- Ngươi còn nhớ được không?
Nhìn vào Hàn Tinh, Giang Nhược Hư tiếp tục nói:
- Lúc mới vừa thức tỉnh, Thần Nữ từng muốn thử đánh chết Bạch Nhạc, song lại chưa thể đắc thủ.
- Nhớ được!
Gật đầu, Hàn Tinh hồi đáp nói.
Hắn đương nhiên không quên, đương sơ Thần Nữ vừa ra tay, suýt nữa kích sát Bạch Nhạc.
Nếu không phải Bạch Nhạc thi triển thần thông khủng bố kia, thôn phệ lực lượng của Thần Nữ, sợ rằng Bạch Nhạc sớm đã chết.
Theo như lời Thần Nữ, tựa hồ Tạo Hóa Thông Thiên Quyết gì đó mà Bạch Nhạc đang tu hành có vẻ rất có lai lịch.
- Chúng ta đều bị nàng dọa sợ.
Lắc lắc đầu, Giang Nhược Hư nhẹ giọng giải thích:
- Công pháp Bạch Nhạc tu hành có lẽ thật có huyền cơ, nhưng đấy không phải lý do chính khiến Thần Nữ không cách nào đắc thủ! Một vị cường giả thần linh, thậm chí theo như nàng nói, bản thân nàng chính là tồn tại khủng bố từng tự tay tru diệt chúng thần ... Đối mặt với Bạch Nhạc, vô luận Bạch Nhạc tu hành công pháp gì, tất đều phải chết không nghi ngờ!
- Không thể giết chết Bạch Nhạc, giải thích duy nhất chính là, nàng vừa mới thức tỉnh, đang trong tình trạng quá mức hư nhược! Hư nhược đến mức, thậm chí căn bản không nắm bắt giết chết được Bạch Nhạc, càng đừng nói tới giết chết tất cả chúng ta để diệt khẩu.
Rút tơ bóc kén!
Khắc này, Giang Nhược Hư lần nữa hồi ức từng màn ký ức khi trước, rốt cục dần dần bóc trần chân tướng.
- Ta không thể khẳng định, chuyện nàng nói rốt cuộc có bao nhiêu phần là chân thật! Nhưng không chút nghi ngờ, mặc dù nàng tru diệt chúng thần, vậy cũng nhất định không phải lực lượng của chính mình ... Nàng càng không thể không trả bất cứ giá nào.
- Chính bản thân nàng cũng nói qua, nàng thật đã vẫn lạc, chỉ còn lại một tia chấp niệm mà thôi!
- Có lẽ chưa hẳn chỉ là chấp niệm, nhưng chí ít nàng muốn thực sự sống lại thì vẫn cách một khoảng rất xa xôi.
Nghe thế, dù là Hàn Tinh cũng không khỏi có chút chấn kinh.
- Nếu như đương thời chúng ta không phải bị nàng dọa sợ, mà tất cả mọi người liên thủ vây công nàng, sợ rằng nàng sớm đã bị chúng ta đánh chết! Đáng tiếc, chúng ta bỏ qua thời cơ tốt nhất.
Lắc đầu, Giang Nhược Hư thở dài nói.
Hắn một mực tự xưng trí kế vô song, quan tuyệt thiên hạ.
Không ngờ rằng, lần này lại chịu thiệt lớn trước mặt Thần Nữ kia.
Vấn đề ở đây không hề chỉ là trí kế của hắn không đủ, mà là thân phận thần linh mang đến cho hắn áp lực quá lớn, ảnh hưởng đến phán đoán bình thường của hắn.
Đổi một cách nói khác thì là đảm phách không đủ!
Ngay từ mới đầu hắn đã không dám đặt bản thân ở góc độ bình đẳng về mặt phân thận với đối phương để đi suy nghĩ vấn đề, mà lấy góc độ kém một bậc để cân nhắc suy đoán.
Như thế, tự nhiên sẽ làm ra phán đoán sai lầm.
Lỡ qua chính là lỡ qua.
Giang Nhược Hư có chút thổn thức, lại không để bản thân sa đà trong sai lầm đó.
- Chuyện tiếp theo, vậy lại càng đơn giản.
Trải tay ra, Giang Nhược Hư tiếp tục nói:
- Chúng ta bị nàng trục xuất ra khỏi Chúng Thần Mộ Địa, còn Bạch Nhạc thì cũng bị lừa, bị nàng giả mượn danh nghĩa khảo nghiệm, phong trấn ở một nơi nào đó! Cho nên, chúng ta dù quay lại cũng không tìm thấy thi thể Bạch Nhạc.
- Không, có lẽ, sự tình không chỉ đơn giản như vậy!
Thoáng khẽ nhíu mày, tâm tư Giang Nhược Hư càng thêm thoáng đạt mấy phần:
- Ngươi nhớ được tình cảnh lúc nàng xuất hiện không? Nàng được đánh thức từ trong quan tài đồng, đương thời có vẻ như đang bị trấn áp ở dưới Chúng Thần Mộ Địa!
Bỗng nhiên, trong mắt Giang Nhược Hư chớp qua một tia tinh mang, lập tức bắt lấy được chân tướng sự tình.
- Nàng bị chúng thần trấn áp dưới mộ địa!
Tự tay tru diệt chúng thần gì đó, thật ra căn bản chính là bịa đặt lung tung, mục đích là nhằm hù dọa đám người Bạch Nhạc thôi!
Nếu là như vậy, chúng thần là tồn tại khủng bố bậc nào, há có thể bị một người dễ dàng tru diệt!
Giả như nàng thật có bản sự đó, chúng thần há lại dám đi trêu chọc nàng!
Chuyện này căn bản không hợp logic!
Đạo lý rất đơn giản!
Thực lực quốc sư có thể nói thiên hạ vô song , cường giả Hóa Hư bình thường thậm chí rất khó ngăn đỡ một kích của quốc sư. Nhưng giả như thật có trên trăm vị cường giả Hóa Hư liên thủ đi vây công quốc sư, quốc sư liệu có chống đỡ được không?
Đương nhiên không đỡ được!
Ở tuyến thời gian hiện tại, không khó để kiếm ra con số gần trăm cường giả Hóa Hư, nhưng mà, ai có thể khiến cho những cường giả Hóa Hư này không màng sinh tử, đi liên thủ vây giết quốc sư?
Đạo lý cũng tương tự!
Giả như Thần Nữ thật có bản lĩnh tru diệt chúng thần, chúng thần tự nhiên không khả năng đoàn kết thành một khối, không màng sinh tử đi vây công nàng, rơi đến kết cục lưỡng bại câu thương.
Nhân tính đều là ích kỷ, thần linh tự nhiên cũng không ngoại lệ!
Bóc tách ra tất cả các loại khả năng, như vậy chân tướng tự nhiên liền cũng dần lộ ra.
Nàng đang nói dối!
Có lẽ thực lực nàng rất mạnh, nhưng tuyệt đối chưa đạt tới trình độ có thể tru diệt chúng thần, bị vây nhốt ở chỗ này cũng không phải nàng tự nguyện, mà là nàng bị chúng thần tiêu diệt, phong ấn ở dưới Chúng Thần Mộ Địa.
Trong tình hình bình thường, nàng căn bản không khả năng thoát khốn.