Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1958 - Chương 1957: Quyền Chủ Động (2)

Chương 1957: Quyền chủ động (2) Chương 1957: Quyền chủ động (2)

Khắc sau, thân ảnh điện chủ Chúng Tinh Điện lần nữa xuất hiện trước mặt chúng nhân.

Trước đó hắn muốn xem xem, thực lực Cố Vong Tình và Bạch Nhạc đến cùng đã tới trình độ nào, bởi thế mới ngấm ngầm đồng ý cho Cố Vong Tình và Bạch Nhạc giao thủ, nhưng giờ đây, sau phút giao phong ngắn ngủi, hắn đã được đến đầy đủ thông tin cần thiết.

Tự nhiên không cần phải đánh tiếp nữ!

Cố Vong Tình quả thực còn chưa xuất hết toàn lực, song Bạch Nhạc cũng vẫn ẩn tàng sát chiêu, điểm này, tất cả mọi người tại trường đều lòng dạ biết rõ!

Đánh tiếp, rất khó nói ai có thể thủ thắng, thậm chí khả năng cao sẽ là lưỡng bại câu thương.

Đấy không phải kết quả mà hắn, hoặc nói cách khác là Chúng Tinh Điện cam nguyện nhìn thấy.

Rốt cuộc, trừ Bạch Nhạc ra, bên ngoài còn có vị Thần Nữ chẳng biết bây giờ đang ở đâu kia.

Thật đánh đến lưỡng bại câu thương với Bạch Nhạc, chẳng qua là vô cớ làm lợi cho Thần Nữ mà thôi.

Huống hồ, Cố Vong Tình mới vừa xuất quan, chỉ cần một đoạn thời gian ngắn ngủi để lắng đọng, thực lực tất sẽ lần nữa được đến đề thăng.

Từ góc độ thời gian mà nói, hắn không hi vọng Cố Vong Tình và Bạch Nhạc phân ra sinh tử sớm như vậy.

- Sư tôn!

Mí mắt hơi nhảy, sau cùng Cố Vong Tình vẫn khom lưng hành lễ nói.

Dù sao Vong Tình Thiên Công vẫn chưa đại thành, mặc dù Cố Vong Tình có thể trong thời gian ngắn vứt bỏ hết thảy tình tự, song còn chưa thật làm được đến mức tuyệt tình tuyệt tính.

- Gặp qua điện chủ!

Cùng lúc, Bạch Nhạc cũng ôm quyền hành lễ.

- Người tới là khách, nếu đã đến Chúng Tinh Điện, vậy chính là khách nhân của Chúng Tinh Điện chúng ta, dù có ân oán gì cũng phải đợi rời khỏi Chúng Tinh Điện hẵng giải quyết.

Quét mắt liếc nhìn Bạch Nhạc một cái, sau đó điện chủ Chúng Tinh Điện quay sang Cố Vong Tình từ tốn nói.

- Vâng!

Khẽ gật đầu đáp ứng một tiếng, Cố Vong Tình không để ý những người khác, xoay người đi thẳng, gọn gàng dứt khoát.

- Chủ muốn thế nào thì khách thế đó!

Nhún nhún vai, Bạch Nhạc tùy ý nói:

- Điện chủ cứ quyết định là được.

Thoáng chốc, chúng nhân vây xem náo nhiệt cũng bị xua tán hết sạch.

Bạch Nhạc thản nhiên về lại trong phòng, riêng Hàn Tinh sắc mặt lại có chút khó coi, kiên trì muốn đi gặp Tân Gia Minh.

Đáng tiếc, Hàn Tinh rốt cục không phải Giang Nhược Hư, không có được sức ảnh hưởng lớn như vậy, bị điện chủ Chúng Tinh Điện ra mặt cản lại.

Ngược lại bởi vì náo lên như thế, Bất Tử Thanh Vương và Dạ Nhận tạm thời khôi phục tự do, rất nhanh liền cùng nhau tiến đến gian phòng Bạch Nhạc.

- Thanh Vương điện hạ, Dạ Nhận!

