Mặc dù Thần Nữ cũng thấy mấy người đó, nhưng vào lúc này, nàng ta chẳng còn tâm trạng để ý tới họ. Bởi nàng ta có thể cảm nhận được, Thanh Đồng Quan đang gặp công kích. Đây mới là chuyện liên quan đến sống chết của bản thân mình, hơi đâu bận tâm tới những người khác.
Thần Nữ không để mắt, nhưng bọn Cố Vong Tình lại không thể coi nhẹ nàng ta. Thấy Thần Nữ vội vàng mở cấm chế rồi xông vào như vậy, cả nhóm cũng không hề lưỡng lự mà lập tức bám sát.
Bất Tử Thanh Vương đi theo sau tất cả mọi người. Ông ta cũng vừa chạy tới đây, bèn thừa dịp cấm chế còn chưa khôi phục lại mà lẳng lặng đi vào.
Không ai thấy Bạch Nhạc, nhưng trong lòng mọi người đều biết, chắc chắn Bạch Nhạc đã vào Chúng Thần Mộ Địa trước rồi, nếu không Thần Nữ tuyệt đối sẽ không lo lắng mà trở về gấp như thế.
Phải biết theo lẽ thường, bên ngoài Chúng Thần Mộ Địa mới là cơ hội tốt nhất để Thần Nữ chia rẽ từng người một rồi tiêu diệt.
Chỉ phút chốc, Thần Nữ đã chạy đến Chúng Thần Mộ Địa, nàng ta chỉ liếc mắt một cái đã thấy Bạch Nhạc đang đứng trước Thanh Đồng Quan, thế là lập tức cả giận quát:
- Dừng tay!
Nhưng cũng gần như ngay lúc đó, Thanh Đồng Quan phát ra một tiếng két, chậm rãi bị đẩy ra.
Mở quan tài.
Cho dù gian nan, nhưng dựa vào sự cường hãn của Thôn Thiên Quyết, cuối cùng Bạch Nhạc cũng đã thành công mở được quan tài trước khi Thần Nữ đuổi tới.
Ầm ầm.
Trong nháy mắt khi quan tài mở ra, bỗng nhiên toàn bộ Chúng Thần Mộ Địa đều chấn động, sấm sét rền vang cả không gian, lộ ra một khí gtucws hủy diệt, tùy ý mà càn quét.
Theo tia chớp lóe lên, cảnh tượng trong áo quan rốt cuộc cũng xuất hiện rõ ràng trước mắt Bạch Nhạc.
Người nằm trong Thanh Đồng Quan, không phải Giang Nhược Hư, mà là chân thân của Thần Nữ.
Dù đã trải qua vạn năm, ấy vậy mà thi thể Thần Nữ vẫn sống động tươi tắn. Mỗi một tấc da thịt, mỗi một sợi lông cọng tóc đều giống như đang hô hấp vậy.
Lúc trước, Thần Nữ nhảy từ trong Thanh Đồng Quan ra, tất cả mọi người đều cho là nàng ta đã trốn thoát được. Nhưng trên thực tế, mọi chuyện không phải như vậy, một người bị Chúng Thần trấn áp, sao có thể dễ dàng thoát ra như thế.
Kỳ thật ngay từ đầu, chân thân Thần Nữ vẫn bị Chúng Thần trấn áp, nằm nguyên trong Thanh Đồng Quan, thứ xuất hiện trước mặt mọi người chỉ là một sợi thần hồn của nàng ta. Nhưng bởi vì thực lực của nàng ta quá mạnh, nên mặc dù chỉ một sợi thần hồn cũng có thể giấu diếm được mọi người.
Sở dĩ Thần Nữ luôn giết chóc, chính là vì phải không ngừng giết chóc nàng ta mới có thể duy trì sức mạnh thần hồn. Thậm chí nàng ta còn muốn dùng sợi thần hồn này tu thành một hóa thân rồi dùng nó để mở Thanh Đồng Quan, cứu bản thân mình ra, khởi tử hoàn sinh.
Tất cả đều thực hiện vô cùng hoàn mỹ.
Ban đầu, Thần Nữ đã như ý nguyện mà phong ấn Bạch Nhạc vào áo quan, dùng hắn thay cho sợi thần hồn đã trốn đi của mình. Chờ đến lúc tên họ Bạch này đi đời, sức mạnh máu thịt và thần hồn hắn đều sẽ bị Thanh Đồng Quan cắn nuốt, sau đó chuyển hóa thành ‘thuốc bổ’ bồi dưỡng cho chân thân nàng ta.
Chỉ là bọn Giang Nhược Hư phản ứng quá nhanh, chẳng mấy chốc đã tìm được chỗ của Thanh Đồng Quan rồi cứu Bạch Nhạc ra.
Hơn nữa lúc đó, sợi thần hồn kia của Thần Nữ mới chạy ra không lâu, sức mạnh cỗ áo quan kia còn chưa khôi phục, thế nên mới để bọn Giang Nhược Hư có thể mở ra dễ dàng như vậy. Nhưng cho dù như thế, trước đây Giang Nhược Hư cũng không nhìn kỹ tình hình bên trong quan tài, chỉ vội lôi Bạch Nhạc ra rồi để bản thân mình vào đó thay cho hắn.
Từ đó đến nay, thân xác Giang Nhược Hư sớm đã ngã xuống rồi bị Thanh Đồng Quan cắn nuốt, chỉ còn lại thần hồn đang gian nan chống đỡ.
Trên thực tế, thứ mà Thanh Đồng Quan thật sự trấn áp chính là thần hồn, không phải thân xác.
Bởi vì chân thân Thần Nữ vẫn luôn nằm trong đó.
Trong nháy mắt khi Thanh Đồng Quan mở ra, Bạch Nhạc đã thấy rõ thần hồn Giang Nhược Hư đang bám vào thành quan tài, chỉ là bây giờ dù đã mở nắp, thần hồn ông vẫn chưa thể thanh tỉnh.
Không đợi Bạch Nhạc có thêm động tác khác, Thần Nữ đã vọt tới, đánh một chưởng về phía Thanh Đồng Quan.
Ầm ầm.
Quan tài khó khăn lắm mới mở được dưới đòn đánh này lại lần nữa đóng nắp, Thần hồn của Giang Nhược Hư cũng chưa kịp được cứu ra.
Nhưng chỉ thoáng nhìn như thế đã đủ để Bạch Nhạc suy đoán ra bảy tám phần chân tướng. Hắn đứng trước Thanh Đồng Quan, từ từ đưa mắt nhìn Thần Nữ, rồi nói:
- Thần Nữ, Thanh Đồng Quan này không những trấn áp ngươi, mà còn là thứ bảo vệ ngươi, đúng không? Bất kể là ta phá hủy nó hay phá hủy chân thân của ngươi, đều sẽ khiến ngươi hoàn toàn chết đi. Xem chừng đây mới là bí mật thật sự của ngươi nhỉ?
Một câu nói trúng.
Mặc dù bị Bạch Nhạc phát hiện ra chân thân trong Thanh Đồng Quan, nhưng Thần Nữ cũng không thể ngờ tên này lại có thể thấy rõ hết tất cả trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, chuyện này khiến sát ý trong thâm tâm nàng ta càng đậm thêm.
Gần như cùng lúc đó, nhóm người Cố Vong Tình cũng chạy tới gần phía Thanh Đồng Quan, vừa khéo nghe được những lời Bạch Nhạc nói.