Chậm rãi bay lên từ trong đồng quan, nữ tử kia đi chân đất, nhẹ nhàng đạp trên đồng quan, đảo mắt nhìn hết thảy xung quanh, tựa hồ có chút thất thần.
Chân ngọc trơn bóng lộ ra một loại khí tức thần thánh, lại tràn ngập sức dụ hoặc trí mạng.
- Các ngươi, là ai?
Tiếng nói phiêu miểu vang lên, phảng phất khiến cho tất cả mọi người sinh ra một tia cảm giác thân thiết từ tận đáy lòng, tiếng nói này, quá mê người.
Tựa hồ chỉ cần nghe thanh âm, đã có thể khiến đắm chìm vào trong đó, không cách nào tự kềm chế.
- Bạch Nhạc, bái kiến tiền bối!
Trong lòng đột nhiên khẽ run, Bạch Nhạc là người có phản ứng trước tiên, hơi hơi ôm quyền, trầm giọng mở miệng nói.
Bạch Nhạc vừa mở miệng, những người khác rốt cục cũng hồi thần.
Bao gồm cả Giang Nhược Hư, tất cả mọi người đồng thời hướng về phía nữ tử kia khom lưng hành lễ.
- Tiền bối?
Nhẹ giọng lặp lại hai tiếng này, trong mắt nữ tử kia lộ ra một tia mờ mịt:
- Như vậy, ta là ai?
Ngươi là ai?
Nghe thế, trong lòng Bạch Nhạc nhất thời nhịn không được muốn chửi đổng một tiếng.
Trời mới biết ngươi là ai!
Chỉ là không ngờ, trong đầu Bạch Nhạc vừa mới phù hiện lên ý niệm này, ánh mắt băng lãnh của nữ tử kia đã bất chợt dời qua, lành lạnh nói:
- Ngươi đang cười nhạo ta?
- ...
Lời này, nhất thời dọa cho Bạch Nhạc lạnh toát sống lưng, trên trán chảy đầy mồ hôi lạnh!
Hắn dám phát thệ, ý niệm kia chỉ mới phù hiện ra trong đầu mà thôi, tuyệt đối không hề nói ra miệng, nhưng dù thế, lại vẫn bị đối phương phát giác ra được, thế này thì cũng quá dọa người.
- Không dám, vãn bối không dám!
Đầu rung lắc như trống bỏi, Bạch Nhạc vội gấp gáp phủ nhận nói.
Không để ý tới lời giải thích của Bạch Nhạc, nữ tử kia đột nhiên vươn ngón tay ra, chỉ vào không trung, lập tức liền có một luồng tử khí khủng bố bao phủ về phía Bạch Nhạc!
Cơ hồ chỉ trong tích tắc, Bạch Nhạc liền bị tử khí bao trùm, sinh cơ trong cơ thể khoái tốc trôi đi mất, chớp mắt, cả người đã có dấu hiệu hủ bại, phảng phất khắc sau liền sẽ triệt để tan vỡ.
Ai mà ngờ, nữ tử này lại bá đạo đến thế, một lời không hợp liền trực tiếp hạ sát thủ!
Đừng nói người khác, dù là Giang Nhược Hư cũng không kịp có phản ứng, càng đừng nói tới nhúng tay cứu người.
Giang Nhược Hư cảm giác được rõ ràng, giả như hắn dám nhúng tay, khắc sau, hắn sẽ rơi vào kết cục tương tự như Bạch Nhạc.
Cường giả như thế thực sự quá khủng bố, khủng bố đến mức không phải nhân lực có thể chống lại.
- Thôn Thiên!
So với người khác, Bạch Nhạc càng là sống lưng phát lạnh, cảm giác vô hạn kề cận tử vong kia khiến hắn như muốn phát điên, quá khủng khiếp!
Thời khắc sinh tử, Bạch Nhạc nơi nào còn dám có nửa điểm bảo lưu, nháy mắt liền bất thần vận chuyển Thông Thiên Ma Công, trực tiếp thi triển ra Thôn Thiên Quyết!
Chỉ sát na, tử khí nồng nặc xung quanh đột nhiên bị Bạch Nhạc thôn phệ, hóa thành lực lượng tinh thuần dung nhập vào trong cơ thể, khoái tốc chuyển hóa thành sinh cơ, cường hành khôi phục lại phần thân thể vốn đã bị hủ hóa.
- Ồ?
Cảm nhận được biến hóa trên người Bạch Nhạc, trong mắt nữ tử kia hiện lên một tia ngạc nhiên, không khỏi kinh hô thành tiếng!
Đối với nàng mà nói, Bạch Nhạc chẳng qua chỉ là con kiến hôi, tùy tiện một ngón tay liền có thể mạt giết!
Nhưng lại không ngờ, Bạch Nhạc không chỉ hóa giải được lực lượng từ một chỉ này của nàng, thậm chí còn cường hành nghịch chuyển sinh tử, căng đi qua.
Quan trọng hơn là, thần thông đó mang đến cho nàng cảm giác vô cùng quen thuộc.
- Thông Thiên... Tạo Hóa Thông Thiên Quyết! Ngươi rốt cuộc là ai?
Ánh mắt lần nữa hướng về phía Bạch Nhạc, trong đầu nữ tử kia chớp qua một đạo linh quang, lập tức nhớ đến tên công pháp thần thông này, trầm giọng chất vấn.
Tạo Hóa Thông Thiên Quyết? !
Dù là Bạch Nhạc cũng không khỏi bị đối phương hỏi mộng.
Ngay chính bản thân hắn, trước giờ đều chưa nghe qua Thông Thiên Ma Công còn có cái tên này!
Nháy mắt, phảng phất như biết được ý niệm trong lòng Bạch Nhạc, nữ tử kia không khỏi thoáng khẽ nhíu mày.
- Ngươi không biết? Thế ngươi học được từ chỗ nào?
Hít sâu một hơi, xua tán hết thảy những ý niệm lung tung bát nháo ra khỏi đầu, lúc này Bạch Nhạc mới chậm rãi hồi đáp nói:
- Ta quả thực không biết cái gì là Tạo Hóa Thông Thiên Quyết, ta tu hành là Thông Thiên Ma Công, sư phó Thông Thiên Ma Quân.
- Thông Thiên Ma Quân? Người này là ai?
Nữ tử thoáng khẽ nhíu mày, hỏi ngược lại.
- ...
Câu này nhất thời hỏi cho Bạch Nhạc á khẩu không đáp được!
Biết giải thích sao đây? !
Chỉ là, trong lòng Bạch Nhạc ẩn ẩn hiểu được, sự tình tựa hồ phức tạp hơn xa so với mình tưởng tượng.
Nữ tử này có vẻ đã không nhớ được quá nhiều, khăng khăng lại có thể nói ra được tên Tạo Hóa Thông Thiên Quyết, đây tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, rất có thể, đối phương thật nhận thức môn thần thông này!
Quan trọng hơn hết là, Bạch Nhạc nhớ được rõ ràng, trước đây lúc Hải Thần nhìn thấy hắn thi triển Thôn Thiên Quyết cũng đã từng nói qua, hắn rất rõ ràng về môn thần thông này, chỉ là Hải Thần cũng không nhớ ra được lai lịch!
Giờ đây, kết hợp với phản ứng của nữ tử kia, lập tức khiến Bạch Nhạc ý thức được, trong này tất có ẩn tình mà mình không biết!