Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1908 - Chương 1907: Thôn Phệ Tử Khí (3)

Chương 1907: Thôn phệ tử khí (3) Chương 1907: Thôn phệ tử khí (3)

Yên ắng chứng kiến hết thảy, trong mắt Giang Nhược Hư không khỏi lộ ra một tia phức tạp.

Giờ đây, từ trạng thái thì thấy, hắn vẫn đang duy trì bộ dạng phân nửa thân thể là bình thường, nhưng Hàn Tinh thì đã không cách nào ức chế tử khí xâm thực, nửa bên thân thể còn lại đang dần hủ bại.

- Bạch Nhạc!

Nhìn vào Bạch Nhạc, Giang Nhược Hư chậm rãi mở miệng nói.

- Giang tiên sinh!

Hạ xuống trước Vô Tự Bia, Bạch Nhạc khẽ khom lưng hành lễ với Giang Nhược Hư.

- Bạch Nhạc, ngươi xem ngươi có thể xua tan tử khí, liệu có thể giúp Hàn Tinh khu trừ tử khí trên người được không?

Giang Nhược Hư nhẹ giọng hỏi.

Mí mắt hơi nhảy, Bạch Nhạc đưa mắt nhìn sang Hàn Tinh, trầm giọng nói:

- Để ta thử xem!

Đi tới trước mặt Hàn Tinh, Bạch Nhạc xòe bàn tay ra, đáp ở trên người Hàn Tinh, Thông Thiên Ma Công đột nhiên vận chuyển, chớp mắt, tử khí trên người Hàn Tinh chậm rãi tuôn vào trong cơ thể Bạch Nhạc!

Gần gần một khắc đồng hồ, tử khí trên người Hàn Tinh liền hoàn toàn bị thanh trừ.

- Đa tạ!

Nhìn vào Bạch Nhạc, trong mắt Hàn Tinh không khỏi nhiều mấy phần nhu hòa, nhẹ giọng nói cảm tạ.

- Không dám, đây là ta nên làm.

Lắc đầu, Bạch Nhạc lập tức quay sang Giang Nhược Hư nói:

- Học sinh khu trục tử khí cho tiên sinh luôn.

- Không gấp!

Khoát khoát tay, Giang Nhược Hư nhẹ giọng cự tuyệt đề nghị của Bạch Nhạc, từ tốn hỏi nói:

- Ngươi đã đánh bại tất cả hóa thân thần linh, chẳng qua, cửa ải này vẫn chưa triệt để xông qua.

Hơi ngớ, Bạch Nhạc lập tức liền kịp có phản ứng.

Trừ hai mươi bảy tòa mộ bia mà Bạch Nhạc đã tham ngộ kia thì còn có một tòa mộ bia quan trọng khác nữa, đó chính là Vô Tự Bia này!

Giờ đây, hóa thân thần linh đi ra từ Vô Tự Bia bị Giang Nhược Hư vây nhốt giữa hư không, song chưa thể tính là hoàn toàn đánh bại.

Nếu muốn xông qua được khảo nghiệm lần này, sợ rằng Bạch Nhạc còn phải đánh bại hóa thân thần linh kia mới được.

- Học sinh nguyện ý thử một lần!

Nhìn vào Giang Nhược Hư, Bạch Nhạc nhẹ giọng mở miệng nói.

Giờ đây, thực lực Bạch Nhạc tăng vọt, trong lòng cũng theo đó tràn ngập tự tin, trầm giọng nói.

- Đừng quá lạc quan!

Khẽ lắc đầu, Giang Nhược Hư chậm rãi nói tiếp:

- Thực lực hóa thân thần linh mạnh hơn xa đám ngươi đánh bại trước đó, ngươi chưa hẳn đã có thể thủ thắng.

- Phải thử một phen mới biết được!

Từ chối cho ý kiến, Bạch Nhạc nhẹ giọng đáp nói.

