinh truyền lời cho nàng, nói trước khi nàng hoàn thành khảo nghiệm lần này sẽ không gặp nàng, cũng sẽ không cho nàng bất cứ kiến nghị gì, tất cả mọi chuyện đều do chính nàng làm chủ.

Bên này càng nặng thêm quấn quýt trong lòng nàng.

Trước hòn giả sơn trong viện, Giang Nhược Hư tựatrên ghế nằm phơi nắng, nheo mắt lại, bộ dạng rất là thích ý, phảng phất mọi chuyện bên ngoài căn bản không có bất cứ quan hệ gì với hắn.

- Tên Đái Chấn đúng là xuất ngoài ý liệu..."

Bình Luận (0)
Comment