Tựa như đương sơ, trừ Lưu Tùy Vân ra, đối tượng đầu tiên Bạch Nhạc tìm đến chính là Tiền Hữu Lượng!
Lúc trước đây cũng là đối tượng đầu tiên Bạch Nhạc chọn để khiêu chiến!
Giờ lần nữa đi về, khí thế lại đã hoàn toàn khác biệt.
- Ngươi không phải Đái Chấn, ngươi rốt cuộc là ai?
Bạch Nhạc không khôi phục diện mạo vốn có, vẫn lấy khuôn mặt Đái Chấn gặp người, chỉ là một kiếm xuất ra, kiếm ý liền đã kinh thiên động địa, dù Tiền Hữu Lượng có ngu ngốc đến mấy, tự nhiên cũng có thể hiểu được, bây giờ người đang đối mặt với mình tuyệt đối không phải Đái Chấn!
Đáng tiếc, Bạch Nhạc hiển nhiên không có ý trả lời hắn.
Muốn lần lượt khiêu chiến qua từng người, tự nhiên cần có thời gian không ngắn, mà giờ thứ Bạch Nhạc thiếu nhất chính là thời gian!
Hắn tất nhiên không thể dễ dàng bạo lộ chính mình!
Phải biết, người ở tầng thứ sáu này trên thực tế đều không quá rõ ràng về Bạch Nhạc, rất nhiều chuyện chẳng qua chỉ là nghe đồn thổi mà thôi, nhất thời liền khó mà đoán ra được thân phận thật của Bạch Nhạc!
Rốt cuộc, ở trong mắt đám người Tiền Hữu Lượng, thực lực bọn Kỷ Linh quá thấp, căn bản không đáng để cho bọn hắn để tâm.
Tinh Hải phóng thích ra, kim tiền đầy trời cuồn cuộn mà đến!
Lúc trước Bạch Nhạc từng bị thương bại lui dưới công kích này.
Nhưng hôm nay, một khi dốc hết toàn lực, bằng với công kích như thế mà vẫn muốn thương tổn được Bạch Nhạc thì chẳng khác gì người si nói mộng.
- Vù vù!
Nháy mắt, kiếm trong tay đột nhiên rền lên một tiếng, chớp mắt, toàn bộ Tinh Hải phảng phất hóa thành một thanh Tinh Kiếm bao la!
Quét ngang hết thảy!
Nghịch Ma Kiếm hiện lên một mạt tử mang chói mắt, mang theo toàn bộ lực lượng Tinh Hải, hung hãn chém xuống, kim tiền đầy trời đột nhiên nứt vụn, thậm chí căn bản không kịp làm ra phản ứng, Tinh Hải của Tiền Hữu Lượng liền đã bị phá!
Cũng may, Bạch Nhạc không có sát tâm.
Một kích đắc thủ, đánh tan Tinh Hải đối phương, tiếp sau Bạch Nhạc lại chưa hề ngừng bước, chạy thẳng đến vị trí tinh thần người khác.
Đương nhiên, mặc dù lưu lại một mạng, Tiền Hữu Lượng cũng bị thương không nhẹ, với tình cảnh hiện tại, phản ứng đầu tiên của hắn không nghi ngờ là chữa thương, chứ không phải báo tin cho ai khác!
Như thế, liền giúp Bạch Nhạc tranh thủ được chút thời gian!
Ở mặt lựa chọn, Bạch Nhạc cố ý lưu lại hai người được Kỷ Thần bồi dưỡng để xử lý sau cùng.
Cường thế!
Đây là lần đầu tiên Bạch Nhạc ra tay không chút kiêng dè từ khi bước vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới!
Lần này khác hoàn toàn với lần tập sát bọn Kỷ Linh, Bạch Nhạc không diệt khẩu, thậm chí cố ý bạo lộ hết thảy trước mặt thế nhân!
Trong khắp tầng thứ sáu, căn bản không có bất cứ người nào có thể cầm cự được quá trăm nhịp thở trên tay Bạch Nhạc!
Liền chiến liền thắng!
Những người này cũng lần đầu tiên ý thức được, thực lực đối phương không ngờ lại mạnh hơn bọn hắn nhiều đến vậy!
Ai cũng không phải kẻ ngu, sau khi Bạch Nhạc liên tiếp đánh bại bốn người, lập tức liền có người nhận ra thân phận Bạch Nhạc, tin tức cũng theo đó truyền ra Thất Tinh Tháp!
Thậm chí, bọn hắn đã ẩn ẩn đoán được mục đích của Bạch Nhạc!
Chính là xông phá tầng thứ bảy!
Chỉ có sắp chuẩn bị bước đến tầng thứ bảy mới dám ra tay không chút kiêng dè như thế!
Song... Cũng chính bởi như thế, khí phách đó của Bạch Nhạc khiến ai nấy đều không khỏi kinh thán!
Phải biết, trước khi thử qua, không ai dám chắc mình nhất định có thể xông vào tầng thứ bảy, với tình hình hiện tại, Bạch Nhạc quả thực đang liều mạng!
Đương nhiên, cũng là tự tin cực độ đối với bản thân!
Khí phách như thế, bất kỳ ai trong bọn hắn đều chưa từng có được.
…
- Ngươi là Bạch Nhạc!
Nhìn vào Đái Chấn đứng trước mặt, thần sắc tiểu Nhã có chút phức tạp, tựa hồ không nói được nên lời.
Đương sơ nàng xem thường Đái Chấn, đến sau cũng chính là nàng tự tay dập tắt hi vọng bái nhập Quan Lan của đối phương.
Khi trước thấy Đái Chấn buồn chán nản lòng, nàng từng có một tia áy náy.
Nhưng giờ đây, nàng mới đột nhiên phát hiện, đối phương căn bản không phải Bạch Nhạc, mà là cái tên Bạch Nhạc trước đây từng cuộn lên sóng to gió lớn ở Vân Thành, hơn nữa, sớm từ trước, đối phương đã bái nhập Quan Lan.
Thái độ thành kiến của nàng, hiển nhiên đã gây nên ảnh hưởng không nhỏ cho Bạch Nhạc, bởi thế Bạch Nhạc mới không thể không dùng phương thức cực đoan này để cường hành xông tầng thứ bảy.
Nghĩ vậy, trong ánh mắt tiểu Nhã nhìn Bạch Nhạc nhiều thêm mấy phần hổ thẹn!
- Tiểu Nhã tỷ!
Cười nhẹ một tiếng, đối với tiểu Nhã, Bạch Nhạc không có quá nhiều ác cảm, ngữ khí vẫn tùy ý nhẹ nhàng như trước.
- Bạch sư đệ ...
Cười khổ một tiếng, tiểu Nhã có chút không biết nên nói gì cho phải, khẽ khom lưng nói:
- Xin lỗi ...
- Tiểu Nhã tỷ, ngươi không việc gì phải xin lỗi ta, câu kia nói rất hay! Phẩm tính đúng thật quan trọng hơn thiên phú và tiềm lực.
Bật cười ha hả, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói.
Thấy tiểu Nhã vẫn không nói chuyện, Bạch Nhạc liền nói tiếp:
- Đương nhiên, ta vẫn có một ít ý kiến tưởng muốn nói với tiểu Nhã tỷ, rất nhiều chuyện, nghe được chưa chắc nhất định đã là thật, so với đồn thổi, kỳ thực ngươi càng nên tin vào phán đoán của chính mình.
- ...
Nghe được lời này, trong lòng tiểu Nhã khẽ run lên!