Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1934 - Chương 1933: Một Mạng, Đổi Một Mạng (2)

Chương 1933: Một mạng, đổi một mạng (2) Chương 1933: Một mạng, đổi một mạng (2)

Ngập ngừng hồi lâu, Giang Nhược Hư muốn nói gì đó, nhưng sau cùng vẫn trầm mặc.

Hàn Tinh nói không sai!

Hắn còn sống, mới càng có ý nghĩa.

- Bắt đầu đi!

Trong mắt chớp qua vẻ bình thản, Hàn Tinh nhẹ giọng mở miệng nói.

- Được!

Trầm mặc chừng một khắc đồng hồ, lúc này Giang Nhược Hư mới trầm giọng ứng nói.

Cắn rách ngón tay, bôi máu lên trên đồng quan, sau đó Giang Nhược Hư quay sang nhìn Hàn Tinh nói:

- Đừng suy nghĩ gì cả, toàn lực xốc lên đồng quan, ta sẽ đưa ngươi tiến vào!

- Được!

Không chút do dự, Hàn Tinh đáp ứng vô cùng dứt khoát, dốc hết toàn lực, lần nữa xốc lên đồng quan!

Nhưng mà, hầu như cùng lúc, Hàn Tinh đột nhiên cảm thấy thân thể mình cứng đờ, cả người bị cầm cố lại.

- Tiên sinh!

Tức thì, Hàn Tinh kịp hồi thần, vội kinh hô.

Chỉ là, Giang Nhược Hư không thay đổi tâm ý.

Lấy tinh huyết bản thân bôi quét lên đồng quan, đổi lấy tạm thời che đậy cấm chế đồng quan một đoạn thời gian, Giang Nhược Hư tung người nhảy xuống, toàn thân trực tiếp rơi vào trong quan mộ, nắm lấy Bạch Nhạc, ném ra bên ngoài.

Đồng thời với đó, trên đồng quan lần nữa vang lên tiếng gầm phẫn nộ, quan tài đồng đột nhiên khép lại.

Nhân chút xíu khe hở sau cùng, tiếng nói của Giang Nhược Hư vọng ra:

- Nói cho Bạch Nhạc biết suy đoán của ta, để hắn đi ngăn cản Thần Nữ... Nếu vận khí đủ tốt, có thể còn kịp quay về cứu ta! Đừng làm việc ngốc, ta bị phong trấn thì còn có hi vọng sống sót, nhưng ngươi... Tất chết không nghi ngờ!

Ầm!

Nháy mắt khi tiếng nói của Giang Nhược Hư vừa dứt, quan tài đồng lần nữa khép lại, triệt để nhốt Giang Nhược Hư vào trong.

- Tiên sinh!

Trong miệng phát sinh một tiếng kêu xót, Hàn Tinh nhịn không được rơi lệ.

Vừa nãy hắn nói ra rất nhiều lý do, nhưng đối với Giang Nhược Hư mà nói, chỉ cần một lý do thôi!

Thực lực Giang Nhược Hư mạnh hơn hắn rất nhiều, bị nhốt ở trong quan tài đồng, khả năng còn có hi vọng sống sót, nhưng nếu đổi thành Hàn Tinh, vậy thì tất chết không nghi ngờ!

Chỉ bằng điểm này, Giang Nhược Hư liền sẽ không để cho Hàn Tinh đi vào.

Huống hồ, mặc dù thật phải chết... Một mạng đổi một mạng!

Đấy cũng là lựa chọn hắn làm ra, cũng nên để dùng mạng hắn đi đổi mạng Bạch Nhạc, chứ không phải Hàn Tinh.

Rất nhiều lúc Giang Nhược Hư cực kỳ lãnh khốc, nhưng ở một số chuyện, hắn lại vô cùng cố chấp.

Đối với người trong thiên hạ, hắn có thể lạnh lùng hờ hững.

Chỉ duy có với Hàn Tinh là khác.

