Chẳng qua chỉ là tạm thời mượn dùng thân phận mà thôi, chỉ cần vượt qua đoạn thời gian sớm nhất này, vậy liền không còn bất kỳ ý nghĩa nào nữa.
- Ta là ai, không liên quan gì tới ngươi! Một người chết, không cần phải biết nhiều thế làm gì.
Trong mắt lộ ra vẻ hờ hững, Thần Nữ bình thản đáp nói.
- Ta không biết ngươi là ai, nhưng muốn giết ta... Ngươi cũng quá tự tin rồi đấy.
Lắc đầu, Tân Gia Minh bình tĩnh nói.
Hắn có thể cảm nhận được sự cường đại của đối phương, cho nên mới không chút do dự trực tiếp lộ ra bài tẩy, kéo đối phương vào trong Bán Thần Lĩnh Vực, nhưng đấy cũng là biểu hiện cho tự tin cực độ.
Nếu đã dám để cho đối phương tiến vào Bán Thần Lĩnh Vực của mình, hắn không tin rằng mình sẽ bại!
Hắn đã đạp đến đỉnh phong ở cái thế giới này, vô luận đối phương là ai, cùng lắm chẳng qua chỉ tương đương với hắn, nếu nói có thể đánh bại, thậm chí giết chết hắn, đấy căn bản là điều không khả năng.
- Ngu xuẩn!
Từ trong miệng lạnh lùng phun ra hai tiếng này, Thần Nữ không tiếp tục nói nhảm với Tân Gia Minh, trở tay vỗ xuống một chưởng!
Một chưởng lật trời!
Không còn phải ngụy trang thân phận Bạch Nhạc, không cần dùng kiếm đối địch, thực lực khủng bố của Thần Nữ cũng theo đó chính thức triển hiện ra.
Một chưởng này rơi xuống, hệt như muốn lật chuyển đất trời, quét ngang hết thảy!
Vô luận ngoài miệng nói tự tin cỡ nào, thật đến lúc giao thủ, Tân Gia Minh vẫn duy trì đầy đủ cẩn thận.
Hiện tại Bạch Nhạc và Giang Nhược Hư còn chưa rõ sống chết, đối phương có thể thay vào đó, đi ra từ trong Chúng Tinh Thần Vực liền đủ để chứng minh thực lực.
Toàn bộ lực lượng Bán Thần Lĩnh Vực được điều động lên, bầu trời đầy sao theo đó vận chuyển, như là cối xay, không ngừng hóa giải lực lượng một chưởng kia.
Trận chiến này không có khán giả!
Bằng không, riêng theo dõi trận chiến này cũng đã là một trường cơ duyên cực lớn đối với những cường giả Hóa Hư Cảnh khác.
Xét từ khía cạnh nào đó, giờ đây Tân Gia Minh đã có được lực lượng gần như thần linh.
Nếu Thần Nữ khôi phục thực lực, tự nhiên có thể ung dung chiến thắng hắn, nhưng bằng vào loại trạng thái như hiện tại, tưởng muốn giết chết hắn, vậy liền quá khó khăn.
Trong tinh không, hai người đánh đến thiên hôn địa ám, cũng may mà Tân Gia Minh sớm có dự đoán trước, kéo đối phương vào trong Bán Thần Lĩnh Vực để chiến đấu, bằng không, riêng với dư ba chiến đấu giữa hai người cũng đã đủ để phá hủy toàn bộ Chúng Tinh Điện.
... ... ...
- Thiếu điện chủ còn chưa xuất quan?
Sắc mặt thoáng hiện vẻ âm u, điện chủ Chúng Tinh Điện trầm giọng dò hỏi.
- Không có động tĩnh!
Cười khổ một tiếng, đệ tử Chúng Tinh Điện nhẹ giọng đáp.
Hắn biết vị thiếu điện chủ kia bế quan, nhưng hắn thật không hiểu nổi, với tình hình như hiện giờ, vị thiếu điện chủ kia dù có xuất quan thì cũng nghĩa lý gì.
Không thể phủ nhận, vị thiếu điện chủ Cố Vong Tình kia tuyệt đối là thiên tài nghìn năm thậm chí vạn năm khó gặp, tương lai tiền đồ vô lượng, thậm chí rất có thể siêu việt điện chủ, siêu việt quốc sư, nhưng đó là chuyện của sau này.
Từ hiện trạng trước mắt thì thấy, thiếu điện chủ thực sự không cách nào nhúng tay vào chiến đấu ở loại cấp bậc thế này.
- Ngươi không hiểu!
Lắc đầu, điện chủ Chúng Tinh Điện lại không giải thích.
Lần này Cố Vong Tình bế quan là vì tu hành Vong Tình Thiên Công, một khi tu thành liền sẽ trực tiếp bước đến Hóa Hư đỉnh phong, thực lực vượt xa trên hắn.
Đây là tâm huyết bao nhiêu năm của Chúng Tinh Điện.
Vô luận Bạch Nhạc cường hãn đến đâu, hắn vẫn vững tin Cố Vong Tình có thể chiến thắng.
Huống hồ, giờ đây Tân Gia Minh đang đánh một trận với Bạch Nhạc, dù không thể thủ thắng, cũng ắt khiến đối phương trả giá thảm trọng, đến lúc đó, một khi Cố Vong Tình xuất quan, liền có thể thu dọn tàn cục, chém giết Bạch Nhạc!
Một là được đến nhân vọng, hai là có thể giết chết Bạch Nhạc, gạt trừ tâm ma.
Trong mắt hắn, đây mới là chuyện quan trọng nhất.
Đáng tiếc, sự tình không khả năng lúc nào cũng tận như ý người.
Hắn chỉ có thể đại thể đoán được, Cố Vong Tình đột phá sẽ diễn ra trong mấy ngày gần đây, nhưng đến cùng là lúc nào, vậy lại căn bản không thể nắm bắt.
Giờ đây, điều hắn có thể làm chỉ là tận nhân sự, nghe thiên mệnh.
... ... ... ... .
Coong!
Mũi kiếm chạm lên đồng quan, phát ra tiếng vang trầm muộn, tức thì, trên mặt Hàn Tinh hiện lên một mạt kinh hỉ.
- Tiên sinh, tìm được rồi!
Trên thực tế, không cần Hàn Tinh kinh hô, Giang Nhược Hư cũng đã phát hiện dị thường, tức tốc chạy tới.
Quan tài đồng bị chôn dưới đất, bây giờ lộ ra, gần gần mới chỉ là một góc mà thôi.
Tìm được vị trí, chuyện còn lại liền đơn giản nhiều.
Không đến một khắc đồng hồ, Giang Nhược Hư và Hàn Tinh đã kéo quan tài đồng lên.
Trên đồng quan điêu khắc các loại hoa văn hung thú cùng với sao trời, cực kỳ tinh xảo.
Dù đã qua vạn năm, song vẫn lộ ra một cỗ khí tức cường đại.
Hít sâu một hơi, Hàn Tinh đặt tay trên quan tài, dùng sức xốc lên đồng quan.
Két!
Đồng quan phát ra từng hồi tiếng ken két chói tai, từ từ bị xốc lên!