Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1830 - Chương 1829: Thiên Tinh (2)

Chương 1829: Thiên Tinh (2) Chương 1829: Thiên Tinh (2)

- Tư Mã Tuyền biết có hạn, chẳng qua, Bạch Nhạc tiếp xúc rất nhiều với Lưu Tùy Vân, không biết Lưu Tùy Vân biết được bao nhiêu sự tình.

Tiểu Nhã nhẹ giọng nói.

- Không sao cả!

Khoát khoát tay, Giang Nhược Hư nhẹ giọng nói:

- Then chốt trong chuyện này không nằm ở đấy.

- Tiên sinh, ta muốn biết, Tử Vi Đế Tinh đến cùng là chuyện gì.

Nhìn vào Giang Nhược Hư, tiểu Nhã nhịn không được mở miệng hỏi.

Liếc mắt nhìn tiểu Nhã một cái thật sâu, lúc này Giang Nhược Hư mới nhẹ giọng mở miệng nói:

- Có một số chuyện, biết càng nhiều, chưa hẳn đã là chuyện tốt.

Thoáng ngừng phút chốc, Giang Nhược Hư nói tiếp:

- Ta biết, chuyện Bạch Nhạc mang đến cho ngươi kinh động rất lớn, chẳng qua, phần tâm tư này, ngươi nên dùng cho tu hành, chứ không phải truy tìm chân tướng thân phận Bạch Nhạc, chuyện đó đối với ngươi mà nói chẳng có chút ý nghĩa nào cả.

- ... Đa tạ tiên sinh dạy dỗ!

Bị Giang Nhược Hư nói như vậy, tiểu Nhã lập tức đổ đầy mồ hôi lạnh, vội vàng khom người xin lỗi.

Khoát khoát tay, Giang Nhược Hư nhẹ giọng nói:

- Đi thôi, nơi đây đã không thích hợp ở lâu, về Quan Lan đi, còn một năm nữa Chúng Tinh Thần Vực sẽ bóc mở ... Tâm tư ngươi nên đặt ở đấy mới là chính đạo.

Khom lưng đáp ứng, song nghe thế, tiểu Nhã lại từ trong lời Giang Nhược Hư nghe ra được một tia dị dạng.

- Tiên sinh không về Quan Lan?

- Làm tốt chuyện ngươi nên làm là được rồi.

Không đợi Giang Nhược Hư hồi đáp, Hàn Tinh đã lạnh lùng mở miệng mắng nói.

Đợi tiểu Nhã lui xuống, lúc này Hàn Tinh mới tiếp tục mở miệng hỏi:

- Tiên sinh muốn đi Chúng Tinh Điện?

- Không!

Lắc đầu, Giang Nhược Hư nhẹ giọng nói:

- Đi Quan Tinh Đài!

- Trên đời này, nếu nói có ai hiểu rõ chân tướng về truyền thuyết Tử Vi Đế Tinh, vậy liền nhất định là vị quốc sư kia.

Ngẩng đầu, Giang Nhược Hư bình thản mở miệng nói.

- Sao tiên sinh cứ phải muốn can dự chuyện này?

Khẽ nhíu mày, Hàn Tinh có chút nghi hoặc, hỏi nói:

- Chúng Tinh Điện dù sao cũng là chúa tể thế giới này, nếu thật phát sinh tranh chấp với Chúng Tinh Điện... Chúng ta chưa hẳn đã có thể chiếm được tiện nghi.

Bật cười, Giang Nhược Hư nhẹ giọng nói:

- Không sao cả! Có thể đi tới bước hôm nay, trên đời này, người có thể tổn thương chúng ta đã không nhiều... Ta muốn một chân tướng, chân tướng này, dù là Chúng Tinh Điện cũng không cho được, ta đành phải tự mình đi tìm!

- ...

Cười nhẹ một tiếng, Giang Nhược Hư hờ hững nói:

- Đi thôi, ngày mai tiễn tiểu Nhã rời khỏi Vân Thành, sau đó... Chúng ta liền đi Quan Tinh Đài!

