Đối với Bạch Nhạc, hắn chưa từng nghĩ có thể để người ta tiếp thu những quan niệm này trong một sớm một chiều. Thứ hắn muốn, chỉ là mượn cơ hội này thả tin ra trước mà thôi.
Chuyện này giống như một hạt giống, chỉ cần trồng nó xuống, sau này sẽ có ngày đơm hoa kết quả.
Chính như dự liệu của Bạch Nhạc, tin tức liên quan đến hắn truyền đi cực nhanh. Chỉ mới mấy ngày, nó chẳng những đã truyền khắp Cực Tây Chi Địa mà còn lan ra cả Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, hơn nữa càng đồn càng lố, khoa trương nhất là bảo, họ Bạch đó vốn dĩ là thần linh chuyển thế làm người.
Thực hư của mớ tin này tạm thời không cần nghiên cứu kĩ, nhưng việc chúng đã hoàn thành sứ mệnh là không thể nghi ngờ.
Đã có Bạch Nhạc nháo trò, đợi đến khi Bất Tử Thanh Vương bọn họ đi rải tin tức, thuyết phục người khác sẽ dễ hơn rất nhiều.
Cả thiên hạ dường như nháy mắt đã hỗn loạn.
…
- Hay cho một chiêu rút củi đáy nồi!
Trong Chúng Tinh Điện, sắc mặt của điện chủ cực kì khó coi.
Cả ông ta lẫn Tân Gia Minh đều không ngờ Bạch Nhạc lại gây ra chuyện như thế, còn mượn cơ hội Chúng Tinh Điện phát lệnh truy nã mình để khiến tin tức rần rần, thiên hạ đều biết.
Nếu lúc đầu thái độ của tất cả mọi người là chờ giết đám Bạch Nhạc, thì tình thế bây giờ đã khác xa.
Đã có rất nhiều người ôm lòng riêng, chỉ trong mấy ngày, cục diện đã mơ hồ có dấu hiệu không khống chế được.
- Nhất định phải lập uy!
Sắc mặt điện chủ lạnh hơn vài phần, trầm giọng nói:
- Truyền lệnh xuống, khi gặp đám người Bạch Nhạc thì giết sạch không tha, kể cả Hàn Tinh cũng không ngoại lệ! Không thể để bọn chúng tiếp tục đục nước béo cò nữa!
Sau đó, ông ta như sực nhớ tới điều gì, lập tức lạnh giọng hỏi:
- Có ai trong các ngươi báo cho Tân trưởng lão chưa?
Đệ tử bên dưới vội bẩm:
- Điện chủ, khi nhận được tin tức thì đã báo với Tân trưởng lão rồi. Chỉ là Tân trưởng lão lại không có phản ứng gì hết, giờ ngài ấy vẫn đang ở Quan Tinh Đài.
Sứ giả của Bắc Vực Hoàng Triều quỳ ở dưới Quan Tinh Đài, không cam lòng hỏi:
- Quốc sư, ngài thật sự không trở lại chủ trì đại cục sao?
- Làm gì có cái đại cục nào để ta chủ trì chứ?
Tân Gia Minh lắc đầu, ngồi trên Quan Tinh Đài không nhúc nhích, giọng nói chậm rãi truyền xuống từ không trung có vẻ cực kì hư ảo.
Người sứ giả kia nỗ lực giải thích:
- Quốc sư, bây giờ lòng người của cả Hoàng thành bàng hoàng, người kia tự xưng là Bất Tử Thanh Vương, bây giờ dưới sự kích động của ông ta, đã có không ít người ngả về phía ông ta rồi. Nếu còn không tiến hành ngăn cản nữa thì chỉ sợ cục diện càng thêm khó thu dọn.
- Lòng người xoay chuyển, há là chuyện mà một mình ta có thể giải quyết được?
Tân Gia Minh lắc đầu, khẽ thở dài, nói:
- Ván cờ đã bày ra, bây giờ, các phương đều đang hạ cờ, không đến giây phút cuối cùng, làm sao mà biết ai có thể đi đến điểm chót? Trở về đi, nên làm như thế nào thì các ngươi tự ra quyết định.
Mắt thấy quốc sư nói kiên quyết như thế, người sứ giả kia không làm được gì, đành phải rời đi.
Thực lòng, trước khi tới thì y đã chuẩn bị tâm lí rồi. Tới trước y có người của Chúng Tinh Điện, chỉ là họ vẫn không thể có được bất cứ kết quả gì mà thôi.
Tân Gia Minh hờ hững liếc nhìn về hướng Chúng Tinh Điện, khóe miệng không khỏi cong lên thành nụ cười mỉa.
Dù là Chúng Tinh Điện hay Hoàng Triều, tới Quan Tinh Đài chẳng qua cũng chỉ vì thăm dò thái độ của ông mà thôi.
Nhưng ông đã sớm quyết tâm tạm thời không xen vào.
Cố Vong Tình ra ngoài cấu kết với Thần Nữ, hành vi như thế, Tân Gia Minh cho rằng vô sỉ, nhưng ông tạm thời vẫn không nhúng tay ngăn cản.
Đám người Bạch Nhạc rút củi dưới đáy nồi, cố ý bại lộ thân phận đến từ thiên ngoại, kết hợp với hành động trước đó thì rất dễ xác định, chiêu phản kích ấy khá là hay ho.
Chỉ là, muốn chống lại căn cơ vạn năm của Chúng Tinh Điện thì vẫn còn yếu kém lắm.
Có một điều Tân Gia Minh không nói dối, đó là chưa đến giây phút cuối cùng, đúng thật sẽ không biết rốt cuộc ai có thể cười đến sau chót.
Đương nhiên, việc để mặc Bất Tử Thanh Vương làm ầm ĩ ở Bắc Vực là vì ông có phần thiên vị. Dù sao chuyện Cố Vong Tình cấu kết với Thần Nữ khiến ông rất không vui, loại thái độ này cũng là làm cho vị điện chủ Chúng Tinh Điện kia nhìn thấy.
..
Cố Vong Tình trầm giọng căn dặn:
- Nhất định phải tìm được Bạch Nhạc!
Cục
Việc Cố Vong Tình liên thủ với Thần Nữ thật đúng là vì có lòng riêng. Thần Nữ muốn làm gì, hắn ta cũng đoán được.
Nhưng một khi chuyện này bị đám Bạch Nhạc tiết lộ ra ngoài, đồng thời người khác cũng tin tưởng, vậy không chỉ Cố Vong Tình hắn, mà cả Chúng Tinh Điện đều sẽ bị hủy diệt, liên lụy thật sự quá lớn.
Có rất nhiều chuyện, chỉ có thể làm, chứ không thể nói. Mà muốn giải quyết, cách tốt nhất chính là đánh rắn đánh dập đầu, trực tiếp giết chết Bạch Nhạc.
Đừng thấy bây giờ đối phương có không ít người, trên thực tế, Bạch Nhạc mới là trung tâm. Chỉ cần có thể giết chết tên đó, cái liên minh yếu ớt kia ắt sẽ trực tiếp tan vỡ.