Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1850 - Chương 1849: Nơi Đến Duy Nhất

Chương 1849: Nơi đến duy nhất Chương 1849: Nơi đến duy nhất

Hôm nay Cổ Tử Húc tự biết đã không lưu lại được Bạch Nhạc, nhưng gần gần chỉ là hôm nay mà thôi.

Giờ đây, đám người Bạch Nhạc có thể nói là lật hết bài tẩy, đợi lần sau Chúng Tinh Điện ra tay, có chuẩn bị mà đến, đám người Bạch Nhạc sẽ không còn nửa điểm cơ hội để trốn thoát nữa.

- Cổ trưởng lão, thiên hạ này... Khả năng lớn hơn ngươi tưởng tượng nhiều.

Sừng sững bất động, Giang Nhược Hư nhàn nhạt đáp nói.

Thở dài, liếc mắt nhìn Giang Nhược Hư một cái thật sâu, Cổ Tử Húc không nói nhảm gì thêm, quay sang hờ hững nói với Kỷ Thần:

- Mở ra đại trận, thả bọn họ đi!

- Vâng!

Đối mặt Cổ Tử Húc, dù là Kỷ Thần đều không dám có nửa điểm ngập ngừng.

Tia thần hồn vừa mới thoát được đi ra kia lần nữa hiển hiện ở phía xa, mở ra Vạn Tượng sát trận.

Thoáng chốc, Giang Nhược Hư đi trước mở đường, chớp mắt mấy người đã tan biến phía chân trời.

Thẳng đến khắc này, chúng nhân chung quanh mới lần nữa oanh động, trọn cả Vân Thành bỗng chốc sa vào hỗn loạn.

Chuyện hôm nay, ảnh hưởng thật sự quá lớn, đối với những tu hành giả đứng ngoài xem náo nhiệt kia mà nói, càng là một trường đại hí, khả năng cả đời đều chưa hẳn có cơ hội gặp được.

Nhục thân bị hủy, Kỷ Thần không dám dừng lại lâu, lập tức hóa thành một đạo quang mang lao thẳng đến phủ quận thủ.

Dù đã tu hành đến Hóa Hư Cảnh, nhưng một khi mất đi nhục thân, tổn thất cũng cực kỳ thảm trọng, nếu không thể kịp thời trùng tố nhục thân, hoặc là đoạt xá, nhẹ thì một thân tu vi trôi theo dòng nước, nặng thì hồn phi phách tán, thân tử đạo tiêu.

Về lại trong phủ quận thủ, Kỷ Thần gần như không chút do dự, trực tiếp xuất hiện trong phòng Kỷ Linh.

Tức thì, tất cả thị nữ trong phòng đồng loạt quỳ xuống.

Không để ý đến đám người này, Kỷ Thần trực tiếp hạ xuống bên người Kỷ Linh, trong mắt chớp qua một tia giãy dụa, trầm mặc tận gần trăm nhịp thở, cuối cùng tia giãy dụa trong mắt mới bị thay thế bởi vẻ ngoan lệ!

Khắc sau, thần hồn Kỷ Thần trực tiếp bay vào trong cơ thể Kỷ Linh.

Lấy thủ đoạn Kỷ Thần không phải không có cách để khôi phục nhục thân, nhưng vô luận cách nào đều sẽ tạo thành tổn thất cực lớn với hắn, hơn nữa còn có phong hiểm thất bại.

Chỉ có đoạt xá Kỷ Linh mới là cách ổn thỏa nhất.

Kỷ Linh vốn là con trai độc nhất của hắn, huyết mạch tương liên, căn bản sẽ không xuất hiện bài xích, có thể dễ dàng chiếm cứ thân thể.

Hơn nữa, bản thân thần hồn Kỷ Linh đã bị thương nặng, gần như không có hi vọng tỉnh lại, nói là còn sống, song thực tế đã không khác gì chết đi.

Với tình hình đó, chiếm cứ thân thể Kỷ Linh, đối hắn mà nói tự nhiên không phải chuyện gì quá mức khó mà chấp nhận.