Trong lòng Hàn Tinh ngập tràn thống khổ, nhưng hắn lại chẳng thể làm gì được, Giang Nhược Hư ra tay đánh lén, hắn không giải được cấm chế.

Chỉ có thể trơ mắt chứng kiến hết thảy, không thể làm được gì.

Bị Giang Nhược Hư ném ra từ trong quan tài đồng, Bạch Nhạc trùng trùng nện xuống đất, mất khoảng chừng nửa chén chà mới thong thả tỉnh dậy!

Ở trong ảo cảnh, Bạch Nhạc cảm thấy trời đất đột nhiên quay cuồng, ý thức trở nên mơ hồ, đợi khi tỉnh lại, huyễn cảnh cũng đã tiêu tán.

Mở mắt ra, Bạch Nhạc lập tức thấy được Hàn Tinh!

Thoáng chút ngẩn ngơ, Bạch Nhạc giãy dụa ngồi dậy trên đất, nhất thời thậm chí còn chưa hiểu đến cùng đã xảy ra chuyện gì.

- Tiên sinh... Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

... ... ... ...

Ùng ùng!

Trong quá trình không ngừng giao thủ, Bán Thần Lĩnh Vực của Tân Gia Minh dần dần khó mà trụ được nổi nữa.

Bán thần, rốt cuộc không phải thần linh!

Bán Thần Lĩnh Vực cũng căn bản không được vững chắc như Thần Linh Lĩnh Vực, giao thủ kịch liệt

Không chút khoa trương mà nói, Tân Gia Minh đã có chút không chống được.

- Hiện tại dừng tay, ta cho ngươi một cơ hội sống sót!

Lạnh lùng nhìn chằm chằm Tân Gia Minh, Thần Nữ nhàn nhạt mở miệng nói:

- Lấy thực lực ngươi, có tư cách sống sót trong đại kiếp lần này! Chỉ cần ngươi dừng tay, nghe theo ta phân phó, ta có thể mang ngươi rời khỏi tiểu thế giới này, giúp ngươi bước ra được một bước sau cùng, trở thành thần linh!

Đối mặt Tân Gia Minh, Thần Nữ lần nữa đưa ra điều kiện khiến không người nào có thể cự tuyệt!

Vô luận là rời khỏi Chúng Tinh Tiểu Thế Giới hay đột phá trở thành thần linh, đây đều là tâm nguyện của Tân Gia Minh.

Đổi thành lúc khác, đổi thành tình cảnh khác, hắn tất sẽ đáp ứng không chút do dự.

Nhưng giờ thì khác!

Tân Gia Minh vô cùng rõ ràng, một khi mình đồng ý liền đồng nghĩa với cái gì.

Trong mắt chớp qua một tia hờ hững, Tân Gia Minh nhàn nhạt nói:

- Điều ta tưởng muốn, ta sẽ tự mình đi tranh! Ngược lại là ngươi... Thỏa hiệp, là bởi vì … ngươi cũng sắp không chịu được?

Tân Gia Minh không phải kẻ ngu, thậm chí vừa khéo ngược lại, hắn nhạy bén hơn bất cứ kẻ nào!

Thần Nữ lùi bước, khiến hắn rõ ràng ý thức được, đối phương cũng sắp không chống đỡ nổi như mình.

Một khi Bán Thần Lĩnh Vực sụp đổ, hắn tuy khó thoát khỏi cái chết, nhưng đối phương tất cũng trọng thương, dù không chết cũng sẽ tổn thất thảm trọng, trong thời gian ngắn, rất khó để lại có thể xuống tay với Chúng Tinh Điện.

- Phàm nhân ngu xuẩn, ngươi sẽ hối hận!

Phát giác được thái độ kiên định của Tân Gia Minh, Thần Nữ trầm giọng quát.

- Thần linh chưa hẳn đã cao minh hơn phàm nhân ... Đây đã không phải thời đại thuộc về các ngươi!

Bình Luận (0)
Comment