Chẳng qua, từ lúc tới đây, trên thực tế, trong lòng Bạch Nhạc đã nghĩ xong trọn bộ kế hoạch.
Bây giờ, chỉ cần Hàn Tinh án theo kế hoạch thực hiện là được.
... ... ... ... .
- Vây giết Bạch Nhạc?
May mà trước khi tới những cao thủ Quan Lan này cũng biết, Giang Nhược Hư tất có động tác lớn, chẳng qua lúc nghe được tin tức như thế, ai nấy cũng vẫn bị chấn kinh không nhẹ.
- Hàn Tinh, chuyện xảy ra trước đó ở Chúng Tinh Điện, chẳng lẽ ngươi còn không biết? Quốc sư đích thân ra tay, lại vẫn không thể làm gì được đối phương, thậm chí nghe đồn, quốc sư còn bị trọng thượng! Với đám người chúng ta, mặc dù đều là Hóa Hư, nhưng so với quốc sư, thực lực chênh lệch thực sự rất lớn.
Cười khổ một tiếng, một vị cao thủ Quan Lan mở miệng nói.
- Không khoa trương như các ngươi nghĩ đâu.
Lắc lắc đầu, Hàn Tinh từ tốn nói:
- Ta càng hiểu rõ hắn hơn các ngươi, có chút nội tình, bây giờ còn không tiện nói, nhưng sau này, các ngươi tất sẽ hiểu.
Thoáng ngừng một lát, Hàn Tinh nói tiếp:
- Bạch Nhạc và quốc sư đánh một trận, quốc sư tuy bị thương, nhưng hắn cũng bị thương, muốn diệt trừ hắn, hiện tại chính là cơ hội tốt nhất, bằng không, một khi để hắn khôi phục lại... Đấy mới thực sự là không còn chút hi vọng nào.
- Hơn nữa, đừng quên, còn có tiên sinh ở đây.
Nói đến đây, sắc mặt Hàn Tinh không khỏi chớp qua một tia kiêu ngạo.
Nhắc đến tiên sinh, lúc này chúng nhân mới ý thức được, vị quốc sư Tân Gia Minh kia tuy có thể xưng là thiên hạ đệ nhất nhân, nhưng Giang Nhược Hư cũng là cao thủ đỉnh cấp nhất.
Qua nhiều năm vậy rồi, đã không mấy người thực sự được thấy qua Giang Nhược Hư ra tay.
Giờ đây, Giang Nhược Hư lần nữa ra tay, vậy không chừng thật có khả năng giết được đối phương.
- Tiên sinh có từng nói qua, tại sao nhất định phải muốn nhúng tay việc này?
Một vị cao thủ Quan Lan khác thuận miệng hỏi.
Dù thật có hi vọng vây giết Bạch Nhạc, song bọn hắn cũng không muốn nhúng tay.
Xưa nay Quan Lan không nhúng tay chuyện thế sự, đây cũng là quy củ trước đây Giang Nhược Hư định ra.
Huống hồ, Chúng Tinh Điện đã nhúng tay, vô luận từ góc độ nào cũng thấy, chuyện này tựa hồ không đến lượt bọn hắn qua mặt Chúng Tinh Điện đi xuất đầu.
Nói câu không khách khí, dù thật muốn vây giết Bạch Nhạc, vậy cũng nên là người Chúng Tinh Điện đi đầu.
Chuyện này... Căn bản không phù hợp với tôn chỉ của Quan Lan, cũng không phù hợp với phong cách hành sự của Giang Nhược Hư!
Phải biết, trước đây lúc Giang Nhược Hư chống đỡ cho Bạch Nhạc, thà rằng một mình đối kháng áp lực từ Chúng Tinh Điện chứ cũng không để cho Quan Lan bị cuốn vào.
- Đại kiếp nạn vạn năm, can hệ đến sinh tử của tất cả mọi người... Ẩn tình trong đó, giờ còn chưa thể nói.
Lắc lắc đầu, Hàn Tinh cũng không cách nào giải thích, đành phải ậm ờ qua quít nói.
Đã nói tới mức ấy rồi, tự nhiên không tiện hỏi gì thêm.
Qua nhiều năm như vậy, nhân phẩm Giang Nhược Hư tích lũy quả thực rất vững chắc, đến cái nước này, nếu Giang Nhược Hư đã mở miệng, tự nhiên không có lý do gì để cự tuyệt.
Rốt cuộc, lần này không phải muốn đối địch với Chúng Tinh Điện, thậm chí còn đứng chung lập trường với Chúng Tinh Điện.
- Tiên sinh sao dám chắc Bạch Nhạc nhất định sẽ trúng kế?
Đây cũng là điều khó mà giải thích.
- Có liên quan đến Chúng Tinh Thần Vực!
Án theo cách nói được Bạch Nhạc chuẩn bị trước đó để làm lý do lấp lại miệng chúng nhân, Hàn Tinh trầm giọng đáp nói.
Câu này mang đến cho người khác quá nhiều không gian để tưởng tượng.
Vô luận lý giải theo hướng nào cũng được.
Lại thêm, Giang Nhược Hư lần thứ hai bước vào Chúng Tinh Thần Vực mà vẫn có thể đi ra, chuyện này thật cũng không có người đề ra chất nghi.
- Đã vậy, bọn ta tất nhiên nghe theo tiên sinh điều khiển!
Đây đó nhìn nhau một cái, những cao thủ Quan Lan này lập tức đạt thành ý kiến thống nhất!
- Đa tạ chư vị viện thủ!
Khẽ khom lưng cúi đầu hành lễ với chúng nhân, Hàn Tinh chăm chú mở miệng nói:
- Đợi sau khi việc này kết thúc, tiên sinh tất có hậu báo!
- Tiên sinh khách khí!
Khoát khoát tay, cao thủ Quan Lan kia cười nói:
- Nhiều năm vậy rồi, chúng ta có thể an ổn tu hành, ai mà không nhận qua ân huệ của Giang tiên sinh? Giờ chẳng qua là hơi tận một phần lực mọn mà thôi, chúng ta nguyện ý tin tưởng Giang tiên sinh.
... ... ..
- Vạn sự sẵn sàng, chỉ thiếu gió đông!
Được đến hồi phục từ Hàn Tinh, Bạch Nhạc rốt cục cũng thở phào một hơi.
Lần này phía Quan Lan tới tổng cộng mười ba vị cao thủ, tất cả đều là cường giả Hóa Hư Cảnh, hơn nữa, năm người trong đó còn là cường giả Hóa Hư đỉnh phong, đội hình xa hoa như vậy, gần như đã có thể sánh ngang Chúng Tinh Điện.
Chỉ cần Thần Nữ nhập cục, liền tất có lực đánh một trận.
- Ngươi định làm thế nào? Trực tiếp bạo lộ thân phận?
Hàn Tinh trầm giọng hỏi.
- Tự nhiên không thể nói thẳng, bằng không, Thần Nữ chưa tới, sợ là người Chúng Tinh Điện đã tới trước.
Lắc đầu, Bạch Nhạc giải thích:
- Nói không chừng, còn phải mượn gió đông từ vị quận thủ đại nhân kia mới được.
- ...
Mặc dù không biết Bạch Nhạc định làm gì, nhưng nghe thế, trong lòng Hàn Tinh không khỏi âm thầm mặc niệm cho Kỷ Thần.
Đứa này đúng là xui tận mạng!