Huống hồ, bản thân Kỷ Thần vốn là kiêu hùng, tâm tư ngoan lạt, đến cái lúc sống còn như thế này, hắn há lại sẽ bị cái gọi là thân tình ràng buộc.

Con chết rồi có thể sinh thêm, nhưng nếu hắn chết rồi, hết thảy liền không còn tồn tại.

Chỉ một lát sau, Kỷ Linh đang nằm ở trên giường từ từ mở mắt!

Chỉ là Kỷ Linh ngồi dậy trên giường, trong ánh mắt lại sớm đã không còn bộ dạng như trước, khí tức trên người cũng theo đó phát sinh đại biến!

Nháy mắt, thị nữ trong phòng lập tức bị hù cho quỳ rạp cả xuống, run lên lẩy bẩy!

Các nàng tận mắt chứng kiến thần hồn Kỷ Thần tiến vào thân thể Kỷ Linh, tự nhiên biết được vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

Chỉ là, không chờ bọn họ kịp nói chuyện, ngón tay Kỷ Linh chợt điểm ra, chớp mắt, đám thị nữ đang quỳ trên mặt đất lập tức toi mạng.

Chậm rãi đứng thẳng người dậy, liếc mắt nhìn hai tay mình, trong mắt Kỷ Thần cuối cùng hiện lên một tia thương xót, nhưng lát sau liền hoàn toàn bị vẻ lạnh lùng thay thế.

- Quận thủ đại nhân!

Khắc sau, Cổ Tử Húc chậm rãi bước vào trong phòng.

Dù Kỷ Thần đã đoạt xá, nhưng ở trong mắt người như Cổ Tử Húc, đây tự nhiên không phải bí mật gì, liếc mắt liền có thể nhìn ra.

Hơn nữa, Cổ Tử Húc cũng căn bản không để ý việc này.

- Cổ trưởng lão!

Ngẩng đầu, Kỷ Thần hơi hơi ôm quyền, hướng về phía Cổ Tử Húc hành lễ nói.

- Hạ lệnh phong tỏa toàn bộ Đông Nam quận, không cần sai người ra tay, nhưng phải làm rõ ràng xem bọn hắn đang ở đâu, ta muốn khiến bọn hắn tấc bước khó đi!

Trong mắt chớp động hàn mang, Cổ Tử Húc trầm giọng phân phó nói.

- Cổ trưởng lão, sợ rằng bọn hắn sẽ không dừng lại lâu ở Đông Nam quận ...

Ngập ngừng khoảnh khắc, mãi lúc sau Kỷ Thần mới lên tiếng nói.

- Lão phu biết!

Hừ lạnh một tiếng, Cổ Tử Húc trầm giọng nói:

- Trừ Đông Nam quận, lão phu tự nhiên sẽ còn thông tri Bắc Vực và Cực Tây Chi Địa, thiên hạ này... Là thiên hạ của Chúng Tinh Điện chúng ta!

- Vâng!

Đã nói tới mức đó rồi, Kỷ Thần tự nhiên không còn dám nhiều lời, trực tiếp khom lưng đáp.

Liếc mắt nhìn Kỷ Thần một cái, Cổ Tử Húc tiếp tục nói:

- Nếu ngươi đã đoạt xá thành công, vậy thì không ngại xuất hiện với thân phận này đi ... Nếu bọn hắn thật có thể trốn thoát, ngươi liền lần nữa bước vào Chúng Tinh Thần Vực, hiểu chưa?

- Vâng!

... ... ..... .

- Tiên sinh, giờ chúng ta về Quan Lan à?

Rời khỏi Vân Thành, Hàn Tinh nhịn không được lần nữa mở miệng hỏi.

Mặc dù đã tạm thời thoát khỏi Cổ Tử Húc, nhưng với tình hình lúc này, đi đâu lại thành vấn đề không nhỏ.

Bình Luận (0)
Comment