Trong tình cảnh không thể bại lộ thân phận, muốn lấy thân phận Bạch Nhạc đánh bại cường giả bán thần như thế này, đúng thật là điều không hề dễ dàng.
Nhất thời, sắc mặt nàng không khỏi có chút khó coi.
Dù sớm đoán được Chúng Tinh Điện tất có cao thủ ẩn tàng, nhưng khi vị quốc sư này ra tay, lại vẫn mang đến cho nàng cảm giác cục diện thất khống.
- Quốc sư!
- Tân trưởng lão!
Thoáng chốc, chúng nhân vốn bởi vì điện chủ Chúng Tinh Điện rơi vào liệt thế mà hơi có vẻ khẩn trương, khắc này lại lần nữa sôi trào lên.
Quốc sư!
Trên đời này có rất nhiều cường giả, nhưng mà, trong lòng ai nấy tại trường đều vô cùng rõ ràng, tồn tại cường đại nhất trên thế gian, một mực luôn là vị quốc sư ẩn cư ở Quan Tinh Đài kia.
Lúc Chúng Tinh Điện sắp bị Bạch Nhạc gần như đẩy vào tuyệt cảnh, vị quốc sư này liền ra tay nghịch chuyển thế suy, quả thực phấn chấn nhân tâm.
Nhất thời, không chỉ người Chúng Tinh Điện, dù là tu hành giả khác cũng theo đó hoan hô.
Chỉ có hai người Bất Tử Thanh Vương và Dạ Nhận là tròng mắt thoáng khẽ co rụt lại.
Bọn hắn gặp qua Tân Gia Minh, song không ngờ được rằng, vị quốc sư này lại cường hãn đến thế.
Bọn hắn không phải chưa từng thấy qua cường giả bán thần.
Trước khi bước vào Chúng Tinh Thần Vực, Bạch Cốt phu nhân cũng đã là bán thần, nhưng mà, rất hiển nhiên, vị bán thần Tân Gia Minh này là một loại bán thần hoàn toàn khác biệt với Bạch Cốt phu nhân.
Cùng là Hóa Hư Cảnh, song vô luận Bất Tử Thanh Vương hay Dạ Nhận đều có thể cảm giác được rõ ràng, giả như đối địch với vị quốc sư này, sợ rằng bọn hắn đến cả một chiêu cũng khó mà ngăn được.
Quá mạnh!
Chu thiên tinh la mật bố, bao phủ toàn bộ Chúng Tinh Điện vào bên trong, phảng phất khiến người như gửi thân dưới tinh không, nhỏ bé như hạt bụi.
Mà ở trong phiến tinh không này, Tân Gia Minh chính là thần linh duy nhất!
- Không ngờ, trên đời này thật còn có bán thần.
Mí mắt hơi nhướng lên, Bạch Nhạc lạnh lùng mở miệng nói.
Thực lực bán thần khiến nàng có chút kiêng dè, song còn xa mới đạt tới mức khiến nàng sợ hãi.
- Ngươi đến cùng tưởng muốn cái gì?
Nhìn vào Bạch Nhạc, Tân Gia Minh có chút nghi hoặc hỏi.
Lúc trước Giang Nhược Hư dẫn theo Bạch Nhạc tới, từng nói qua về chuyện thiên ngoại, đương sơ Tân Gia Minh cũng tin tưởng lời của Bạch Nhạc, cho rằng Bạch Nhạc muốn mượn Chúng Tinh Thần Vực để đề thăng thực lực, sau đó rời khỏi Chúng Tinh Tiểu Thế Giới.
Cũng chính bởi vậy, hắn mới ngấm ngầm đồng ý cho Bạch Nhạc bước vào Chúng Tinh Thần Vực!
Nhưng vô luận thế nào hắn cũng không nghĩ đến, Bạch Nhạc đi ra từ trong Chúng Tinh Thần Vực, chuyện đầu tiên làm ra lại là đối phó Chúng Tinh điện.
Cảnh này khiến hắn ý thức được, nhất định đã xảy ra biến cố nào đó, mặc dù biến cố này rất khó để nắm bắt rõ ràng.
Hắn tưởng muốn lần nữa nói chuyện với Bạch Nhạc, tìm hiểu xem bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
- Dong dài!
Trong mắt chớp qua một tia mất kiên nhẫn, Bạch Nhạc nhìn vào Tân Gia Minh, lạnh lùng mở miệng nói:
- Có dám đánh một trận không?
Vù vù!
Nháy mắt, hiện trường lập tức ồ lên tiếng xôn xao.
Tân Gia Minh đã triển hiện ra thực lực khủng bố như vậy, nhưng phản ứng của Bạch Nhạc lại vẫn chẳng hề lui nhường, ngược lại còn công khai khiêu chiến, thế này không khỏi quá mức khoa trương chút.
Lẽ nào, Bạch Nhạc thật sự cho rằng, hắn có thể đánh bại bán thần?
- Như ngươi mong muốn!
Trầm mặc khoảnh khắc, lát sau Tân Gia Minh mới chậm rãi đáp nói.
Hắn có thể cảm nhận được thái độ kiên quyết và bá đạo của đối phương, với tình cảnh đó, trừ phi hắn có thể thủ thắng, bằng không, tất chẳng hỏi ra gì được cả.
Huống hồ, trong lòng hắn cũng mang theo tự tin cực lớn.
Lúc trước hắn từng nói qua, hắn lưu lại, chính là muốn bảo đảm cho Giang Nhược Hư, bảo đảm cho chúng sinh.
Lại không ngờ, cục diện thật phát triển theo hướng xấu nhất, song hắn vẫn có tự tin đủ sức thu thập tàn cục.
Tựa như hiện tại, hắn cần phải một hoàn cảnh càng thêm yên tĩnh để toàn lực giao thủ với Bạch Nhạc, tránh miễn tổn thương đến người vô tội!
Ý niệm khẽ động, Bán Thần Lĩnh Vực triệt để thi triển ra, trực tiếp kéo Bạch Nhạc vào trong phiến tinh không kia.
Xung quanh toàn là sao trời lấp lánh.
Bạch Nhạc chậm rãi ngẩng đầu, nhìn Bán Thần Lĩnh Vực quanh mình, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Nửa bước chân đạp đến Thần Vực, có thể tu hành tới mức này, đúng thật khiến ta rất ngạc nhiên! Đáng tiếc, ngươi gặp phải ta.
- Ngươi không phải Bạch Nhạc.
Ở trong Bán Thần Lĩnh Vực của chính mình, không có bất kỳ người nào nào can nhiễu, Tân Gia Minh cũng không có gì phải cố kỵ, ngước mắt nhìn đối phương, trầm giọng mở miệng nói.
Tuy không có chứng cớ nào, nhưng đến loại cảnh giới như hắn, căn bản không cần phải chứng cứ.
Hắn cho rằng thế nào, vậy chính là thế đó!
…
Tân Gia Minh đoán ra được, trên thực tế cũng là vì Thần Nữ không thật tâm tưởng muốn che giấu.
Đối mặt với loại cường giả thế này, muốn che giấu thân phận là một chuyện rất khốn khó, muốn làm được cần phải vô cùng hiểu rõ đối với người mà mình đang ngụy trang, như vậy thì mới có thể thành công.
Thần Nữ không hiểu rõ Bạch Nhạc, trên thực tế, cũng căn bản không cần phải hiểu.