Trong mắt hiện ra vẻ bình thản, Tân Gia Minh hờ hững nói:
- Nếu có thể lấy mạng ta, đổi lấy thế gian hòa bình, ta cho rằng, như thế rất đáng giá!
... ... ..... .
- Một mạng, đổi một mạng!
Gian nan thốt ra mấy tiếng này, trong lòng Bạch Nhạc có cảm giác phức tạp nói không nên lời.
Ở phút sau cùng, Giang Nhược Hư làm ra lựa chọn như thế, quả thực khiến Bạch Nhạc không biết phải nên nói gì.
Hơn nữa, bất luận rốt cuộc vì sao Giang Nhược Hư lại làm như thế, hắn đều tất phải gánh lấy trách nhiệm, hắn có thể thoát khốn, chính là nhờ sự hi sinh của Giang Nhược Hư.
Mặc dù lúc ở trong huyễn cảnh Bạch Nhạc từng nói với Sơn Thần rằng, không có tử cục gì cả, hắn tin chắc nhất định sẽ có cách.
Nhưng thực ra trong lòng Bạch Nhạc lại rất rõ ràng, muốn làm được như thế phải cần thời gian rất lâu, gần như bằng với không chút hi vọng.
Mà Giang Nhược Hư chọn thay thế hắn phong nhập vào trong quan tài đồng, không nghi ngờ là đã cứu hắn một mạng!
- Bạch Nhạc, mở ra đồng quan phong ấn, đổi ta đi vào! Giang tiên sinh đi ra mới càng có hi vọng cùng ngươi đánh bại Thần Nữ.
Cấm chế trên người Hàn Tinh đã được Bạch Nhạc cởi bỏ, lúc này trên mặt Hàn Tinh vẫn tràn đầy vẻ hoảng hốt, lớn tiếng nói.
- Vô dụng thôi!
Lắc đầu, Bạch Nhạc giải thích:
- Giang tiên sinh tất đã rơi vào trong huyễn cảnh, hắn không phá nổi huyễn cảnh... Trừ phi có thể giải trừ toàn bộ cấm chế Chúng Thần Mộ Địa, bằng không, dù ngươi đổi lấy hắn đi ra, chẳng qua là thêm một người rơi vào hiểm cảnh thôi!
- Giang tiên sinh nói không sai, thực lực của hắn mạnh hơn chúng ta, dù sa vào trong phong trấn cũng có thể cầm cự rất lâu... Chỉ cần chúng ta đánh chết được Thần Nữ, mang Thần Nữ về đây, lần nữa phong trấn vào trong quan tài đồng, hoặc là phá mở cấm chế Chúng Thần Mộ Địa, vậy liền sẽ có hi vọng cứu về tiên sinh.
- Còn về, trước lúc đó ... Bất kỳ hành động nào khác cũng đều vô dụng!
- Thời gian dành cho tiên sinh đã không nhiều... Chúng ta không thể tiếp tục lãng phí ở chỗ này, nhất định phải lập tức rời khỏi đây, rời khỏi Chúng Tinh Thần Vực, tìm đến Thần Nữ!
Nhìn vào Hàn Tinh, Bạch Nhạc chăm chú giải thích.
- ...
Thoáng ngừng trệ một lúc, Hàn Tinh có chút không cam tâm, song hắn cũng hiểu, những gì Bạch Nhạc đang nói mới là hiện thực.
Giờ hắn đúng thật không thay đổi được gì.
- Ngươi đi đi, ta ở lại chỗ này với hắn!
Hàn Tinh nhẹ giọng mở miệng nói.
- Tiên sinh, chỉ bằng mình ta thì đấu không lại Thần Nữ... Ngươi ở lại chỗ này chẳng hề có chút ý nghĩa nào cả, ngược lại, chỉ có trợ giúp ta cùng lúc đánh bại Thần Nữ, chúng ta mới có thể cứu về tiên sinh!
Lắc đầu, Bạch Nhạc lần nữa mở miệng nói.
- ...
Câu này rốt cục đánh động Hàn Tinh.
- Làm sao để đi ra ngoài?
…
Đối với Giang Nhược Hư và Hàn Tinh mà nói, cấm chế Chúng Thần Mộ Địa rất khó để mở ra.
Dù thực lực Giang Nhược Hư so với Bạch Nhạc thì cường đại hơn rất nhiều, song cũng không cách nào đánh vỡ cấm chế.
Nhưng Bạch Nhạc thì lại khác, hắn căn bản không cần phải suy xét đến mấy chuyện lung tung bát nháo này.
Mặc dù trước đó Hàn Tinh đã biết, công pháp mà Bạch Nhạc tu hành rất đặc thù, nhưng khi tận mắt chứng kiến Bạch Nhạc thi triển Thôn Thiên Quyết, dễ dàng phá vỡ phong ấn, trong lòng vẫn chấn kinh không thôi, cơ hồ khó mà dùng ngôn ngữ để hình dung.
Đến lúc này, hắn tự nhiên rất rõ ràng, Giang Nhược Hư đã triệt để gửi gắm hết thảy hi vọng lên thân một mình Bạch Nhạc.
Không chỉ sống chết của hắn và Giang Nhược Hư, mà còn là tồn vong của toàn bộ Chúng Tinh Tiểu Thế Giới!
... ... ..
Ùng ùng!
Trọn cả Bán Thần Lĩnh Vực bắt đầu sụp đổ.
Sắc mặt Tân Gia Minh trắng bệch, nếu tử tế quan sát, thậm chí có thể phát hiện, thân thể hắn đang khe khẽ run rẩy.
Điều này đồng nghĩa với, dù lấy thực lực bán thần như hắn cũng đã khó mà khống chế được thân thể chính mình, hắn đã đến bên mép bờ sụp đổ.
Đương nhiên, Thần Nữ cũng không dễ chịu.
Tân Gia Minh công kích điên cuồng như vậy, đối với nàng mà nói, đây tuyệt đối là gánh vác cực đại.
Chính như Tân Gia Minh từng nói khi trước, nếu không phải đồng dạng khó mà chống đỡ được, nàng căn bản sẽ không thỏa hiệp, bàn điều kiện với Tân Gia Minh.
Đáng tiếc, ý chí của Tân Gia Minh kiên định hơn xa so với trong tưởng tượng của nàng.
- Vì đám phàm nhân ngu xuẩn kia, ngươi thậm chí không tiếc bồi cả mạng mình? Có đáng giá không?
Sắc mặt có chút khó coi, Thần Nữ trầm giọng hỏi.
- Đối với ngươi mà nói thì không đáng, nhưng đối với ta mà nói... Rất đáng.
Hờ hững lắc đầu, Tân Gia Minh bình thản đáp nói.
Liếc mắt nhìn Tân Gia Minh một cái thật sâu, Thần Nữ lạnh lùng nói tiếp:
- Lần này tính là ngươi gặp may, chẳng qua ... Lần tiếp theo, ta sẽ không cho ngươi tư cách bàn điều kiện nữa đâu!
Đến bước này, Thần Nữ cuối cùng vẫn phải thỏa hiệp.
Không phải nàng không cách nào giết chết Tân Gia Minh, mà sau khi giết chết đối phương, bản thân nàng tất cũng sẽ trọng thương, với trạng thái hiện tại, dù có giết Tân Gia Minh, nàng cũng khó mà thoát thân dưới sự vây công của cao thủ Chúng Tinh Điện.
Giết chết Tân Gia Minh thì khó, nhưng nếu nàng thật muốn đi, vậy lại dễ dàng hơn nhiều.