Còn có những lời Thần Nữ từng nói, trước sau vẫn khiến trong lòng Bạch Nhạc có chút bất an.
Nếu Hải Thần có thể còn sống, vậy liệu còn vị Thần nào khác còn sống hay không?
Cũng may... dẫu sao hắn đã sắp ra ngoài.
Bạch Nhạc nhìn trời sao, nỗi nhớ nhà cồn cào không dứt, nhưng hắn vẫn không thể không khống chế cảm xúc của mình.
Bởi vì so với ‘nhớ’, hắn còn việc quan trọng hơn phải làm. Hai chữ trách nhiệm này, nặng đến khiến người ta có phần không thở nổi.
Ánh mắt hắn đăm đăm nhìn vòm trời đầy sao, giống như có thể xuyên qua đó mà dõi thấy Đạo Lăng Sơn vậy.
- Nàng, có khỏe không?
...
Đạo Lăng Sơn.
Vân Mộng Chân một thân bạch y ngồi trên đỉnh núi. Thần sắc nàng có phần mệt mỏi, nhưng càng nhiều hơn vẫn là tương tư khắc cốt ghi tâm.
Gió núi gào thét có hơi lạnh lẽo, giống như hoàn cảnh thiên hạ lúc này.
Sắp chín năm rồi!
Vân Mộng Chân chưa bao giờ thấy thời gian đằng đẵng như thế.
Cho dù là lúc nào, nàng đều phải là vị Đạo Lăng Thánh Nữ kiên cường kia, chỉ có vào giờ phút này đây, nàng ngồi trên đỉnh núi dõi mắt nhìn tinh không, Vân Mộng Chân mới lộ ra một mặt yếu đuối nhất của mình.
Trên đời này, cũng chỉ có một người có thể lay động đến trái tim nàng, để nàng ruột rối như tơ, để nàng sinh lòng nữ nhi quyến luyến.
- Bạch Nhạc, chín năm rồi... Chàng, có khỏe không?
…
Thời gian nửa tháng chớp mắt đã qua.
Phía Quan Lan liên hệ được mười bảy cao thủ Hóa Hư, bên Bất Tử Thanh Vương chọn ra từ Bắc Vực Vương Triều được thêm chín người. Phần Dạ Nhận chỉ dẫn theo ba người tới. Mặc dù những cao thủ của Quan Lan không rõ lai lịch ba người này, nhưng hiển nhiên họ cũng đều là sát thủ cực kỳ lợi hại giống như Dạ Nhận. Lại thêm bản thân Bất Tử Thanh Vương và Dạ Nhận, tổng cộng có ba mươi mốt vị.
Ba mươi mốt vị cường giả Hóa Hư.
Thực lực như thế, nếu họ không bước vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới thì quả là chuyện khó tưởng tượng.
Nhưng khi cả nhóm sang Quan Tinh Đài thì mới biết, chỉ riêng cao thủ của Chúng Tinh Điện và cao thủ đi theo Tân Gia Minh, Cố Vong Tình cũng đã khoảng hai mươi bảy người.
Đội hình như thế, cho dù là Đại Càn vương triều ở thời kỳ đỉnh phong của ba ngàn năm trước cũng khó mà tưởng được.
Đến trước Quan Tinh Đài, tất cả mọi người đồng loạt hành lễ:
- Tham kiến quốc sư.
- Tham kiến điện chủ.
- Tham kiến Bạch tiên sinh.
Tuy là mỗi người trong số họ bị quản lý bởi nhiều phe cánh khác nhau, nhưng khi đối mặt với ba người nhóm Bạch Nhạc, không ai dám thất lễ.
Thực lực quyết định tất cả, chỉ đơn giản như vậy.
Bạch Nhạc liếc nhìn mọi người, trầm giọng nói:
- Đã chuẩn bị xong, giờ đi gặp Thần Nữ trước đã!
Tuy lúc đi thì nhất định phải thu hết mọi người vào Bán Thần Lĩnh Vực, nhưng không phải bây giờ. Một là, trước đây ai nấy đều chỉ nghe lời một phía, nên giờ chỉ có nước để họ gặp Thần Nữ, họ mới hoàn toàn tin tưởng lời của mấy người nhóm Bạch Nhạc. Hai là, thu nhiều cao thủ như vậy vào Bán Thần Lĩnh Vực là một việc rất tốn sức lực, chưa đến phút cuối cùng thì cũng không cần phải làm thế.
Có Bạch Nhạc dẫn đường, việc tìm kiếm Chúng Tinh Thần Vực trong hư không không phải chuyện gì khó. Chỉ mất chưa đến một canh giờ, đoàn người đã vào Chúng Thần Mộ Địa.
Mấy người Bạch Nhạc không xa lạ gì nơi này, nhưng những cường giả Hóa Hư lần đầu tới đây thì bị chấn động không nhẹ.
Nhiều mộ Thần Linh như thế đã đủ ghê gớm rồi, đã vậy mà còn thêm một vị Thần Nữ ngự trên chư thần nữa chứ!
Lúc nhóm Bạch Nhạc đi vào Chúng Tinh Thần Vực, Thần Nữ đã phát hiện ra. Đợi khi cả đoàn đến Chúng Thần Mộ Địa, nàng ta không khỏi cất lời giễu cợt:
- Dẫn theo nhiều người vào đây như thế, ngươi đúng là tự nhiên như bỡn nhỉ?
Mặc dù đã biết đôi chút về Thần Nữ qua lời của Bạch Nhạc và Cố Vong Tình, nhưng khi thật sự đối mặt với vị này, trong lòng các cường giả Hóa Hư vẫn có chút kiêng kỵ nói không ra lời. Liền sau đó, tất cả chúng nhân đều đồng loạt khom người hành lễ, cả Bạch, Cố hai người cũng không ngoại lệ:
- Bái kiến Thần Nữ.
Thần Nữ lăng không đạp trên Thanh Đồng Quan, không để ý tới những cường giả Hóa Hư nọ.
Đối với người bình thường mà nói, Hóa Hư đã là truyền thuyết không thể sánh bằng, nhưng đối với Thần Nữ, cảnh giới này căn bản không khơi được chút hứng thú nào của nàng ta.
Nếu có, vậy chính là xung động muốn giết sạch đám người này.
Đáng tiếc, trong lòng Thần Nữ biết rõ, cả Bạch Nhạc lẫn Tân Gia Minh đều tuyệt đối không cho phép nàng ta làm như thế. Hơn nữa bọn cường giả Hóa Hư này lại quá tập trung, giờ thực lực nàng ta chưa hồi phục, rất khó để đối phó với nhiều cao thủ cảnh giới này như thế.
Bạch Nhạc ngẩng đầu nhìn Thần Nữ, hỏi:
- Đã chuẩn bị xong. Tiền bối, chúng ta đi ngay bây giờ chứ?
Thần Nữ hờ hững liếc một vòng, trực tiếp ra lệnh:
- Cho bọn chúng vào Bán Thần Lĩnh Vực đi!
Lần này không có ai dị nghị. Sau khi ba người Bạch Nhạc, Cố Vong Tình và Tân Gia Minh mở Bán Thần Không Gian, các cường giả Hóa Hư đều lần lượt bước vào.
Làm xong tất cả, ánh mắt Bạch Nhạc lại lần nữa nhìn Thần Nữ.