Chỉ bằng lực lượng cá nhân nàng, hiện tại đã không cách nào đương cự được với liên thủ giữa Chúng Tinh Điện và bọn Bạch Nhạc, nhưng chỉ cần có thể trước một bước tổ chức lên thế lực thuộc về chính nàng, tình thế liền đảo chiều, người chết càng nhiều, thời gian kéo càng lâu, phần thắng của nàng lại càng lớn.
Thế nhân đa phần là ngu muội, chỉ có đợi khi hết thảy bụi mù lắng xuống, những người này mới sẽ khóc lóc kêu gào, hối hận vì hết thảy những gì mình đã làm!
Nhưng mà ... Thế thì ích gì?
…
- Bịch.
Bạch Nhạc và Tiểu Bạch Long là hai người đầu tiên từ trên trời rơi xuống. Núi đá chung quanh đều đã bị đập phá thành mảng lớn, mặt đất bị máu tươi nhuộm đỏ.
Mặc dù có Tiểu Bạch Long giúp ngăn cản công kích của trường mâu hắc ám, nhưng ít nhiều Bạch Nhạc vẫn bị chút ảnh hưởng dẫn đến bị thương không nhẹ, nếu không phải Thông Thiên Đạo Thể đủ mạnh, chỉ sợ thương thế sẽ càng nghiêm trọng hơn.
Tiểu Bạch Long thì càng lộ vẻ uể oải suy sụp. Mặc dù không trúng chỗ hiểm, nhưng thân thể nó trực tiếp bị đâm thủng, hơn nữa còn có tử khí không ngừng ăn mòn vào người, dù với sự mạnh mẽ của Tiểu Bạch Long cũng căn bản không chịu nổi.
Bạch Nhạc không để ý tới thương thế của mình, lập tức giãy giụa đứng dậy, hai tay đặt xuống chỗ vết thương của Tiểu Bạch Long rồi cưỡng chế thi triển Thông Thiên Ma Công, hóa giải hết tử khí đang ăn mòn trong cơ thể nó, xong hết, hắn mới thở phào.
Không có tử khí ăn mòn, vết thương của Tiểu Bạch Long nhanh chóng cầm máu.
Mãi đến tận lúc đó, mấy người nhóm Bất Tử Thanh Vương mới rơi xuống.
Mặc dù bọn họ không bị thương gì, nhưng chung quy vẫn không thể sánh với tốc độ khủng khiếp của con rồng nào đó, chỉ miễn cưỡng phân biệt phương hướng rồi đuổi theo một đường đã rất không dễ rồi.
Hàn Tinh ân cần hỏi han:
- Ngươi thế nào rồi?
- Đa tạ, ta không sao.
Bạch Nhạc lắc đầu, sau đó nhận lấy đan dược mà Hàn Tinh đưa, nhưng hắn không nuốt vào, mà đút cho Tiểu Bạch Long.
- Đúng là sơ suất thật! Không ngờ Thần Nữ thế mà đã khống chế được Tích Vân Sơn!
Bất Tử Thanh Vương nói xong lại cười khổ, lắc đầu:
- Mà cũng là chúng ta quá hồ đồ, cường giả Thần Linh bực này, đâu phải thứ mà kẻ ngu xuẩn chỉ biết liều mạng có thể sánh được.
Hàn Tinh lại thở dài một hơi, bảo:
- Nếu lúc trước người bị nhốt ở Chúng Thần Mộ Địa là ta thì tốt rồi! Nếu có Giang tiên sinh ở đây, ắt chúng ta sẽ không bị thiệt thế này.
Lúc trước, Hàn Tinh nguyện hi sinh bản thân cũng muốn để Giang Nhược Hư an toàn, thứ nhất là bởi chủ tớ tình thâm, thứ hai là bởi hắn biết rõ, tác dụng mà Giang Nhược Hư có thể đưa đến là thứ mà mình không thể sánh nổi.
Dựa vào trí kế của Giang tiên sinh, nếu ngài ấy ở đây, họ chắc chắn sẽ không nhếch nhác thế này.
Bạch Nhạc lắc đầu, nói:
- Bây giờ nói những chuyện này đã không còn ý nghĩa. Chúng ta nhất định phải mau nghĩ cách hóa giải, nếu không thì không chỉ Giang tiên sinh khó thể chống đỡ tiếp, mà chúng ta, thậm chí toàn bộ Chúng Tinh Tiểu Thế Giới này đểu sẽ sinh linh đồ thán.
Bất Tử Thanh Vương nhìn Bạch Nhạc, trầm giọng nói:
- Báo cho Chúng Tinh Điện đi, chuyện này quan hệ quá lớn, chỉ dựa vào chúng ta thì e căn bản không có cách giải quyết.
Dạ Nhận thản nhiên mở miệng:
- Khỏi cần báo, tai mắt ở Cực Tây Chi Địa của Chúng Tinh Điện cũng nhiều, sợ là bây giờ tin tức đã truyền đến bên đó rồi đấy, vấn đề bây giờ là chúng có thể thật sự dốc hết toàn lực giải quyết mọi chuyện hay không thôi.
Hàn Tinh khẽ nhíu mày, nói:
- Chắc không đến mức đó đâu. Đối đầu với kẻ địch mạnh, chẳng lẽ Chúng Tinh Điện còn có tâm tư khác hay sao? Một khi để Thần Nữ khôi phục thực lực, bọn họ cũng sẽ khó mà cản được. Mà cho dù họ có tâm tư khác thật thì cũng phải giải quyết phiền phức của Thần Nữ trước đã chứ?
Dạ Nhận lắc đầu, lạt lẽo nói:
- Nào có đơn giản thế, đừng quên trước đó chúng ta đã nói gì. Ngay cả chúng ta cũng từng nghĩ liệu có nên hòa giải với Thần Nữ hay không, chẳng lẽ ngươi nghĩ người của Chúng Tinh Điện đều là thánh nhân đấy à?
Hắn nói rồi cười lạnh một tiếng, quay sang nhìn Bạch Nhạc:
- Đối với Thần Nữ, bây giờ mối uy hiếp lớn nhất của nàng ta tuyệt đối không phải quốc sư, mà là Bạch Nhạc. Ta tin chỉ cần Chúng Tinh Điện hứa giết chết Bạch Nhạc, Thần Nữ chắc chắn sẽ đồng ý hòa giải với bọn chúng. Hơn nữa, nếu ả đã có thể khống chế người của Tích Vân Sơn bày cục vây giết chúng ta thì cũng có thể liên thủ với Chúng Tinh Điện. Ta thì vẫn nói câu đó, so với việc chờ Chúng Tinh Điện đến hại mình, chẳng thà mình tiên hạ thủ vi cường, trực tiếp đàm phán với Thần Nữ rồi liên thủ đối phó bọn chúng.
Mạch suy nghĩ của Dạ Nhận cực kì rõ ràng, hơn nữa phải công nhận, lời hắn nói có độ tin cậy rất cao.
Giờ phút này, cả Hàn Tinh cũng không khỏi chần chừ.
Nếu là lúc khác, có lẽ Hàn Tinh tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy, nhưng với chuyện có liên quan đến sống chết của Giang Nhược Hư, dường như không có quy tắc nào không thể phá vỡ.
Chí ít hắn cũng có thể giả vờ giả vịt với Thần Nữ, cứu Giang Nhược Hư khỏi Chúng Thần Mộ Địa rồi tính sau, nhỉ?
- Không được!