Điện chủ của Chúng Tinh Điện đã chết. Bây giờ, lời nói của Tân Gia Minh đương nhiên đại biểu cho ý chí của Chúng Tinh Điện.
...
Thời gian chậm rãi trôi qua. Sau ba tháng, Chúng Tinh tiểu thế giới đã hoàn toàn yên tĩnh lại. Tựa như tất cả mọi thứ xảy ra lúc trước chỉ là một giấc mơ, đã không còn ai quan tâm nữa.
Bất Tử Thanh Vương và Dạ Nhận không bị Chúng Tinh Điện kìm hãm bèn nhanh chóng nổi lên, chẳng mấy chốc đã chiếm được thế lực cực lớn, trở thành cường giả đứng đầu thiên hạ.
Các cao thủ của Quan Lan cũng từng đến hỏi tin tức của Giang Nhược Hư và Hàn Tinh, nhưng Bất Tử Thanh Vương chỉ nói đại cho qua, chứ không thực sự giải thích mọi chuyện.
Nhưng dẫu sao gốc rễ của vấn đề vẫn nằm ở Bạch Nhạc. Bây giờ Bạch Nhạc đã biến mất, người của Quan Lan đương nhiên sẽ không làm khó Bất Tử Thanh Vương nữa.
Thời gian cứ vậy lặng lẽ trôi qua, không vui không sầu.
...
Trong ba tháng, Bạch Nhạc cũng đã hoàn toàn bình phục, củng cố cảnh giới, cả sức lực và tinh thần đều được duy trì ở trạng thái hoàn hảo.
Không ngoa khi nói, bây giờ trong lòng Bạch Nhạc có sự tự tin vô cùng mãnh liệt.
Nếu có thực lực như vậy trước khi bước vào Chúng Thần Mộ Địa, hắn sẽ không cần nhân nhượng chút nào, chỉ bằng kiếm trong tay cũng đủ để kiếm đường thoát thân. Cho dù là vị quốc sư Tân Gia Minh kia, có khi cũng không phải đối thủ của hắn.
Thần Nữ lạnh lùng nhìn Bạch Nhạc, lãnh đạm nói:
- Phía trên Hóa Hư là Thần Linh Cảnh, hay có thể gọi là… Thế Giới Cảnh. Còn Bán Thần, chẳng qua chỉ là một giai đoạn quá độ lên mà thôi. Nói một cách nghiêm túc thì nó không phải là cảnh giới thật sự. Còn ngươi, từ bây giờ trở đi, việc duy nhất ngươi cần làm là cảm ngộ không gian, cảm ngộ thế giới... Khi ngươi có thể thực sự hiểu được hai chữ thế giới, ngươi có thể bắt đầu tạo dựng Bán Thần Lĩnh Vực.
Tuy không nói ra, nhưng trải qua ba tháng mỗi ngày đều nhìn Bạch Nhạc tu luyện này, Thần Nữ không thể không thừa nhận, có thể được Thần Tôn lựa chọn làm truyền nhân, tên họ Bạch này quả thực rất xuất sắc, thậm chí còn hắn còn giỏi hơn cả sự mong đợi của nàng ta.
Chuyện này khiến nàng ta vừa mừng vừa lo.
Mừng vì Bạch Nhạc có tiềm lực càng lớn, xác suất hắn đột phá trong vòng ba năm sẽ càng cao, khả năng có thể giết chết Hải Thần cũng càng nhiều.
Nhưng mặt khác... nếu Bạch Nhạc quá mạnh mà thực lực của Thần Nữ lại chưa hồi phục, thì đây chính là mối đe dọa cực lớn đối với nàng ta.
Nói là muốn hướng dẫn Bạch Nhạc cách tu luyện, nhưng bản thân chuyện này lại là một điều rất mâu thuẫn.
Thần Nữ nhìn Bạch Nhạc tu luyện, chỉ điểm cho hắn:
- Ngươi vẫn chưa khơi thông được suy nghĩ. Đừng bị tư duy vốn có làm ngươi bị mắc kẹt, ngươi cần phải nghĩ rộng ra.
Bạch Nhạc nở nụ cười gượng gạo, bất đắc dĩ đáp:
- Ta vẫn chưa hiểu rõ ý của ngài.
Cho tới ngày hôm nay, hắn luôn cho rằng ngộ tính của mình rất tốt, nhưng những ngày này, hắn thực sự bế tắc, dù cố gắng đến đâu cũng không có tiến bộ.
Tính nhẫn nại của Thần Nữ rất cao, nàng ta tiếp tục giải thích cho Bạch Nhạc:
- Từ Linh Phủ, đến Tinh Cung, Tinh Hải, rồi đến Hóa Hư, mọi thứ ngươi chạm vào đều là sức mạnh mà ngươi có thể nhìn thấy và trực tiếp cảm nhận được. Nếu ngươi muốn tiến thêm một bước, ngươi cần phải bước ra khỏi vùng an toàn, cảm nhận sức mạnh và những quy tắc mà ngươi không thể nhìn thấy... đó chính là Thế Giới.
Bạch Nhạc khẽ cau mày, trong đầu hắn hiện lên mô tả ban đầu về Thế Giới Cảnh của Diệp Huyền đại sư, hắn cũng nhớ lại sức mạnh của Hải Thần trước khi bước chân vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, nhớ tới Bạch Cốt phu nhân, thậm chí là cả những Bán Thần ngủ say bị giết chết kia.
Nhìn thế giới từ một vị trí cao hơn, nói thì dễ, làm lại cực kỳ khó.
Tuy Bạch Nhạc từ đầu đã có được truyền thừa của Thông Thiên Ma Quân, nhưng hắn vẫn luôn tự mình mò mẫm, chứ không có cao thủ chân chính hướng dẫn. Thậm chí cả Diệp Huyền đại sư lẫn Giang Nhược Hư đều chỉ đưa ra một số hướng dẫn linh tinh, không có hệ thống gì.
Mà như thế thì khi Bạch Nhạc thật sự muốn bước vào Thế Giới Cảnh, cửa ải này sẽ trở nên vô cùng khó khăn.
Đương nhiên, nếu tu luyện bình thường thì Bạch Nhạc cũng có thể dùng mấy chục năm, thậm chí hàng trăm năm để lĩnh ngộ được những thứ này. Theo thời gian mưa dầm thấm đất, trong tương lai hắn tự nhiên có thể lĩnh ngộ được.
Nhưng bây giờ hắn lại không có thời gian.
Ba năm, tu luyện được tới cảnh giới này – thật sự quá ngắn.
Thần Nữ lần nữa chỉ điểm cho hắn:
- Chúng Tinh Tiểu Thế Giới ban đầu không tồn tại, mà nó được các thần hợp lực sáng tạo ra. Một thế giới thực như vậy còn tạo ra được, thì Bán Thần Lĩnh Vực có nhằm gì.
Câu nói này khiến Bạch Nhạc rơi vào trầm tư.
Đối với cường giả Thần Linh, hiểu biết của hắn quả thực có chút nông cạn. Dường như hắn chỉ mới chứng kiến được một chút mánh khóe, kiểu nhiều nhất chỉ biết được hoàn cảnh của không gian bí tàng mà thôi.
Trước đó Bạch Nhạc đã chiến đấu với Thần Nữ, thậm chí còn bị cuốn vào Thần Vực của nàng ta, thế nhưng Thần Vực mà bây giờ nàng ta có thể triển khai cũng còn khuyết thiếu rất nhiều. Từ đó suy ra, trong nhận thức của hắn đã có một lỗ hổng lớn.