Mặc dù thân thể đã bị phá hủy, nhưng giờ khắc này, khí tức lộ ra trên người kẻ này chắc chắn Bán Thần Cấp, uy lực không hề kém vị quốc sư Tân Gia Minh kia.
So với nỗi kinh hãi của những người khác, giờ khắc này trong lòng Bạch Nhạc không khỏi dấy lên một dự cảm không lành.
Bởi vì cảnh tượng như thế, trước kia hắn cũng đã từng nhìn thấy trên người Diệp Huyền đại sư.
Trước khi Diệp Huyền đại sư chết, ông đã lấy việc hy sinh bản thân làm cái giá để cưỡng chế đột phá, đi đến bước cuối cùng, bộc phát ra sức mạnh gần như là Thần Linh.
Hiện tại Giang Nhược Hư cũng đột ngột bộc phát sức mạnh như vậy, nhưng điều này không thể nào là đột phá dưới hoàn cảnh phải chịu áp lực được.
Thần Nữ gườm mắt nhìn Giang Nhược Hư, lạt lẽo nói:
- Ngươi mới vừa may mắn thoát được ra ngoài, không nghĩ cách chạy trốn, mà lại đến tìm ta tự tìm đường chết. Đúng là ngu xuẩn!
Giang Nhược Hư lại hết sức bình thản, nói:
- Con người chung quy đều phải chết. Bắt đầu từ lúc ta quyết định bước vào Chúng Tinh Thần Vực thêm lần nữa thì đã chuẩn bị cái chết rồi, có thể sống đến tận lúc này đã là lời lắm.
Những lời này được Giang Nhược Hư nói ra lại có vẻ cực kỳ hào hiệp, không có chút nào là làm dáng.
Chết.
Khi Giang Nhược Hư nói ra chữ này một cách bình tĩnh như thế, trong lòng Bạch Nhạc cũng hiểu rõ, suy đoán của bản thân đã đúng.
Bất cứ việc gì thì cũng đều phải trả giá.
Cưỡng ép để sức mạnh tăng thêm một bậc, không thể nào không trả giá đắt.
- Giang tiên sinh!
Giang Nhược Hư quay sang nhìn Bạch Nhạc, khẽ giọng:
- Hàn Tinh đã chết à?
- … Đúng vậy.
Bạch Nhạc thở dài, giải thích:
- Hàn Tinh chết trong tay Thần Nữ, huynh ấy vì cứu Bất Tử Thanh Vương...
Hắn còn muốn giải thích cặn kẽ sự tình, nhưng lại trực tiếp bị Giang Nhược Hư cắt ngang:
- Không cần giải thích gì nữa!
Sau đó ông khoát tay, nói:
- Hắn vì sao mà chết, ta đoán được. Bất Tử Thanh Vương cũng không có mặt ở đây, chắc hẳn, ta có thể thoát ra được là do ông ta dùng bản thân đổi ra phải không?
Đến nước này đã thấy rõ sự đáng sợ của Giang Nhược Hư.
Chỉ có một chút manh mối như thế đã đủ để ông suy đoán ra toàn bộ chân tướng.
Chúng Tinh Điện điện chủ đột ngột lên tiếng:
- Giang tiên sinh, người chết không thể sống lại, ngài cần gì phải cố chấp thế?
Vừa dứt lời, ánh mắt như điện đã lia vào ông ta, lại nghe Giang Nhược Hư cười nhạt:
- Tính tình Tân Gia Minh thật đúng là một chút cũng không đổi, đã đến nước này mà vẫn còn ngập ngà ngập ngừng, không chịu ra tay với ngươi. Đúng là đồ đàn bà!
Giang Nhược Hư nói rồi bước ra một bước, đối tượng ra tay đầu tiên của ông không phải Thần Nữ, mà là vị Chúng Tinh Điện điện chủ này.
Mặc dù chỉ vừa thức tỉnh, cũng không hề biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ dựa vào cục diện tồi tệ bết bát trước mặt đây, Giang Nhược Hư cũng luận ra được, ắt là vì Chúng Tinh Điện không chọn liên thủ với Bạch Nhạc, thậm chí là vây đánh ngược lại Bạch Nhạc, chứ nếu không... với trạng thái bây giờ của Thần Nữ thì cơ sự hoàn toàn không thể ra nông nỗi này, thậm chí làm cả Hàn Tinh cũng chết trận.
Cái chết của Hàn Tinh, ít nhất có ba bốn phần phải tính lên đầu đám người Chúng Tinh Điện.
Khoảng chục năm gần đây, đã không ai thấy Giang Nhược Hư ra tay nữa. Cả Chúng Tinh Điện điện chủ cũng chỉ biết sức mạnh của Giang Nhược Hư chưa chắc yếu hơn mình, nhưng rốt cuộc mạnh đến đâu, thì lại không có một khái niệm rõ ràng nào cả.
Cho đến giờ phút này, khi thật sự thấy Giang Nhược Hư ra tay, trong lòng ông ta mới đột ngột dâng lên một cảm giác nguy hiểm trí mạng.
Người này lúc bình thường đã rất đáng gờm, tuy bây giờ không còn thân xác, nhưng ông lại thiêu đốt thần hồn, lấy sinh mệnh ra trả giá để đổi lấy một bước đột phá. Mặc dù thời gian duy trì có thể không quá lâu, nhưng trước khi ông kiệt quệ sự sống, ắt sẽ cực kỳ mạnh mẽ.
Một chưởng đánh ra này giống như sức mạnh không gian vô cùng kinh khủng, nháy mắt đã trói nghiến Chúng Tinh Điện điện chủ lại.
Cảm giác đấy giống như bị rất nhiều keo dính bó thành một bó, khó mà cựa quậy mảy may.
Quy tắc không gian.
Trước đó, ông ta đã mơ hồ biết, quy tắc không gian mới là lĩnh vực mà Giang Nhược Hư am hiểu nhất, cũng là chỗ đáng sợ nhất của người này.
Nói chung, một khi bước vào Hóa Hư Cảnh thì tự nhiên sẽ có cảm ngộ nhất định với quy tắc không gian, nhưng cảm ngộ này thường rất ít. Chỉ có thật sự bước vào Bán Thần, dựng nên Bán Thần Lĩnh Vực, cảm ngộ đối với quy tắc không gian mới có thể tiến lên một trình độ khác.
Mà Giang Nhược Hư vốn chưa bước vào Bán Thần, cũng không có Bán Thần Lĩnh Vực, nhưng việc lĩnh ngộ quy tắc không gian của người này còn đáng sợ hơn Bán Thần rất nhiều. Nhất là sau lần cưỡng ép đột phá này, độ nắm bắt của ông với không gian đã tăng đến một mức độ cực kỳ đáng sợ.
Một kích này, cho dù lấy sự cường hãn của Chúng Tinh Điện điện chủ cũng căn bản không cách nào hóa giải, ngay lập tức đã lãnh trọn.
Trước là dùng Không Gian Chi Lực để trói buộc không gian, sau mới ra tay công kích, làm thế, đối phương sẽ không có bất kỳ cơ hội phản kháng nào.
- Phụt!!!