Trong tình cảnh thần linh hóa thân đang không ngừng công kích, nếu phải giao thủ với Cố Vong Tình, song phương hiển nhiên đều rất khó có được kết cục tốt đẹp, dù một bên có thể thủ thắng, song tất cũng phải trả ra đại giá thảm trọng, với tình hình đó, rất khó tiếp tục chống được nổi công kích từ hóa thân thần linh!
Có thể nói, một khi giao thủ, cục diện tuyệt đối sẽ là lưỡng bại câu thương.
Bạch Nhạc thực sự không ngờ, dưới tình huống này, Cố Vong Tình lại vẫn có lý do để ra tay với hắn.
- Chuột nhắt, ngươi dám!
Gần như cùng lúc, Bất Tử Thanh Vương và Dạ Nhận kịp có phản ứng, Bất Tử Thanh Vương càng là nhịn không được lớn tiếng quát mắng.
Hắn rất rõ ràng, có thể rời khỏi Chúng Tinh Tiểu Thế Giới hay không, then chốt nằm ở chỗ Bạch Nhạc, nếu Bạch Nhạc chết ở chỗ này, dù hắn có thể vượt qua khảo nghiệm lần này thì cũng không cách nào phản hồi thế giới chân thật, sau cùng sẽ bị hủy diệt cùng lúc với Chúng Tinh Tiểu Thế Giới.
Giờ thấy cảnh này, hắn há có thể không phẫn nộ?!
Chỉ là, có hóa thân thần linh kềm chế, hắn rất khó rảnh tay để đi trợ giúp Bạch Nhạc.
- Đồng quy vu tận lại thế nào?
Cười lạnh một tiếng, Cố Vong Tình không đáng nói:
- Thứ ta không lấy được, ngươi cũng đừng hòng đạt được! Tử Vi Đế Tinh chính là đại kiếp nạn vạn năm, ngươi còn sống, tất sẽ họa loạn chúng sinh, ta chỉ hận không sớm chút động thủ, trực tiếp giết chết ngươi!
- Giang tiên sinh!
Bất Tử Thanh Vương lập tức quay sang Giang Nhược Hư giận dữ hét lên.
Với tình cảnh trước mắt, nếu nói còn ai có thể có dư lực áp chế Cố Vong Tình, vậy liền chỉ có Giang Nhược Hư.
Thở dài một tiếng, Giang Nhược Hư chậm rãi mở miệng nói:
- Thiếu điện chủ, chân thân ngươi mặc dù vẫn đang ở trong Chúng Tinh Điện, chết ở đây rồi còn có thể trọng sinh, nhưng mà ... Dùng loại thủ đoạn đó thủ thắng, đạo tâm bị hao tổn, tương lai ngươi có thể đi được bao xa?
So với bọn Bạch Nhạc, Giang Nhược Hư hiển nhiên càng hiểu rõ về Cố Vong Tình.
Cố Vong Tình dám điên cuồng ra tay như vậy, không phải bởi vì hắn thật không tiếc tính mạng đồng quy vu tận với Bạch Nhạc, mà là bởi vì có thể đảm bảo trùng sinh!
Bản thân Cố Vong Tình vốn là đạo tử được Chúng Tinh Điện dốc toàn lực bồi dưỡng đi ra.
Có thể nói, tất cả hi vọng của Chúng Tinh Điện đều gửi gắm hết lên thân Cố Vong Tình, mong đợi hắn có thể bước ra một bước sau cùng, đi ra một con đường bất phàm.
Dưới tình hình đó, Chúng Tinh Điện há có thể mặc cho Cố Vong Tình bốc lên nguy hiểm tính mạng bước vào Chúng Tinh Thần Vực!
Trước khi bước vào Chúng Tinh Thần Vực, Chúng Tinh Điện đã dùng bí pháp ngưng luyện hóa thân cho Cố Vong Tình, người bước vào Chúng Tinh Thần Vực căn bản không phải chân thân của Cố Vong Tình, chẳng qua chỉ là một hóa thân mà thôi.
Cũng chính bởi vậy, lúc trước, trong giao phong với Cố Vong Tình, Bạch Nhạc mới không cảm thấy người này mạnh hơn hắn là bao!
Trời sinh đạo thể, dùng hết thảy tài nguyên tốt nhất trong thiên hạ để tu hành, sự cường hãn của Cố Vong Tình há chỉ dừng ở mức ấy.
Từ lúc Cố Vong Tình bước vào Chúng Tinh Thần Vực, trên thực tế, Giang Nhược Hư sớm đã nhìn thấu, chỉ là một mực không vạch trần mà thôi.
Nhưng mà, Giang Nhược Hư lại cũng không ngờ, trong tình hình như lúc này, Cố Vong Tình vẫn sẽ làm ra lựa chọn điên cuồng như thế.
Từ ngoài mặt thì thấy, thủ đoạn kiểu này không nghi ngờ là điều rất khả thi, lấy một hóa thân, đổi lấy tính mạng Bạch Nhạc, tự nhiên chiếm hết tiện nghi.
Song trên thực tế, câu chuyện lại đơn giản vậy ư?
Nếu Cố Vong Tình chỉ muốn làm một tên cường giả bình thường, dùng ra loại thủ đoạn này, tự nhiên không có gì đáng trách!
Binh bất yếm trá (chiến tranh không ngại dối lừa), thời khắc sinh tử, chỉ cần có thể đạt được mục tiêu, thủ đoạn thế nào đã không quan trọng.
Nhưng mà ... Muốn trở thành một vị cường giả đỉnh cấp thực sự, thậm chí đánh vỡ cực hạn, bước ra một bước sau cùng, tâm tính như thế, quả thực bằng với đi tìm chết.
Dù thật lấy phương thức này chôn giết được Bạch Nhạc, hậu quả tất sẽ dẫn đến đạo tâm bị tổn hại, lưu lại tâm ma.
Người như thế ... Căn bản không khả năng bước ra một bước sau cùng, hoàn thành tâm nguyện của Chúng Tinh Điện.
Nếu nói, trước đó Giang Nhược Hư chỉ có chút thất vọng đối với Cố Vong Tình, cho rằng hắn không xuất sắc bằng Bạch Nhạc.
Như vậy giờ đây, Giang Nhược Hư đã triệt để tuyệt vọng với Cố Vong Tình.
Nhân vật như thế, làm sao có thể gánh vác được hi vọng của toàn bộ Chúng Tinh Tiểu Thế Giới? !
Ngay từ lúc bắt đầu, con đường Chúng Tinh Điện chọn đi đã sai rồi!
- Đạo tâm không đạo tâm cái gì, thắng làm vua thua làm giặc, chẳng qua chỉ thế mà thôi!
Cười lạnh một tiếng, Cố Vong Tình không chút nào cố kỵ đến Giang Nhược Hư, không đáng nói:
- Giang tiên sinh, đến nước này rồi, ngươi cần gì cứ phải cố lộng huyền hư? ! Ngươi và quốc sư tâm đầu ý hợp, qua nhiều năm như vậy, ngươi khai mở Quan Lan thư viện, Chúng Tinh Điện ta vẫn luôn mặc nhận, bởi vì tưởng rằng ngươi và Chúng Tinh Điện là một lòng! Nhưng ngươi thì sao? Không ngờ lại đi tin tưởng cái tên Tử Vi Đế Tinh này, nhiều lần thiên vị hắn, đến nỗi để hắn đánh bại ta, cướp đoạt đi cơ duyên trong Chúng Tinh Thần Vực!