Một chưởng này vừa nhanh vừa hiểm, dù cho Chúng Tinh Điện điện chủ đã nhận ra được điều bất thường nên dốc toàn lực phòng bị, nhưng cuối cùng vẫn không cách nào đỡ nổi. Trong nháy mắt, lục phủ ngũ tạng ông ta đều như bị đảo lộn, ngụm máu phun ra này thậm chí còn trộn lẫn chút mãnh vụn nội tạng.
Quá mạnh!
Một chưởng đó quả thực rất nhanh, nhanh đến mức những người khác thậm chí còn chưa kịp phản ứng gì thì nó đã làm Chúng Tinh Điện điện chủ bị thương nặng.
Mí mắt Bạch Nhạc giật mạnh, giờ khắc này, trong thâm tâm hắn cũng không khỏi rùng mình.
Vị trước mặt đây, trong tình huống trong có thân xác mà lại dùng sức mạnh thần hồn ngưng kết thành thực thể, sau đó tung đòn khiến kẻ thù bị trọng thương. Sức mạnh bậc này quả thật quá đáng sợ, cho dù là Bạch Nhạc của hiện tại cũng mãi mãi không bì kịp.
Đặt tay lên ngực tự hỏi, nếu một chưởng này của Giang Nhược Hư nhắm vào mình, liệu hắn có cản được hay không?
Suy nghĩ này chỉ mới lóe lên, Bạch Nhạc đã có được đáp án.
Không ngăn nổi.
Không phải là dốc hết toàn lực cũng vô phương ngăn nổi sức mạnh của một kích này, mà là vì một kích này thật sự quá nhanh.
Từ lúc Giang Nhược Hư trói chặt Chúng Tinh Điện điện chủ, đến lúc ra tay – ra tay một cách xem thường sự ngăn trở của không gian rồi đánh trúng vào thân thể đối phương, toàn bộ quá trình đều hoàn mỳ không tỳ vết.
Nếu mục tiêu của đòn này là Bạch Nhạc, chỉ e hắn chưa kịp rút Kiếm Liên ra thì đã bị đả thương rồi.
Ở một diễn biến khác, Thần Nữ chỉ lạnh lùng nhìn Giang Nhược ra tay, chứ không hề có ý xen vào.
Đối với Thần Nữ mà nói, Bạch Nhạc, Giang Nhược Hư, Chúng Tinh Điện điện chủ hay Cố Vong Tình đều không khác gì nhau. Cho dù kẻ nào trong số bọn chúng chết, đối với nàng ta đều là chuyện tốt cả.
Nếu đã như thế, mình cần gì phải nhúng tay, cứ đứng một bên xem náo nhiệt là được rồi.
Một đòn này khiến trong lòng Chúng Tinh Điện điện chủ cả kinh, ông ta vội vàng la lớn:
- Dừng tay! Giang Nhược Hư, đại địch trước mặt, bây giờ nếu ngài giết ta thì chỉ làm Thần Nữ tăng thêm sức mạnh mà thôi. Trước giờ ngài trí tuệ vô song, cớ gì hôm nay lại bị thù hận làm mờ mắt?
Giang Nhược Hư đã nhiều năm không động thủ với ai, hôm nay vừa ra tay lại điên cuồng đánh nhau đến không chết không ngừng, rõ là đã tính hết cái chết của Hàn Tinh lên đầu ông ta.
Đối mặt với nhân vật như Giang Nhược Hư, muốn lừa bịp là điều không thể, cho nên Chúng Tinh Điện điện chủ bèn dứt khoát không lấp liếm tội ác, chỉ nhắc nhở người này: hiện giờ còn Thần Nữ ở đây, nếu ngươi giết chết ta sẽ chẳng phải chuyện sáng suốt gì.
- Ngươi yên tâm, nếu ta dám động thủ thì đã chuẩn bị cả rồi.
Giang Nhược Hư cười nhạt một tiếng, sau đó ông lập tức quay sang nói với Bạch Nhạc:
- Bạch Nhạc, gọi Bạch Long của ngươi ra đây! Đợi ta phế hắn rồi, ngươi hãy để Bạch Long nuốt chửng hắn.
Lời này vừa dứt, Chúng Tinh Điện điện chủ đã rụng rời tay chân.
Ông ta trăm tính ngàn tính, cuối cùng lại bỏ sót điểm này.
Ngoại trừ giết người, còn có thể để Tiểu Bạch Long ăn thịt. Không cần biết ngươi là ai, một khi bị nuốt vào bụng rồng rồi thì cho dù là Thần Nữ cũng đừng mơ chiếm được lợi ích.
- Gràooo!!!
Cùng lúc đó, Tiểu Bạch Long cũng từ trong tay áo Bạch Nhạc bay ra. Nó gầm lên một tiếng, giương nanh múa vuốt biểu thị sự tồn tại của mình.
Giang Nhược Hư miệng nói, tay lại không ngừng, tiếp tục tấn công vào Chúng Tinh Điện điện chủ.
Có vài lời, ông vẫn chưa nói ra.
Thực chất, việc Giang Nhược Hư chọn giết chết Chúng Tinh Điện điện chủ không chỉ vì báo thù xả giận, mà là vì ông thấy rất rõ, dẫu đã đến tình cảnh này rồi, nhưng nội đấu vẫn còn diễn ra. Tên điện chủ này, trong lòng không hề có thiên hạ, mà vĩnh viễn chỉ có lợi ích của bản thân mình.
Hoàn cảnh như thế, cho dù ông có thể đánh với Thần Nữ tới ngọc nát đá tan, thì đến cuối cùng, người được lợi cũng chỉ có kẻ này. Thậm chí một khi có cơ hội, hắn ta chắc chắn sẽ không ngần ngại giết sạch mọi người ở đây để diệt khẩu.
Đây mới là tình hình cuối cùng khi giết chết Thần Nữ. Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi. Giang Nhược Hư chỉ e, Chúng Tinh Điện điện chủ vì lợi ích mà lại bán đứng người khác, không chút do dự.
Đã vậy, không bằng mình dứt khoát một chút, trực tiếp giết chết hắn ta, diệt trừ mối hậu hoạn này rồi tính.
Ầm.
Giang Nhược Hư lại giáng một chưởng lên người Chúng Tinh Điện điện chủ. Chúng Tinh Điện điện chủ vốn đã bị trọng thương, bấy giờ khắp người ông ta như vỡ vụn, thậm chí đã tổn thương thần hồn.
Mắt thấy Giang Nhược Hư vẫn còn muốn ra tay, Cố Vong Tình lập tức chém ra một kiếm ngăn cản.
- Dừng tay!
- Cút!
Trong mắt Giang Nhược Hư lộ ra sát khí khiếp người, chưởng lại một đòn, trực tiếp dùng tay không đánh lên mũi kiếm trong tay họ Cố.
Xoẹt.
Chẳng qua lần này, Giang tiên sinh lại có chút khinh thường. Một chưởng này đánh lên, tuy đẩy được mũi kiếm ra, nhưng bàn tay của ông cũng bị lưỡi kiếm chặt đứt.
- Chúng Tinh Thần Kiếm?!
Mí mắt Giang Nhược Hư giật mạnh, lập tức hiểu ra.