Nhưng giờ đây, bộ lí do qua quít kia, hiển nhiên đã không thoái thác được nữa.
- Trước khi tới, ngươi từng nói qua, đáp án phải tìm ở trong Chúng Tinh Thần Vực.
Nhìn vào Bạch Nhạc, Giang Nhược Hư bình tĩnh nói:
- Bây giờ, ngươi tìm được chưa?
Hơi có chút đau đầu, Bạch Nhạc nhất thời không khỏi nghẹn họng.
Trước khi bước vào Chúng Tinh Thần Vực, đúng là hắn đã nói qua lời này với Giang Nhược Hư, nhưng mà, theo như ý của Bạch Nhạc, Giang Nhược Hư không cách nào bước vào Chúng Tinh Thần Vực, chuyện này phải đến lúc hắn rời khỏi Chúng Tinh Thần Vực mới cần giải thích cho Giang Nhược Hư.
Mà đợi đến lúc hắn rời đi, mượn cơ duyên trong Chúng Tinh Thần Vực, thực lực hắn tất sẽ theo đó bạo trướng, tới khi ấy, Giang Nhược Hư chưa hẳn đã cầm nắn được hắn, tình cảnh của hắn cũng sẽ nhẹ nhàng đi nhiều.
Nhưng giờ đây, cục diện lại không đơn giản như trong tưởng tượng.
Mặc dù hiện tại thực lực Bạch Nhạc đúng là đã được đề thăng rất nhiều, song chính bởi vậy hắn mới càng thêm rõ ràng về sự khủng bố của Giang Nhược Hư, dù đến lúc này, giả như buông tay đánh một trận, hắn cũng căn bản không khả năng đánh bại được Giang Nhược Hư.
Quyền đầu không đủ cứng, tự nhiên nói chuyện sẽ không đủ tự tin.
- Tử Vi Đế Tinh, đại kiếp nạn vạn năm... Có thể không hề chỉ là dự ngôn hoang đường.
Sau một hồi suy xét cẩn thận, rốt cục Bạch Nhạc cũng chậm rãi mở miệng nói.
Không đợi Giang Nhược Hư đặt câu hỏi, Bạch Nhạc đã lần nữa giải thích:
- Giang tiên sinh, có một số chuyện ta không thể nói, nhưng ta, ta có thể nói cho ngươi một điểm! Bắt đầu từ lúc ta bước vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, liền chỉ còn thời gian mười năm, trong vòng mười năm, nếu không cách nào đánh vỡ không gian chướng bích, ly khai Chúng Tinh Tiểu Thế Giới... Toàn bộ Chúng Tinh Tiểu Thế Giới đều sẽ bị hủy diệt!
Nháy mắt, Giang Nhược Hư đột nhiên biến sắc!
Hắn vốn chỉ muốn uy hiếp Bạch Nhạc nói ra một ít chân tướng, để hắn có càng nhiều dữ liệu làm ra phán đoán, nhưng không ngờ, sau cùng lại bức hỏi ra được kết quả như vậy!
Chỗ đáng sợ nhất là, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, e rằng Bạch Nhạc không nói sai.
- Có ý gì?
Gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Nhạc, Giang Nhược Hư trầm giọng hỏi.
Chuyện này quan hệ quá lớn, dù là hắn cũng không cách nào bảo trì trấn định.
- Trước đó ta từng nói qua với ngài, Chúng Tinh Tiểu Thế Giới không phải thế giới chân thực, nơi đây, trên thực tế là do chúng thần sáng tạo ra! Chúng thần đều đã vẫn lạc... Nơi đây, tự nhiên cũng sẽ có phong hiểm bị hủy diệt.
Thoáng khẽ nhíu mày, Giang Nhược Hư tính là tán đồng lời này, vẫn chưa phản bác.
- Ngài vừa mới hỏi ta, có nghĩ tới khả năng... có thần linh còn sống.
Thoáng ngừng một lát, Bạch Nhạc nói tiếp:
- Ta không biết nơi này liệu có thần linh còn sống hay không, nhưng ta có thể khẳng định với ngươi, thiên ngoại, thật có cường giả thần linh còn sống! Ta có thể bước vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới này cũng chính là bởi vị thần linh kia bố trí.
- Ngươi có thể hiểu thành... Ta chính là do vị cường giả thần linh kia phái tới!
Sợ hãi thất kinh!
Có hay không có cường giả thần linh còn sống, đấy chỉ là một phỏng đoán, nhưng khi hắn nghe được, thật có cường giả thần linh tồn tại, da đầu lập tức vẫn không khỏi tê rần!
Giang Nhược Hư rất mạnh, mạnh hơn xa tưởng tượng của rất nhiều người.
Vậy nên, dù là ở trong Chúng Thần Mộ Địa này, hắn vẫn vững như bàn thạch, bởi vì hắn biết rõ, nguy hiểm ở nơi đây còn chưa đủ để thực sự uy hiếp được hắn!
Nhưng mà, một vị cường giả thần linh chân chính, không nghi ngờ đủ khiến bất cứ kẻ nào cũng đều phải sợ hãi!
Giang Nhược Hư vẫn chưa lên tiếng, bởi vì hắn dám chắc, Bạch Nhạc còn có lời muốn nói.
- Giang tiên sinh, ngươi hẳn cũng đã nhìn ra, ta tới nơi này, vô ý tranh đấu với bất cứ người nào, càng không muốn tranh đoạt quyền lực địa vị gì cả, ta tới, mục đích là vì đề thăng thực lực, tận hết toàn lực đề thăng thực lực, sau đó trước khi kỳ hạn mười năm đi đến ... Đánh vỡ không gian chướng bích, quay về thế giới chân thật!
Nhìn vào Giang Nhược Hư, Bạch Nhạc chân thành nói tiếp:
- Ta biết, ngươi và quốc sư đều có thực lực cực mạnh ... Cho nên, ta cũng hy vọng, đến ngày đó, các ngươi có thể cùng theo ta rời đi.
- Đợi chút!
Khoát khoát tay, Giang Nhược Hư trầm giọng nói:
- Vừa nãy ngươi nói, Chúng Tinh Tiểu Thế Giới sẽ bị hủy diệt?
Giang Nhược Hư còn chưa dứt lời, nhưng Bạch Nhạc đã hiểu được ý ngầm mà hắn muốn diễn tả.
Bạch Nhạc chỉ nói là, rời khỏi nơi này, hoặc nói cách khác, mang theo hắn và quốc sư cùng lúc rời khỏi nơi này, chứ không nói, hóa giải nguy cơ của Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, điều này đồng nghĩa với cái gì, không cần nói cũng biết!
Trên thực tế, đây cũng chính là điểm Bạch Nhạc lo lắng nhất!
Thậm chí, lúc rời đi, liệu có thể mang theo được Giang Nhược Hư và quốc sư không, Bạch Nhạc đều không dám hoàn toàn bảo chứng.
Nhưng chuyện tới nước này, hắn đã không thể không nói ra một ít chân tướng, bằng không, chỉ riêng cửa Giang Nhược Hư, hắn đã rất khó vượt qua.
- Cách để hóa giải nguy cơ cho Chúng Tinh Tiểu Thế Giới nằm ở thiên ngoại, chứ không nằm ở chỗ này.