Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1974 - Chương 1973: Đối Địch Với Thiên Hạ (3)

Chương 1973: Đối địch với thiên hạ (3) Chương 1973: Đối địch với thiên hạ (3)

- Vong Tình Thiên Công.

Chỉ liếc mắt là Thần Nữ đã nhận ra công pháp mà Cố Vong Tình tu hành, nàng ta bỗng chốc hiểu ý đồ của kẻ này khi đến đây.

Người tu hành Vong Tình Thiên Công không có lập trường gì, chỉ cần là chuyện có lợi với tu hành thì có thể làm không chút do dự.

Cố Vong Tình cũng không hề che giấu, trầm giọng nói:

- Bạch Nhạc là tâm ma của ta. Giết chết Bạch Nhạc không chỉ giúp đỡ tiền bối, mà cũng là giúp bản thân ta. Ta tu hành đến mức độ này, chỉ còn cách Thần Linh một bước ngắn, sống chết của người bình thường không có bất cứ ý nghĩa gì với chúng ta, dù tiền bối muốn làm gì cũng sẽ không có xung đột nào với ta cả. Cho nên ta tới đây, chính là vì muốn nói cho tiền bối biết: ta không phải kẻ địch của ngài, Chúng Tinh Điện cũng không phải.

Ánh mắt Thần Nữ nhìn thẳng vào Cố Vong Tình, điềm nhiên hỏi ngược lại:

- Ngươi có thể đại diện cho Chúng Tinh Điện?

- Đương nhiên. Vạn năm nay, các đời tiền bối của Chúng Tinh Điện chỉ muốn tìm ra một con đường. Bây giờ đường đã tìm được, dù trả bất cứ giá nào, chỉ cần có thể tiếp tục đi thì đều đáng cả.

Sắc mặt Thần Nữ vẫn như thường, bình tĩnh nói:

- Đưa đầu của Bạch Nhạc tới, ta sẽ tin thành ý của các ngươi!

Nếu tên họ Cố này đã tu luyện Vong Tình Thiên Công, vậy không phải lăn tăn về lựa chọn hợp tác của hắn, chỉ là chưa chắc Chúng Tinh Điện cũng đưa ra lựa chọn giống vậy.

Thần Nữ đương nhiên sẽ không dễ tin tưởng lời của Cố Vong Tình, huống hồ chi, bây giờ nàng ta đã khống chế cục diện, dần dần chiếm thế thượng phong, cũng không hẳn cần Chúng Tinh Điện làm gì cả.

Nếu ngươi muốn quy phục, vậy thì phải giao công đầu.

Thủ cấp của Bạch Nhạc chắc chắn là công đầu thích hợp nhất, cũng là công đầu duy nhất mà Thần Nữ có thể coi trọng.

Cố Vong Tình tươi cười khẽ đáp:

- Như ngài mong muốn. Nhưng đương nhiên, Bạch Nhạc khó chơi cỡ nào, ngài cũng đã biết, cho nên… ta vẫn cần một chút trợ giúp nhỏ.

- Lời chúng ta nói, không ai tin đâu!

Hàn Tinh cười khổ một tiếng, lắc đầu nói:

- Nếu Giang tiên sinh ở đây thì tốt rồi, dựa vào thân phận và uy vọng của ông ấy, không khó để thuyết phục một số người. Nhưng mà, bây giờ chỉ có chúng ta thì sợ sẽ chẳng thuyết phục được ai cả. Chúng ta vốn không có bất cứ chứng cứ nào, ngược lại, một khi Chúng Tinh Điện giở giáo, Tử Vi Đế Tinh, lời tiên đoán đại kiếp nạn vạn năm này sẽ trở thành bùa đòi mạng chúng ta.

Hàn Tinh nhìn thấu đáo chuyện này hơn bất kỳ ai khác.

Dạ Nhận vừa tìm hiểu tin tức bên ngoài về, trực tiếp ngắt lời Hàn Tinh:

- Khỏi ‘một khi’ nữa, tin mới đây: Chúng Tinh Điện đã tuyên bố, đại kiếp vạn năm là do ngươi dẫn đến, bây giờ cả thiên hạ đã rần rần muốn giết ngươi. Thủ cấp của ngươi có thể đổi lấy vị trí trưởng lão của Chúng Tinh Điện và một môn truyền thừa Thần Đạo.

- …

Thoáng chốc, tất cả mọi người không khỏi khựng lại.

Nếu trước đó vẫn chỉ là suy đoán, vậy bây giờ tất cả mọi thứ đã chân chính trở thành sự thật.

Chúng Tinh Điện đã chọn lập trường. Đúng như lời Bất Tử Thanh Vương nói, Bạch Nhạc giờ đã thành kẻ địch của cả thiên hạ.

Áp lực chậm rãi đè xuống như núi lở như khiến mỗi người đều có chút nói không nên lời.

Bây giờ mới thật sự là cảm giác tuyệt vọng hít thở không thông đây!

Không nhìn thấy bất cứ đường sống nào, cũng tìm không ra bất kỳ biện pháp nào. Giống như việc ngươi rõ ràng đã nhìn thấy Thái Sơn áp đỉnh, cũng biết một khi rơi xuống chính là thịt nát xương tan, nhưng hết lần này tới lần khác, ngươi lại muốn tránh không thoát, muốn nhảy không xong, chỉ có thể trơ mắt nhìn cái chết bước đến rồi bất lực.

- Người của Tích Vân Sơn đã tản ra, bây giờ, toàn bộ người tu hành của Cực Tây Chi Địa đều đã bị điều động. Tất cả mọi người đang tìm kiếm tung tích của chúng ta, căn bản không có chỗ để trốn. Bạch Nhạc, chúng ta đã rơi vào tuyệt cảnh rồi!

- …

Bạch Nhạc hít sâu một hơi, chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt hắn từ từ đảo qua mỗi một người:

- Vậy thì đánh đi. Dù kẻ địch là ai, dù có phần thắng hay không, cuối cùng vẫn phải đánh một trận. Để xem rốt cuộc là cái núi này đè chết ta hay là ta phá cái núi này.

Hắn ngừng lại một chút, rồi tiếp:

- Đây là lựa chọn của mình ta, mọi người không cần theo ta chịu chết. Nếu ta chết, Thần Nữ đương nhiên sẽ không làm khó các người nữa.

Mắt Hàn Tinh không khỏi ánh lên vài phần nhu hòa, nói:

- Từ lúc đến Chúng Thần Mộ Địa thì ta sớm nên chết rồi. Có thể sống thêm mấy ngày đã là quá hời, ta cùng chiến đấu với ngươi!

- Năm đó, bản vương đã không bằng Đạo Lăng Thánh Nữ, ba ngàn năm chìm nổi, vất vả lắm mới đổi lấy một cơ hội sống lại như thế, nếu vẫn không bằng lòng dạ khí độ của ngươi, vậy cũng quá mất mặt rồi. Ha ha ha, đối địch với cả thiên hạ, bản vương thật đúng là chưa từng thử loại cảm giác này.

Dạ Nhận liếc nhóm Bạch Nhạc, rồi nói:

- Nếu mọi chuyện toang hoác, ta sẽ không chết chung với các ngươi.

Mấy người Hàn Tinh tỏ thái độ ủng hộ, nhưng trên thực tế, chút ủng hộ ấy chẳng qua chỉ như muối bỏ biển, căn bản không được việc.

Bình Luận (0)
Comment