Đối với bọn Cố Vong Tình, Dạ Nhận, những lời này rất có tính đột phá.
Trước đó, Bạch Nhạc đề nghị Thần Nữ mở Chúng Tinh Thần Vực, lấy chỗ này làm nơi quyết chiến, thật ra những người khác có hơi khó hiểu. Bởi dù có nghĩ kiểu gì thì một khi tiến vào Chúng Tinh Thần Vực, bọn họ sẽ mất đi tất cả viện binh. Tân Gia Minh là cường giả duy nhất có hi vọng có thể chống lại Thần Nữ cũng không được bước vào, làm thế chẳng khác gì tự đặt bản thân mình vào chỗ chết.
Nhưng hiện tại, những lời mà Bạch Nhạc nói khiến cho tất cả mọi người đều hiểu ra.
Từ lúc bước vào Chúng Tinh Thần Vực, kỳ thật trong lòng người này đã có suy đoán, chỉ là đến bây giờ hắn mới xác nhận mà thôi.
Dạng quyết đoán dồn bản thân vào chỗ chết để sống lại, đặt bản thân vào hiểm cảnh, cũng đẩy kẻ thù vào tuyệt cảnh này rất điên cuồng, nhưng quả thật rất phù hợp với phong cách hành sự xưa nay của Bạch Nhạc,
Thần Nữ hít sâu một hơi, nhưng chẳng mấy chốc, nàng ta rốt cuộc cũng bình tĩnh lại, giọng nhẹ như không:
- Nếu không phải có thể thấy rõ linh hồn của ngươi, ta thật sự rất muốn nghi ngờ, ngươi là chuyền thế của Thần Tôn.
Lời này đối với nàng ta mà nói, đã là mức độ công nhận lớn nhất đối với Bạch Nhạc.
Mí mắt Bạch Nhạc giần giật, khóe miệng hắn lộ ra vẻ trào phùng, thấp giọng nói:
- Nếu ta thật sự là Thần Tôn chuyển thế, vậy ngươi có còn dũng khí đối đầu với ta nữa không?
Thần Nữ thờ ơ không quan tâm, đáp bằng ngữ điệu bình bình không cảm xúc:
- Đáng tiếc! Rốt cuộc ngươi không phải.
Đương nhiên nàng ta không có dũng khí để chống lại Thần Tôn. Trên thực tế, cho dù quay lại vạn năm trước thì cũng chẳng có Thần Linh nào có dũng khí đó cả. Đối với tất cả mọi người mà nói, Thần Tôn là sự tồn tại cao hơn bọn họ một cấp bậc.
Chỉ tiếc, Bạch Nhạc cuối cùng cũng không phải Thần Tôn.
Bạch Nhạc nhún vai, đáp:
- Có phải hay không cũng không quan trọng, quan trọng là trận chiến này, đến cuối cùng ai thắng ai thua.
Thần Tôn hay không phải Thần Tôn gì gì đó, Bạch Nhạc không hiểu, những thứ hư ảo này không thể khiến thâm tâm hắn sinh ra bất kỳ sự dao động nào.
Chỉ có chiến đấu mà thôi.
Dứt lời, Bạch Nhạc trở tay, Nghịch Ma Kiếm xuất hiện, hắn bình tĩnh nhìn Thần Nữ:
- Ngươi chỉ là một sợi thần hồn, sức mạnh sẽ không ngừng suy yếu. Chúng ta nhiều người như này, cùng nhau vây công, ngươi nghĩ ngươi có thể chèo chống được bao lâu?
Một câu nói này, hắn không chỉ nói với mình Thần Nữ mà còn với cả nhóm người Cố Vong Tình và Chúng Tinh Điện điện chủ.
Mặc dù trước đó, bọn Cố Vong Tình đã liên thủ cùng Thần Nữ, nhưng Bạch Nhạc đối với nhân tính lại vô cùng rõ ràng. Hiện tại hắn đã nói ra bí mật của Thần Nữ, loại tình huống này, giết chết nàng ta đã không còn là chuyện không thể nữa.
Chỉ cần bản thân mình chịu hung hiểm nhiều một chút, chủ động đi tiêu hao sức mạnh của Thần Nữ. Như vậy khả năng bọn Cố Vong Tình phản chiến tiến đến vây công nàng ta lại càng lớn.
Quả nhiên, khi câu nói kia vừa dứt, ánh mắt đám Cố Vong Tình có hơi lóe lên.
Nhưng những biến hóa nhỏ nhặt này đã bị Thần Nữ nhìn thấy. Khóe miệng nàng cong lên khinh thường, lạt lẽo nói:
- Bạch Nhạc, chẳng lẽ ngươi không phát hiện thiếu một người sao?
Trong lòng Bạch Nhạc lộp bộp một tiếng, hắn lập tức phát hiện có gì đó không ổn rồi.
Trong miệng Bất Tử Thanh Vương có hơi đắng chát, ông ta chậm rãi tiến lên mấy bước, thấp giọng nói:
- Bạch Nhạc, vì cứu ta, Hàn Tinh đã bị ả giết chết rồi.
Bấy giờ Bạch Nhạc mới chú ý tới, trạng thái hiện tại của ông ta trông cực kỳ thê thảm.
Tin tức Hàn Tinh đã chết ngoại trừ Bất Tử Thanh Vương thì không còn ai biết nữa. Giờ nghe ông ta nói vậy, đừng nói là Bạch Nhạc, cả Cố Vong Tình và Chúng Tinh Điện điện chủ đều không khỏi hơi biến sắc.
Ai cũng biết với trạng thái bây giờ của Thần Nữ, giết càng nhiều người, thực lực nàng ta sẽ càng mạnh.
Cái chết của Hàn Tinh không chỉ khiến phía họ mất đi một trợ lực cực lớn, mà còn để thực lực của Thần Nữ khôi phục thêm một phần. Lại thêm trạng thái cực kỳ tệ lúc này của Bất Tử Thanh Vương... Nếu lại bị chia ra tiêu diệt, cho dù bọn họ liên thủ với Bạch Nhạc thì chắc gì đã thắng?
Ánh mắt Thần Nữ chuyển sang Cố Vong Tình, nói:
- Cố Vong Tình, trước đó ngươi nói không sai, giữa chúng ta xác thật không hề có thù hận. Lời trước kia ta nói, chắc chắn sẽ giữ lời. Chỉ cần có thể giết chết Bạch Nhạc, ta nhất định sẽ dẫn các ngươi rời khỏi Chúng Tinh Tiểu Thế Giới. Không chỉ như thế, ta còn có thể chỉ dẫn các ngươi tu hành, giúp các ngươi đột phá lên cảnh giới Thần Linh. Một khi Vong Tình Thiên Công đại thành, uy lực sẽ vượt xa so với ngươi tưởng tượng. Giao dịch này, các ngươi có làm hay không?
Trong nháy mắt, không riêng gì Cố Vong Tình, mà hô hấp của Chúng Tinh Điện điện chủ cũng trở nên gấp rút.
Nếu nói sức hấp dẫn của việc rời khỏi Chúng Tinh Tiểu Thế Giới vẫn chưa đủ đả động ông ta, thì sự mê hoặc của việc đột phá lên Thần Linh thật sự quá lớn. Nhất là lúc bình thường, ông ta ngay cả việc đuổi kịp bước chân Tân Gia Minh để thành Bán Thần cũng không làm được, chứ đừng nói là thành Thần Linh.