- Quả nhiên vẫn tới ...
Cười lạnh một tiếng, Thần Nữ thuận tay niết vài phiến cánh hoa, ném vào trong thùng gỗ.
Thị nữ ở bên sớm đã rót đầy nước nóng vào trong thùng.
Cúi đầu, Bùi Lỗi không dám nhìn nhiều, cũng không dám nói tiếp.
- Phân phó đi xuống, có thể cố ý tiết lộ một ít tin tức cho bọn hắn... Tích Vân Sơn này không sai, thích hợp để chôn xương!
Vươn ra chân ngọc, Thần Nữ căn bản không để ý tới Bùi Lỗi đang đứng ở ngay bên cạnh, cứ vậy tùy ý bước vào trong thùng gỗ, cởi ra xiêm y ném qua một bên, ngâm mình trong nước nóng.
- Lui xuống đi!
Dù không dám nhìn, song dù chỉ là dư quang liếc thấy quần áo rơi xuống đất, nhịp tim Bùi Lỗi cũng theo đó đột nhiên tăng nhanh.
- Vâng!
Cắn nhẹ đầu lưỡi một cái để cho bản thân tỉnh táo lại, Bùi Lỗi thành thật lui xuống, thẳng đến khi triệt để rời khỏi phòng cũng không dám quay đầu nhìn lại lấy một lần.
- Các ngươi cũng lui xuống đi!
Nhàn nhạt phân phó một tiếng, Thần Nữ đuổi nốt hai tên thị nữ bên người.
Không còn người khác tại trường, trên mặt Thần Nữ lộ ra vẻ hồi ức, ngón tay khe khẽ vẫy động trong nước, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài sâu lắng.
Nàng đã rất lâu chưa được tắm nước nóng thế này, mặc dù lấy thực lực nàng sớm đã có thể không nhiễm chút bụi trần, căn bản không cần tắm rửa, nhưng loại hưởng thụ này, lại vẫn mang đến cho nàng hồi vị không gì sánh được.
Đáng tiếc... Dù là hiện tại, nàng vẫn chưa thể nhẹ nhàng hưởng thụ hết thảy!
Một vạn năm trước, nàng sớm đã chết, giờ chỉ còn là một tia tàn hồn mà thôi, dù nhìn vào có lẽ không khác gì người thật, nhưng mà, xét cho cùng, nàng vẫn chỉ là một tia tàn hồn, không có thân thể, tự nhiên cũng không cảm giác được hết thảy.
- Không bao lâu nữa ... Chỉ cần hủy diệt tiểu thế giới này, ta liền có thể khởi tử hoàn sinh, dù là Chúng Thần Mộ Địa cũng không thể áp chế được ta! Ta chết, nhưng mà các ngươi cũng chết... Khác biệt ở chỗ, ta còn có hi vọng phục sinh, còn các ngươi, lại sớm đã mục nát!
... ... ... ...
- Tích Vân Sơn!
- Nếu nói nơi nào có dị thường, vậy chỉ có thể là Tích Vân Sơn, từ bảy ngày trước, Tích Vân Sơn đã bị phong bế, chỉ cho vào không cho ra!
Trừ Dạ Nhân, Hàn Tinh cũng có được đường dây tin tức của riêng mình.
Rất nhanh liền có tin tức báo về.
Từ chỉnh thể mà nói, so với tin tức Dạ Nhận được đến khi trước thì không có khác biệt gì đáng kể, ngoại lệ duy nhất chính là Tích Vân Sơn.
Chỉ là, vô luận Dạ Nhận hay Hàn Tinh, tin tức có khả năng nghe được cũng chỉ đến đó là dừng.
Trong Tích Vân Sơn đến cùng đã xảy ra chuyện gì, vẫn cứ không chút manh mối.
- Nếu đây là nơi duy nhất có khả nghi... Vậy thì đi một chuyến thôi!
Trầm mặc khoảnh khắc, Bạch Nhạc chậm rãi mở miệng nói.
Lực lượng tại Tích Vân Sơn tương đối mạnh, chỉ riêng cường giả Hóa Hư đỉnh phong đã có ba vị, ngoài ra, cao thủ khác cũng không phải số ít, tính là một trong mấy cỗ thế lực lớn nhất Cực Tây Chi Địa.
Chỉ là, lấy thực lực hiện tại của đám người Bạch Nhạc, chút uy hiếp ấy còn không đáng để gọi là uy hiếp.
Có câu tài cao lớn mật!
Đối với bọn Bạch Nhạc mà nói, trọn cả Chúng Tinh Tiểu Thế Giới đều có thể đi ngang.
- Cao thủ nhiều chưa hẳn đã là chuyện xấu, nếu Thần Nữ thật giấu mình ở Tích Vân Sơn, chúng ta có thể khoái tốc liên hợp cao thủ Tích Vân Sơn để vây công nàng, vô luận thành bại, chỉ cần xác nhận tung tích Thần Nữ liền có thể gọi người Chúng Tinh Điện tới.
Bất Tử Thanh Vương cũng phụ họa theo:
- Thương thế Thần Nữ còn chưa khôi phục, trong tình cảnh liên tiếp bị thương, nàng muốn thoát thân, e là sẽ không dễ dàng!
Thoáng ngừng một lát, Bất Tử Thanh Vương nói tiếp:
- Huống hồ, đề nghị trước đó của Dạ Nhận ... Cũng không phải hoàn toàn không khả thi!
Nhắc tới điểm này, Bạch Nhạc khẽ nhướng mày, như thể muốn nói điều gì, nhưng sau cùng vẫn trầm mặc.
Hắn không đồng ý với ý tưởng của Dạ Nhận, nhưng trong tình hình này, nội bộ xảy ra tranh chấp hiển nhiên không phải quyết định gì sáng suốt.
Dù sao cục diện còn chưa xấu đến cái bước kia, không cần phải sốt ruột.
Huống hồ, Bạch Nhạc cũng cho rằng, sự tình sẽ không đơn giản như vậy, dù thật muốn hướng Thần Nữ đầu hàng cũng không phải chuyện dễ.
- Cứ quyết định thế đi, bất kể ra sao, trước tới Tích Vân Sơn xem hư thực rồi tính!
Bất Tử Thanh Vương gật đầu, trầm giọng nói.
- Có cần đánh tiếng trước với Chúng Tinh Điện để đề phòng vạn nhất?
Hàn Tinh có chút ngập ngừng hỏi.
Lần trước bố cục ở Vân Thành, rõ ràng đã vây khốn Thần Nữ, nhưng cuối cùng lại đổ sông đổ biển trong gang tấc, khiến hắn đến nay vẫn còn nhớ như in.
- Để ta an bài ... Không đến thời khắc sau cùng, tốt nhất không cần phải nói cho Chúng Tinh Điện thì hơn.
Khẽ gật đầu, Dạ Nhận nhẹ giọng tiếp lời.
…
Trăm năm Đăng Thiên Thê, ngàn dặm Tích Vân Sơn!
Đây là câu nói được một mực lưu truyền ở Cực Tây Chi Địa, Đăng Thiên Thê và Tích Vân Sơn chính là hai địa danh nổi tiếng nhất ở Cực Tây Chi Địa!
Đăng Thiên Thê là một nơi tuyệt địa, nghe đồn, dù là người phàm, chỉ cần có thể bước lên Đăng Thiên Thê liền cũng có thể một bước lên trời, trở thành cao thủ đỉnh cấp.