- Mộ địa đã bị phong bế!
Đứng ở phụ cận Chúng Thần Mộ Địa, vị Cửu hoàng tử Bắc Vực kia và mấy tên thiên kiêu Chúng Tinh Tiểu Thế Giới ánh mắt phức tạp nhìn vào hết thảy, không biết nên làm thế nào cho phải.
Lúc trước, vị Cửu hoàng tử này và hai thiên tài khác cùng theo bọn Bạch Nhạc xông vào trong Chúng Thần Mộ Địa.
Chỉ là, không lâu sau, lực lượng ngôi sao màu vàng bên trong cơ thể bọn hắn hao hết, thế là không thể không rời khỏi Chúng Thần Mộ Địa.
Tiếp đó, bọn Cửu hoàng tử nhịn không được lại muốn cường hành xông vào, chỉ là đến lúc này, bên trong Chúng Thần Mộ Địa đã hoàn toàn trống rỗng, sớm không thấy bóng dáng đám người Bạch Nhạc đâu nữa cả.
Không có lực lượng ngôi sao màu vàng hộ thể, bọn hắn không dám ở lại lâu trong mộ địa, song cũng không bỏ đi được, bèn một mực thủ ở chỗ này, mỗi cách một đoạn thời gian lại tiến vào xem xem, tìm kiếm manh mối.
Chừng nửa năm trôi qua, bọn hắn vẫn chẳng thể tìm được manh mối nào, ngược lại có thêm một số người chạy tới.
Chỉ là, mặc ai cũng không ngờ, ngay không lâu trước đây, Chúng Thần Mộ Địa đột nhiên lộ ra một trường ánh sáng màu đen, phong bế toàn bộ mộ địa, dù là ai cũng không cách nào tiếp tục tùy ý ra vào.
Mặc dù bọn hắn không biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì, song cũng có thể hiểu được, biến hóa này tất là do đám người Bạch Nhạc dẫn lên.
Nhất thời, trong lòng ai nấy đều phức tạp vạn phần!
Tuy không muốn thừa nhận, song không thừa nhận cũng không được, bọn hắn đã hoàn toàn bị vượt mặt.
... ... ... .
Thời gian dần trôi!
Bọn Bất Tử Thanh Vương và Cố Vong Tình rốt cục cũng đánh tan hóa thân thần linh trước mặt, chỉ là bởi vì tốc độ quá chậm, mặc dù xua tan một bộ phận tử khí, song cũng chỉ có thể bảo trì cân bằng, không đến nỗi khiến cho cục diện triệt để chuyển xấu mà thôi.
Ngược lại, giờ đây Bạch Nhạc đã đánh bại hóa thân thần linh thứ hai, chính đang giao thủ với hóa thân thần linh thứ ba.
Dù là ai cũng đều nhìn ra được, Bạch Nhạc đã nhanh hơn bọn hắn một bước dài.
Từ tình hình trước mắt thì thấy, cứ tiếp tục thế này, Bạch Nhạc tất có thể khôi phục sinh cơ thoát khốn, nhưng bọn họ thì lại khó nói.
Bất Tử Thanh Vương và Dạ Nhận thì cũng thôi, riêng Cố Vong Tình, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác đố kỵ khó mà ức chế.
Theo như hắn thấy, hết thảy của Bạch Nhạc vốn nên đều thuộc về hắn.
Nếu không phải Giang Nhược Hư bất công, tốc độ tham ngộ mộ bia truyền thừa của hắn tuyệt đối sẽ nhanh hơn Bạch Nhạc nhiều, giờ đây, có làm sao cũng sẽ không bị Bạch Nhạc bỏ xa mới đúng.
Cục diện hiện tại càng ác liệt, sát cơ trong lòng Cố Vong Tình lại càng đậm.
Hắn đã không muốn chờ đợi thêm nữa.
Giờ đây, tốc độ tiến bộ của Bạch Nhạc đã nhanh hơn hắn rất nhiều, với tình hình này, kéo càng lâu, chênh lệch giữa hắn và Bạch Nhạc sẽ càng lớn, đến sau cùng, hắn khả năng sẽ không thể đánh chết Bạch Nhạc được nữa!
So với như thế, chẳng bằng tiên hạ thủ vi cường!
Nhân khi thực lực bây giờ của hắn còn có thể chiếm giữ chút ưu thế nhất định, cường hành ra tay đánh chết Bạch Nhạc!
Vừa nghĩ tới đó, Cố Vong Tình không khỏi sinh tâm ngạt độc!
Kiếm trong tay vung lên, như một con rắn độc trực tiếp đánh lén về phía Bạch Nhạc.
Đừng thấy với cục diện hiện nay, Cố Vong Tình có vẻ lạc hậu so với Bạch Nhạc, song trên thực tế, thực lực của hắn tuyệt đối vẫn là đỉnh nhọn.
Bây giờ, hắn vung ra thể diện, trực tiếp đánh lén Bạch Nhạc, một kiếm này quả thực khủng bố vô song!
Dù là Bạch Nhạc cũng căn bản không thể ngờ, Cố Vong Tình sẽ xuống tay với cục diện như hiện tại, trong lúc vội vàng, căn bản không kịp né tránh, cường hành bị một kiếm của Cố Vong Tình chém trúng phần lưng!
Chỉ là, Bạch Nhạc rốt cục không phải tu hành giả bình thường có thể so sánh, nháy mắt khi bị đâm, Thông Thiên Đạo Thể liền đột nhiên kích phát đi ra, cường hành tránh qua yếu hại giữa thời khắc sinh tử!
Nhưng mà, dù vậy, một kiếm kia vẫn nháy mắt xé rách phần lưng Bạch Nhạc, máu tươi phun trào mà ra, vết thương sâu đến triệt để thấy xương, lộ ra xương trắng âm sâm.
Phun ra một búng máu, cả người Bạch Nhạc ngã nhào ra sau, lăn một vòng mới miễn cưỡng tránh được sát chiêu tiếp sau đó của Cố Vong Tình!
- Cố Vong Tình!
Tức thì, trong mắt Bạch Nhạc chớp động sát cơ khủng bố.
Tới nước này, chỉ cần thoáng chút suy nghĩ liền biết được tâm tư của Cố Vong Tình, sát khí theo đó cuộn trào như sóng thủy triều.
- Ầm!
Cùng lúc, công kích từ hóa thân thần linh cũng nối gót mà đến, lần nữa lưu lại một đạo vết thương trên người Bạch Nhạc.
Những hóa thân thần linh này không quản đám người Bạch Nhạc có đang nội đấu hay không, vẫn cứ không rời không bỏ xông giết về phía bọn Bạch Nhạc.
Đương nhiên, Cố Vong Tình cũng không hề dễ chịu, vì để tập kích Bạch Nhạc, hắn cũng bị trúng một kiếm của hóa thân thần linh!
Chỉ là, giờ này khắc này Cố Vong Tình hiển nhiên không quá để tâm tới vết thương kia, nhìn vào Bạch Nhạc cười lạnh nói:
- Bạch Nhạc, ngươi tưởng Giang tiên sinh bất công liền có thể giúp ngươi thủ thắng? Hôm nay, ta tất phải giết ngươi!
…
- Cố Vong Tình, ngươi muốn đồng quy vu tận ư?
Trong mắt chớp động sát cơ khủng bố, Bạch Nhạc lạnh giọng quát.