Gật gật đầu, Giang Nhược Hư

- Vậy ngươi có từng nghĩ qua, sau khi đánh bại nó thì sẽ xảy ra chuyện gì?

- Hả?

Bạch Nhạc hơi ngớ, có quá rõ ràng ý tứ trong lời này của Giang Nhược Hư.

Đánh bại hóa thân thần linh đi ra từ Vô Tự Bia, như thế chẳng phải là hoàn thành khảo nghiệm, hết thảy liền kết thúc?

- Kết thúc? Sợ rằng không đơn giản vậy đâu!

Thở dài một tiếng, Giang Nhược Hư nhẹ giọng hỏi ngược lại:

- Bạch Nhạc, ngươi có nghĩ tới một khả năng?

- Khả năng gì?

- Nơi này có thần linh còn sống!

Bình tĩnh nhìn vào Bạch Nhạc, Giang Nhược Hư nhàn nhạt đáp nói.

- ...

Nháy mắt, trong lòng Bạch Nhạc đột nhiên hơi nhảy, gắt gao nhìn chằm chằm Giang Nhược Hư, kinh ngạc không thốt được nên lời!

Có thần linh còn sống?

Điều này sao có thể? !

Đây là phản ứng đầu tiên của Bạch Nhạc, trước đây lúc hắn bước vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, Hải Thần từng nói qua, trong Chúng Tinh Tiểu Thế Giới không có cường giả thần linh tồn tại.

Nhưng mà ... Có thật như vậy không?

Hoặc nói cách khác, lời Hải Thần tuyệt đối đáng tin ư?

Hải Thần đều có thể sống qua vạn năm tuế nguyệt mà không chết, ai dám khẳng định, nhất định không có cường giả thần linh khác còn sống? !

Trừ chính mình, ai cũng không đáng để tín nhiệm.

Từ khoảnh khắc bước vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, Bạch Nhạc đã rất rõ ràng điểm này.

Hải Thần để hắn tới, gần gần chỉ là muốn lợi dụng hắn thôi, hoặc nói cách khác, đây đó đang lợi dụng lẫn nhau, tự nhiên không có tín nhiệm gì đáng nói.

Nhưng ảnh hưởng từ chuyện này thực sự quá lớn chút.

Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất!

Giả như thật có thần linh còn sống thì sao?

Câu hỏi này của Giang Nhược Hư khiến Bạch Nhạc rơi vào trong trầm tư, trầm mặc rất lâu, cuối cùng mới chậm rãi mở miệng hỏi ngược lại:

- Tiên sinh cho rằng nên xử lý thế nào?

- Ngươi cần phải nói cho ta hết thảy những gì ngươi biết.

Nhìn vào Bạch Nhạc, Giang Nhược Hư trầm giọng đáp.

Lời này khiến Bạch Nhạc không khỏi lần nữa sa vào trầm mặc.

Ý tứ Giang Nhược Hư rất rõ ràng, cần phải được đến càng nhiều tin tức trong khả năng có thể, trong đó bao gồm cả, tại sao Bạch Nhạc lại đến Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, tình hình bên ngoài là thế nào, thậm chí ... lai lịch của Thông Thiên Ma Công, vân vân!

Nhưng mà ... những chuyện này, thật có thể nói cho Giang Nhược Hư ư?

Ai cũng không đáng tín nhiệm!

Xét từ khía cạnh nào đó mà nói, dù là Bất Tử Thanh Vương và Dạ Nhận cũng không thể hoàn toàn tín nhiệm, càng đừng nói tới Giang Nhược Hư.

Nhưng có một số chuyện, tất phải làm ra lựa chọn lấy hay bỏ.

Trước đó, Bạch Nhạc qua quít với Giang Nhược Hư một lần, đại thể nói cho đối phương biết, mình đến từ thiên ngoại, đến từ thế giới chân thật, song những cái khác, hắn lại chưa hề giải thích gì nhiều.

Bình Luận (0)
Comment