Vấn đề ở chỗ, lần trước Cố Vong Tình để Chúng Tinh Điện hạ lệnh truy nã Bạch Nhạc quá sớm, thành ra đã bại lộ mục đích. Với loại người có cảnh giới như Bạch Nhạc, nếu hắn có ý muốn trốn thì việc tìm kiếm thật sự sẽ rất khó khăn.
Sau khi ngẫm lại, họ Cố lập tức lần nữa tới tìm Thần Nữ:
- Thần Nữ, cục diện bây giờ ngài cũng đã thấy rồi đó. Ta cho rằng nhất định phải tốc chiến tốc thắng. Ngày mai ta sẽ trở về Bắc Vực, ra tay với tên Bất Tử Thanh Vương kia để ép Bạch Nhạc hiện thân cứu người. Chỉ là, lúc này quốc sư không muốn nhúng tay, chỉ bằng sức của Chúng Tinh Điện ta thì đánh bại Bạch Nhạc không khó, nhưng muốn giết chết hắn ta thì quả thật không nói chắc được.
Hắn ta dừng một lát, rồi tiếp tục nói:
- Thần Nữ liệu có thể đến Bắc Vực Vương Thành với ta đặng cùng giết Bạch Nhạc hay không?
Thần Nữ lạnh lùng nhìn Cố Vong Tình, hờ hững mở miệng:
- Tự chui đầu vào rọ, ngươi cho rằng ta sẽ làm chuyện ngu xuẩn như thế à?
- Tới mức này rồi, chẳng lẽ ngài còn chưa tin vào thành ý của Chúng Tinh Điện ta?
- Ta không tin ai cả.
Ánh mắt nàng ta thản nhiên, giọng nói đều đều không cảm xúc:
- Ta nói rồi, có thể mang đầu của Bạch Nhạc về thì ta mới công nhận cái thành ý của các ngươi, nếu không thì tất cả đều vô nghĩa.
- …
Cố Vong Tình thầm thở dài một tiếng, nhưng hắn cũng biết rõ Thần Nữ không dễ bị thuyết phục như thế.
Bây giờ nàng ta ở Tích Vân Sơn, nắm trong tay sức mạnh của Tích Vân Sơn, tiến thối tùy ý, là trạng thái tốt nhất. Ngược lại, một khi nàng ta rời khỏi Tích Vân Sơn đến Bắc Vực, ắt sẽ mất đi quyền chủ động.
Thần Nữ không phải kẻ ngu xuẩn dễ bị người khác mê hoặc, đương nhiên sẽ không làm chuyện xằng.
Hắn ta chẳng qua cũng chỉ cố gắng thử một lần, chứ không ôm hi vọng quá lớn.
…
Muốn ép Bạch Nhạc ra mặt thì không thể ngồi yên, cho nên sau khi Cố Vong Tình và Chúng Tinh Điện điện chủ thương nghị xong thì hai bên đồng thời tiến hành.
Một mặt, điện chủ đích thân đứng ra, tiến thẳng đến Bắc Vực Vương Thành vây nhốt Bất Tử Thanh Vương. Mặt khác, Cố Vong Tình sẽ tuyên bố ở Cực Tây Chi Địa là muốn xử tử Bất Tử Thanh Vương để răn đe.
Mặc dù không tìm được Bạch Nhạc, nhưng hắn hoàn toàn có thể khẳng định, Bạch Nhạc ắt đã ở ngay Cực Tây Chi Địa. Chỉ cần truyền tin tức ra thì nhất định sẽ truyền được tới tai tên đó.
Đám Bạch Nhạc muốn làm việc thì nhất định phải lộ ra sơ hở, chỉ cần nắm được một điểm rồi công kỳ sở cứu*, không sợ hắn không mắc câu.
*Công kỳ sở cứu 攻其必救: binh pháp cổ đại, chỉ việc tiến công quân địch ắt phải cứu lấy điểm yếu để điều động kẻ địch.
Trên thực tế, phe Cố Vong Tình đã đoán đúng.
Bên Bắc Vực vừa ra tay, Bạch Nhạc đã nhận được tin tức.
Mấy ngày nay, ngoại trừ mỗi ngày luyện hóa một ít linh dược để tăng cao tu vi thì việc hắn làm là tìm hiểu tin tức xung quanh. Có thần thông Thiên Cơ Biến, căn bản không ai có thể nhận thấy bất cứ dị thường nào.
Bây giờ, Bạch Nhạc chỉ còn một chút là đột phá Hóa Hư hậu kì. Nếu có đủ thời gian, tối đa hai ba tháng nữa, hắn sẽ có thể đột phá.
Chỉ tiếc, rõ là Chúng Tinh Điện không có ý định cho hắn thời gian.
Bạch Nhạc thầm thở dài, lẳng lặng chạy đến Bắc Vực.
Mặc dù hơi bị cảm thấy mình giống con bò, nhưng tới nước này thì hắn đã hết cách.
Đối địch thiên hạ, bốn chữ này đâu phải chỉ nói suông.
Trận chiến này đủ để quyết định sinh tử. Nếu đã không có đường lui, vậy cũng chỉ có thể liều.
…
Bất Tử Thanh Vương chậm rãi đứng dậy, khóe miệng cong lên cười mỉa, hờ hững mở miệng:
- Liều thôi!
Trước đó ông ta không có liên hệ tin tức với Bạch Nhạc, nhưng hai người vẫn luôn có một sự ăn ý.
Tới mức này rồi thì cũng chỉ có thể được ăn cả, ngã về không.
Chuyện bọn họ muốn cược, chính là Thần Nữ không dám tùy tiện bước vào Bắc Vực Hoàng Thành, mà vị quốc sư kia cũng sẽ không dễ dàng nhúng tay.
Vốn dĩ Bất Tử Thanh Vương không dám khẳng định điều này, nhưng Hàn Tinh lại cho ông ta một đáp án khẳng định.
Theo lời Hàn Tinh, Giang Nhược Hư và Tân Gia Minh hiểu rõ lẫn nhau, cả hai đều không phải loại có thể vì mình mà hi sinh muôn dân. Cho dù không tán đồng với cách làm của Bạch Nhạc, lúc này họ cũng tuyệt đối không cấu kết với Cố Vong Tình.
Hai người mạnh nhất thiên hạ này đều không ra tay, vậy trận chiến này sẽ có một chút cơ hội chiến thắng.
Dù có nguy hiểm, nhưng cũng không phải tình thế chết chắc.
Mà đối với bọn họ, thế đã đủ rồi.
…
Bắc Vực Hoàng Thành.
Trước kia, nơi đây là chốn phồn hoa tuyến đầu. Mặc dù ở Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, không có bất cứ thế lực nào có thể chống lại Chúng Tinh Điện, nhưng đối với tu hành giả bình thường và phàm nhân mà nói thì chỗ này vẫn là sự lựa chọn tốt nhất.
Huống hồ, người đứng đầu đương thời như Tân Gia Minh không chỉ là trưởng lão của Chúng Tinh Điện, mà còn là quốc sư của Đại Càn vương triều, chỉ dựa vào điều này đã có thể cắt đứt suy nghĩ gây sự ở Hoành thành của bất kỳ kẻ nào.
Nhưng hôm nay, Hoàng thành này lại có vẻ hơi hỗn loạn.