- Ta có dự cảm, lần này... Ta đã cách chân tướng rất gần!

- Xảy ra chuyện lớn như vậy, tiên sinh nghĩ rằng, hắn vẫn còn ở Quan Tinh Đài?

Hàn Tinh hỏi tiếp.

- Chính bởi vì xảy ra chuyện, cho nên hắn mới nhất định sẽ ở Quan Tinh Đài!

Trong mắt chớp qua một tia thâm thúy, Giang Nhược Hư nhẹ giọng nói:

- Trên đời này, nơi gần nhất với chân tướng ... Trừ Chúng Tinh Thần Vực, cũng chỉ còn mỗi Quan Tinh Đài!

….

Tinh Hải vạn trượng!

Lần nữa triển khai Tinh Hải, Bạch Nhạc không khỏi sa vào trầm tư.

Lâm chiến đột phá, Bạch Nhạc không có thời gian nhàn rỗi để đi tử tế quan sát Tinh Hải của chính mình, nhưng giờ bước đến tầng thứ bảy, Bạch Nhạc mới phát hiện, Tinh Hải của mình vừa khéo dừng ở vạn trượng, không nhiều một tấc, cũng không ít một tấc.

Hơn nữa Bạch Nhạc có thể cảm giác được, Tinh Hải đã đạt đến cực hạn, mặc dù thực lực vẫn còn chưa đạt tới Tinh Hải đỉnh phong, lực lượng cất chứa trong tinh hải vẫn còn có thể đề thăng, nhưng phạm vi lại tựa hồ kẹt chết ở cột mốc vạn trượng.

Vạn trượng, phảng phất là một loại cực hạn nào đó.

Như thể đã vươn tới đỉnh, không thể lớn thêm được nữa!

Nếu là người bình thường, có thể đạt đến trình độ này, thế tất hớn hở như điên, nhưng Bạch Nhạc lại không hề bởi thế mà thỏa mãn.

Bạch Nhạc có thể cảm giác được, bây giờ nếu cứ tiếp tục tu hành bình thường, tinh hải chi lực sẽ dần dần chuyển hóa thành tinh lực thuần túy, khiến cho Tinh Hải đạt đến mức độ tinh thuần nhất định, qua đó đạt tới trình độ Tinh Hải đỉnh phong, tiếp sau liền sẽ thuận thế đột phá Hóa Hư.

Tuy chưa gặp qua vị Cố Vong Tình kia, nhưng Bạch Nhạc đã ẩn ẩn đoán được, đối phương hẳn cũng lấy Tinh Hải vạn trượng hoàn mỹ đột phá Hóa Hư.

Nhưng mà ... Đấy thật sự là cực hạn ư?

Bạch Nhạc một đường đi tới bây giờ, đạo ma song tu, trước nay chưa từng thoả mãn với cực hạn bình thường.

Bây giờ, tất nhiên cũng tương tự!

Bạch Nhạc có thể cảm giác được, nếu như tiếp tục tu hành bình thường, dù có đột phá Hóa Hư, cùng lắm chỉ đạt đến cảnh giới ngang hàng Cố Vong Tình.

Đương nhiên, bằng vào Thông Thiên Ma Công, có thể lúc sinh tử tương bác, Bạch Nhạc vẫn tự tin đánh bại được đối phương.

Nhưng mà... Vậy thì đã sao?

Điều Bạch Nhạc tưởng muốn, trước nay không phải chỉ dừng ở mạnh hơn người nào.

Dưới Hóa Hư, nhân gian vô địch!

Trước khi bước vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, Bạch Nhạc gần như đã làm được tám chữ này, nếu như đương thời, có thể làm đến bước này, có lẽ Bạch Nhạc đã thỏa mãn.

Nhưng mà, Hải Thần lại khiến Bạch Nhạc ý thức được, Hóa Hư hoàn toàn không phải trọng điểm trong tu hành, thậm chí dù là Thần Linh Cảnh cũng không phải!

Bình Luận (0)
Comment