Mặt Bạch Nhạc lộ vẻ dứt khoát, hắn vung kiếm trong tay lên, cắt đứt một mảnh y phục.
Cắt áo đoạn nghĩa.
Cảnh tượng này khiến trong lòng mọi người đều thảng thốt. Bởi chẳng ai ngờ, Bạch Nhạc lại quyết liệt đến như vậy.
Chẳng qua, chuyện này cũng để họ vững tâm một chút, chí ít thì Bạch Nhạc thật sự chịu nhượng bộ. Cho dù là tự nguyện cũng được, bị bắt ép cũng chẳng sao, hiện tại hắn đã không có con đường thứ hai để lựa chọn.
Mắt Chúng Tinh Điện điện chủ mơ hồ lóe lên sát khí. Ông ta thầm cười khẩy một tiếng, nhưng trong lòng vẫn đang tính toán: sau khi Bạch Nhạc bị nhốt vào Thanh Đồng Quan rồi, mình phải làm sao để thuyết phục Bất Tử Thanh Vương và Dạ Nhận liên thủ chém chết hắn.
Sự tồn tại như Thần Nữ đương nhiên sẽ không nói dối, nhưng đến chừng Bạch Nhạc được thả ra, nếu ông ta và đồng minh nhân lúc thực lực hắn chưa khôi phục mà ra tay giết hắn thì sẽ không tính là trái lời thề đâu nhỉ?
Tên Bạch Nhạc đấy đúng là ngây thơ. Cục diện đã đến nước này mà còn dám phách lối như thế, chơi cái gì mà ‘cắt áo đoạn nghĩa’, đúng là ấu trĩ!
Chỉ dựa vào những lời này, ông ta đã cầm chắc mười phần sẽ thuyết phục được đám Bất Tử Thanh Vương triệt để bất hòa với Bạch Nhạc.
Thiên hạ rộn ràng đều vì lợi đến, thiên hạ nhốn nháo cũng chỉ vì lợi không còn.
Tất cả thế nhân chẳng qua cũng chỉ có như thế mà thôi. Người không biết thức thời… thì giống như Hàn Tinh vậy, căn bản sống không lâu được.
Keeng...
Ngón tay Bạch Nhạc nhẹ búng một cái, Nghịch Ma Kiếm reo lên khe khẽ, nhưng cuối cùng nó vẫn bị chủ nhân thu lại, hoàn toàn buông bỏ phản kháng.
Bạch Nhạc chậm rãi đi đến Thanh Đồng Quan, bước chân có hơi nặng nề. Khóe miệng hắn lộ ra vài phần tự giễu, vài phần khinh miệt, nhưng cuối cùng lại chẳng nói câu nào.
Ánh mắt tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Bạch Nhạc. Cả Thần Nữ, Cố Vong Tình và Chúng Tinh Điện điện chủ đều nhìn hắn lom lom, đề phòng hắn giở trò trí trá.
Chẳng mấy chốc, Bạch Nhạc đã đến trước Thanh Đồng Quan.
Mở nắp.
Lần này không cần Bạch Nhạc động thủ, mà là chính Thần Nữ trực tiếp ra tay. Nàng ta nâng tay chưởng nhẹ một cái, thần lực đã trực tiếp giáng lên người Bạch Nhạc, đẩy hắn vào Thanh Đồng Quan.
Bạch Nhạc lại không chút phản kháng, tựa như đã cam chịu số mệnh.
Thần Nữ thấy vậy, rốt cuộc cũng buông bỏ sự phòng bị cuối cùng, đầu ngón tay nàng ta khẩy nhẹ, lôi thần hồn Giang Nhược Hư ra.
Song, trong nháy mắt, biến cố nảy sinh.
Ầm.
Một luồng kiếm quang khủng khiếp và đao quang như mực cùng lúc lóe lên.
Bạch Nhạc dĩ nhiên không có cơ hội động thủ, toàn bộ sự chú ý của Thần Nữ đều dán lên người hắn, hoàn toàn không cho phép hắn có đường phản kháng nào, nhưng hai người Bất Tử Thanh Vương và Dạ Nhận lại bị mọi người bỏ quên.
Tình cảnh bọn họ và Bạch Nhạc gần như hoàn toàn bất hòa trước đó, ai cũng nhìn thấy, hiển nhiên không ai nghi ngờ.
Nhưng tất cả mọi người đều không ngờ được, ngay phút cuối cùng, hai người này lại ăn ý xuất thủ như thế, cùng lúc tấn công Thần Nữ.
Tình huống đột ngột phát sinh, không ai trở tay kịp.
Thanh đao của Dạ Nhận trực tiếp bổ vào chỗ hiểm sau lưng Thần Nữ. Một đòn này đã bộc lộ toàn lực, cả Thần Nữ cũng cảm nhận được một tia uy hiếp trí mạng. Nàng ta không thể không lùi lại, trở tay ngăn cản cú công kích của Dạ Nhận.
Nhưng, cùng lúc đó, trên người Bất Tử Thanh Vương lại lộ ra một luồng khí tức kinh người. Ông ta trực tiếp kéo lấy Bạch Nhạc rồi ném hắn ngoài, còn bản thân thì thay hắn xông vào Thanh Đồng Quan, hoán đổi để cứu Giang Nhược Hư ra ngoài.
Một mạng đổi một mạng.
Giống như lúc Giang Nhược Hư chọn vào Thanh Đồng Quan thay cho Bạch Nhạc. Bây giờ, Bất Tử Thanh Vương cũng dùng tính mạng của mình để đổi lấy mạng của Giang Nhược Hư.
Hành động như thế, không phải vì ông ta có giao tình sâu sắc gì với Giang Nhược Hư, mà là do lời hứa với Hàn Tinh khi trước.
Đại trượng phu một lời hứa đáng ngàn vàng.
Nhân vật như Thanh Vương Bất Tử, há lại chịu mắc nợ ân tình người khác.
Mạng ông ta, là Hàn Tinh dùng mạng đổi về được, ông ta cũng đã hứa với Hàn Tinh, cho dù có thí cái mạng này của bản thân cũng nhất định phải cứu được Giang Nhược Hư.
Đây là cam kết của ông ta, chết không hối tiếc.
Két.
Hết thảy những chuyện này xảy ra quá nhanh, đợi đến khi những người khác kịp phản ứng, Thanh Đồng Quan đã lần nữa đóng nắp, trấn áp Bất Tử Thanh Vương vào.
Cũng chỉ trong chớp nhoáng đó, Bạch Nhạc đã lập tức dùng Thông Thiên Ma Công cắn nuốt thần lực Thần Nữ đánh vào cơ thể mình. Hắn vừa nỗ lực kiềm chế thần lực của nàng ta, vừa trở tay rút ra Nghịch Ma Kiếm.
Trong nháy mắt, một đóa Kiếm Liên tươi đẹp bất chợt nở rộ.
Giết!
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra vẻ điên cuồng, lập tức lao vào tấn công Thần Nữ.
Từ lúc nghe Bất Tử Thanh Vương khuyên, trong lòng hắn đã hiểu dụng ý của ông ta, bèn lựa chọn phối hợp vô cùng ăn ý.
Mối quan hệ giữa ba người bọn họ, người ngoài căn bản không thể hiểu được.
Dạ Nhận mở miệng, cũng để Bạch Nhạc ý thức được, hắn ta cũng chọn phối hợp với mình.