Phảng phất sớm đã đoán được bọn hắn sẽ đến, Bạch Nhạc đã chuẩn bị sẵn nước trà, ngồi xuống trước bàn, chờ đợi hai người đi đến.

Đã không có người ngoài ở đây, lấy thực lực bọn hắn, chỉ cần không nguyện ý, không cần bận tâm sẽ có người khác phát giác, tự nhiên cũng không có gì che lấp, Bất Tử Thanh Vương trực tiếp mở miệng nói:

- Nếu đánh giết sinh tử với Cố Vong Tình, ngươi có mấy phần nắm chắc thủ thắng?

- Bảy thành!

Khẽ nhướng mày, Bạch Nhạc bình tĩnh đáp nói:

- Vong Tình Thiên Công của hắn còn chưa đại thành, tình tự rất dễ bị kích động, ở trạng thái như thế ... Không cách nào phát huy ra hết thực lực.

- Nếu thật đại thành thì sao?

- Bằng vào trạng thái trước mắt của ta ... Chưa đủ ba thành!

Thoáng trầm ngâm khoảnh khắc, Bạch Nhạc nhẹ giọng giải thích.

Đấy không phải là hắn khiêm tốn, một khi để cho Vong Tình Thiên Công đại thành, Cố Vong Tình liền sẽ trở thành tồn tại không chút sơ hở, hơn nữa, từ cảnh giới mà luận thì cũng mạnh hơn Bạch Nhạc, dưới tình hình đó ... Hắn thật không có nắm chắc thủ thắng.

- Không cần khẩn trương như vậy!

Lắc đầu, Bạch Nhạc nói tiếp:

- Đánh một trận ở Chúng Thần Mộ Địa, ta đã thành tâm ma của hắn, trước khi đánh bại ta, hắn không khả năng khiến cho Vong Tình Thiên Công đại thành!

Về điểm này, Bạch Nhạc nhìn nhận rất chuẩn.

- Làm sao ngươi sống sót đi ra?

Nhìn chằm chằm Bạch Nhạc, Bất Tử Thanh Vương trầm giọng hỏi.

Mặc dù trước đó đã biết Bạch Nhạc và Thần Nữ lần nữa giao thủ ở Đông Nam quận, nhưng đến nay hắn vẫn không rõ ràng, Bạch Nhạc rốt cuộc trốn ra được bằng cách nào.

- Hàn Tinh tiên sinh, ngươi nói đi.

Lắc đầu, đưa mắt nhìn sang Hàn Tinh, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói.

Đây là điều trong lòng Bạch Nhạc sớm đã cân nhắc qua, vô luận thế nào, có chút chân tướng nhất định phải để cho Bất Tử Thanh Vương và Dạ Nhận biết rõ, chỉ có như vậy mới có thể kiên định lòng tin của bọn hắn.

Với tình hình trước mắt, chỉ bằng vào chính mình, Bạch Nhạc căn bản không khả năng chiến thắng Thần Nữ, nhất định phải có trợ thủ!

Không chút nghi ngờ, ở trong mắt Bạch Nhạc, Bất Tử Thanh Vương và Dạ Nhận hiển nhiên đáng tin hơn Tân Gia Minh và Chúng Tinh Điện nhiều.

Nghe Hàn Tinh giải thích xong toàn bộ quá trình, Bất Tử Thanh Vương và Dạ Nhận rốt cục mới hồi thần.

- Ngươi định làm gì?

- Không phải ta định làm gì, mà là Chúng Tinh Điện định làm gì.

Lắc đầu, Bạch Nhạc nhẹ giọng đáp nói.

- Chính như Giang tiên sinh nói, Thần Nữ không hề cường đại như trong tưởng tượng, nhưng mà... Dù vậy, trận chiến ở Vân Thành kia cũng đã chứng minh, nếu không có Bán Thần Lĩnh Vực để trói buộc, dù có thể đánh bại thì cũng căn bản không cách nào lưu nàng lại.

Bình Luận (0)
Comment