Hiện tại Bạch Nhạc đang mượn thân phận Giang Nhược Hư để xuất hiện, một khi lộ diện khó miễn sẽ chọc đến phiền toái cực lớn.
- Nếu đã đến Đông Nam quận, tự nhiên phải để cho vị quận thủ đại nhân kia tận tình địa chủ chứ!
Nhún nhún vai, Bạch Nhạc tùy ý đáp nói.
Lúc trước hắn thiếu chút nữa thì chết ở trên tay Kỷ Thần, trước đây là tình thế bức bách, Bạch Nhạc không làm gì được đối phương, nhưng thế không có nghĩa là, chuyện này cứ vậy sẽ được nhẹ nhàng bỏ qua.
Giờ đây, lần nữa về lại Vân thành, kiểu gì cũng phải đi gặp đối phương kiếm chút lợi tức mới được.
Hơi chút ngưng trệ, Hàn Tinh không khỏi nghẹn lời.
Bằng tâm mà luận, Kỷ Thần thật cũng quá xui xẻo.
Lúc trước đã bị Dạ Nhận đánh lén diệt đi nhục thân, chỉ còn một tia tàn hồn trốn đi được!
Giờ Bạch Nhạc lần nữa về lại Vân thành, còn muốn tìm đến hắn, chỉ có thể nói là đen đủi.
Đương nhiên, Hàn Tinh không việc gì phải đồng tình đối phương cả.
Đương sơ Kỷ Thần thậm chí dám kêu hô với Giang Nhược Hư, chỉ bằng điểm này liền đủ để đáng chết.
Lấy thực lực Hàn Tinh và Bạch Nhạc, muốn tránh qua tai mắt người khác tự nhiên vô cùng dễ dàng.
Thoáng chốc, hai người đã trực tiếp xuất hiện trong phủ quận thủ của Kỷ Thần.
Bên này Kỷ Thần thậm chí còn chưa kịp phản ứng liền đã đột nhiên cảm giác được một cỗ áp lực khủng bố đánh tới, khí tức trực tiếp bị khóa định!
Nháy mắt, da đầu Kỷ Thần lập tức tê rần!
Đã bị thần niệm đối phương khóa định, giờ hắn có muốn chạy cũng không biết chạy đi đâu.
Chỉ là, hắn làm sao cũng không thể ngờ, Giang Nhược Hư lại sẽ xuất hiện ở chỗ này.
- Quận thủ đại nhân, đã lâu không gặp!
Đẩy cửa phòng ra, hai người Bạch Nhạc và Hàn Tinh trực tiếp đi đến trước mặt Kỷ Thần, nhàn nhạt mở miệng nói.
Dù cho Kỷ Thần đã đoạt xá Kỷ Linh, nhưng đối với Hàn Tinh cùng Bạch Nhạc mà nói, tự nhiên rất dễ dàng liền có thể nhận ra thân phận của hắn.
Lúc trước sau khi rời khỏi Đông Nam quận, Bạch Nhạc liền không để ý đến chuyện Kỷ Thần nữa, mặc dù đoán được Kỷ Thần tất sẽ đoạt xá, song thật không ngờ, đối phương lại sẽ đoạt xá Kỷ Linh.
Loại hành vi như thế càng khiến Bạch Nhạc khinh thường!
Ngay cả con trai ruột của mình đều có thể ngoan tâm đoạt xá, người như vậy, còn có chuyện gì mà hắn không làm ra được?
- Giang tiên sinh đại giá quang lâm, thật là vinh hạnh cho kẻ hèn này!
Nỗ lực nặn ra ý cười, Kỷ Thần vội mở miệng nói.
- Quận thủ đại nhân, ba năm trước, hình như ngươi đâu nói thế này.
Khóe miệng hiện lên ý cười châm chọc, Bạch Nhạc thong thả nói.
- ...
Trên mặt lộ ra một tia lúng túng, Kỷ Thần khá là khó chịu, nhưng sau cùng lại chẳng dám nói gì.
Tình thế không bằng người!
Năm đó hắn đã không trêu chọc nổi Giang Nhược Hư, giờ lại càng không thể trêu chọc.
Đã không thể chọc, vậy tự nhiên chỉ còn nước chịu thua.
Cũng may, hắn tự nhận là, trước đây không đắc tội quá ác với Giang Nhược Hư, người mà hắn thực sự kết xuống tử thù chỉ có Bạch Nhạc mà thôi.
Hiện tại, Bạch Nhạc không thể đi ra từ trong Chúng Tinh Thần Vực, hắn tự nhiên an tâm nhiều.
Đáng tiếc, hắn không biết được, vị Giang tiên sinh trước mặt này lại là Bạch Nhạc ngụy trang.
- Chúc mừng Giang tiên sinh an toàn thoát thân từ trong Chúng Tinh Thần Vực!
Hơi hơi ôm quyền, Kỷ Thần cười nói.
- Mượn cát ngôn của quận thủ đại nhân.
Liếc mắt nhìn Kỷ Thần một cái, Bạch Nhạc cười như không cười nói:
- Chúng ta không mời mà tới, sợ là phải quấy rầy quận thủ đại nhân mấy ngày... Sẽ không quá phiền phức chứ?
- Không, làm gì có!
Bật cười ha hả, Kỷ Thần nhiệt tình đáp nói:
- Giang tiên sinh có thể tới, đó là vinh hạnh của ta, sao lại thành phiền phức.
- Vậy thì làm phiền!
Khẽ gật đầu, Bạch Nhạc mở miệng nói tiếp:
- Còn nữa, hiện tại chuyện chúng ta đến Đông Nam quận còn cần phải bảo mật... Nếu tiết lộ ra ngoài, sợ rằng sẽ rước lấy một ít phiền toái, quận thủ đại nhân hiểu nỗi khó xử của ta chứ?
- Giang tiên sinh yên tâm, chuyện này tuyệt đối sẽ không tiết lộ ra ngoài, bằng không, ngài cứ cầm ta mà hỏi.
Dù hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng Kỷ Thần vẫn không thể không vỗ ngực cam đoan.
Mặc dù không hề có một tiếng uy hiếp nào, song hắn vẫn có thể hiểu được ý tứ của Giang Nhược Hư, với tình hình lúc này, hắn nào dám đắc tội Giang Nhược Hư.
Huống hồ, Giang Nhược Hư lại không phải Bạch Nhạc, dù có tiết lộ hành tung thì cũng đã sao?
Chẳng lẽ, không có Bạch Nhạc, Chúng Tinh Điện còn tới làm khó dễ Giang Nhược Hư?
…
Bạch Nhạc cứ vậy ở lại trong phủ quận thủ, hơn nữa còn được hưởng đãi ngộ quy cách tối cao.
Còn về chuyện liên hệ Quan Lan thì hoàn toàn do Hàn Tinh đi phụ trách.
Thân phận Hàn Tinh quá đặc thù, thẳng cho tới nay, hắn luôn là người đứng ra đại biểu cho Giang Nhược Hư, giờ hắn đứng ra liên hệ người khác, tự nhiên sẽ không hiện vẻ quá đột ngột.
Ở lại đây ngắn ngủi chưa tới hai ngày liền lần lượt có cao thủ Quan Lan chạy tới.
Bạch Nhạc lại không gấp gáp đi gặp những người này.
Trên thực tế, hắn cũng căn bản không biết những cao thủ kia, tùy tiện gặp mặt, ngược lại sẽ lộ ra sơ hở.
Hơn nữa, rất nhiều chuyện, hắn không khả năng nói ra rõ ràng.