Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 182 - Chương 182 - Đẩy Vào Tuyệt Cảnh (2)

Chương 182 - Đẩy vào tuyệt cảnh (2)
Chương 182 - Đẩy vào tuyệt cảnh (2)

Cho dù chỉ là giao phong trong nháy mắt, nhưng khí tức khủng bố trên người đối phương vẫn khiến trong lòng Bạch Nhạc có chút lạnh toát, phải biết rằng, một chưởng vừa rồi, đối phương ít nhất là từ cự ly gần trăm mét đánh ra.

Nhưng dù vậy, một kiếm này của mình, cũng không chiếm được chút tiện nghi nào, phần thực lực này mạnh hơn bọn Lý Minh Thụy quá nhiều.

- Huyết Ảnh Ma Tông?

Nhìn chằm chằm đối phương, trong lòng Bạch Mộc cũng đột nhiên nổi lên sóng gió động trời, lúc trước khi Bạch Nhạc nói với hắn có thể sẽ có nguy hiểm, hắn còn có chút không cho là đúng, thậm chí cho rằng là Bạch Nhạc quá nhát gan! Cho tới lúc này, hắn mới ý thức được, những yêu nhân ma đạo trước kia chỉ nghe nói tới đã thực sự xuất hiện trước mặt mình.

- Tiểu Nhạc, chúng ta liên thủ, chưa chắc đã phải sợ hắn.

Đột nhiên rút kiếm ra, Bạch Mộc trầm giọng nói.

- Đi đi! Mộc ca nhi, ngươi không phải đối thủ của hắn, đi mau!

Thậm chí không dám quay đầu, Bạch Nhạc trực tiếp mở miệng quát.

- Thằng nhãi con của Hàn Sơn Tông, đúng là vẫn ngây thơ trước sau như một.

Cười lạnh một tiếng, người trung niên bước ra một bước, giống như mặt đất cũng theo một bước này mà khẽ run lên, trong một cái giơ tay, một đạo huyết ảnh khủng bố hiện lên, hóa thành một cái móng sắc, hung hãn tóm về phía Bạch Mộc.

Huyết Ảnh Trảo!

Lúc trước, Bạch Nhạc đã từng thấy Lý Minh Thụy thi triển một chiêu này, chỉ là so sánh với Lý Minh Thụy, một kích này hung mãnh hơn quá nhiều.

- Keng.

Tiếng kiếm minh đột nhiên vang lên, Bạch Nhạc không dám có chút lơi lỏng, một tia màu tím đột nhiên hiện lên trên người, thôi động lực lượng của Linh Phủ đến cực hạn, chém ra một kiếm.

Bạt Kiếm Thức!

Thời gian ngắn như vậy, đối tượng tấn công của đối phương cũng không phải mình, mà là Bạch Mộc, cũng chỉ có Bạt Kiếm Thức tốc độ nhanh nhất mới có khả năng ngăn cản đối phương tập sát Bạch Mộc.

Phập!

Một kiếm này, Bạch Nhạc có thể nói là đã phát huy tốc độ của ngu kiếm đến cực hạn, phát sau mà đến trước, ngăn cản một trảo cơ hồ là tất sát của người trung niên! Nhưng mà cái giá của cố đỡ một kích này, chính là Bạch Nhạc lập tức bị thương, phun ra một búng máu, cả người bay ngược ra sau.

Đáng sợ nhất là, dù vậy, một trảo này của đối phương thế tới vẫn chưa hết, tiếp tục hạ xuống Bạch Mộc.

Cho tới lúc này, Bạch Mộc mới có phản ứng, linh lực đột nhiên từ trong cơ thể phát ra, cố gắng chống đỡ công kích của một trảo này.

Bùm một tiếng!

Cho dù lực lượng của một trảo này, kỳ thật đã bị Bạch Nhạc hóa giải hơn nửa, nhưng cho dù là lực lượng còn sót lại, cũng vẫn không phải là Bạch Mộc có khả năng cản được, lập tức, cả người trực tiếp bị đánh bay, hung hăng nện xuống đất.

Nói một cách không hề khoa trương, nếu không có một kiếm đó của Bạch Nhạc ngăn cản giúp, một kích này đã đủ để giết chết Bạch Mộc rồi.

Tuy bước vào Linh Phủ cảnh, nhưng trên thực tế, Bạch Mộc cũng chỉ là Linh Phủ cảnh tầm thường nhất mà thôi, ngay cả phẩm chất Linh Phủ màu lam cũng không có, bất kể là thực lực hay là kinh nghiệm chém giết đều kém quá xa.

Cho dù là Bạch Thành, chỉ sợ cũng có thể dễ dàng đánh bại Bạch Mộc.

Loại giao phong trình độ này, hắn thậm chí căn bản là không nhúng tay vào được.

- Quả nhiên là Tử Phủ.

Khóe mắt không thèm nhìn Bạch Mộc lấy một cái, người trung niên nhìn Bạch Nhạc, thản nhiên mở miệng nói.

- Ngươi có tư cách biết tên của ta, nhớ kỹ, người giết ngươi, Đường Hách.

Vươn tay ra lau vết máu ở khóe miệng Bạch Nhạc chậm rãi nói,

- Linh Phủ hậu kỳ... Hắc, đúng coi trọng ta quá.

Nói một cách không hề khoa trương, đây mới là đối thủ khủng bố nhất Bạch Nhạc từng đối mặt, bất kể là Âm Dương Quỷ Đồng hay là Ba Sơn Lục Ma, so với Đường Hách, đều kém quá nhiều.

Thậm chí cho dù là Khổng Từ, đều là Linh Phủ hậu kỳ, nếu thực sự là chém giết sinh tử, cũng chưa chắc đã là đối thủ của đối phương.

Quan trọng hơn là, khi Bạch Nhạc giao thủ với Khổng Từ, chỉ là thi đấu tông môn, hơn nữa chỉ luận kiếm đạo, căn bản không có gì nguy hiểm, mà hiện giờ, Đường Hách lại chỉ vì một mục đích giết Bạch Nhạc mà đến.

Tuy chỉ là một người, nhưng lúc này, những gì Bạch Nhạc cảm nhận được lại là uy hiếp còn khủng bố hơn xa lúc bị bọn Lý Minh Thụy vây công, một người, lại trực tiếp đẩy Bạch Nhạc vào tuyệt cảnh!

Tử vong đã phả hơi nóng vào mặt.

Ầm!

Lại một trảo đánh ra, bọc trong màu máu, giống như cả người Đường Hách đều hóa thành một đạo huyết ảnh.

- Kiếm rất nhanh, nhưng ngươi... Quá yếu!

Một trảo đánh tan kiếm thế của Bạch Nhạc, Đường Hách trào phúng với vẻ khinh thường.

Bản thân Ngu kiếm chính là dùng nhanh mà nổi, cũng chính là dựa vào loại nhanh này mới có thể không ngừng áp chế đối thủ để thủ thắng. Nhưng cái quyết định tốc độ, không chỉ là kiếm đạo, còn có bản thân lực lượng.

Huyết Ảnh Trảo của Đường Hách kỳ thật chưa chắc đã nhanh hơn ngu kiếm, nhưng thực lực khác nhau, cũng tạo ra kết quả khác nhau.

Ngu kiếm lấy tốc độ làm kiêu ngạo, ngược lại bị Huyết Ảnh Trảo áp chế, chỉ trong mấy chiêu, kiếm thế của Bạch Nhạc đã bị đánh tan, ngu kiếm không thi triển nổi nữa.

Đây là nghiền ép thực lực tuyệt đối!

Bình Luận (0)
Comment