Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2029 - Chương 2028: Thần Uy Như Biển

Chương 2028: Thần uy như biển Chương 2028: Thần uy như biển

Nhưng không đợi Hải Thần mở miệng, Tân Gia Minh và Cố Vong Tình cũng đã xông tới. Hai người họ mặc dù không ra tay, nhưng vẫn bị Không Gian Loạn Lưu làm bị thương giống Bạch Nhạc. Bấy giờ ai nấy đều vứt cường giả Hóa Hư trong Bán Thần Lĩnh Vực của mình ra.

Thế là chỉ trong thời gian ngắn ngủi như thế, đã có mấy mươi vị cường giả Hóa Hư và ba vị Bán Thần xuất hiện.

Ngay cả lấy định lực của Hải Thần, hắn cũng không khỏi hơi cau mày. Bản năng mơ hồ mách bảo hắn, việc này có gì đó không được bình thường.

Bạch Nhạc khẽ khom người, từ tốn nói:

- Bạch Nhạc bái kiến Hải Thần.

Mặc dù bây giờ đã bước vào Bán Thần Cảnh, nhưng thái độ của hắn đối với Hải Thần thì vẫn như xưa.

Thấy Bạch Nhạc như thế, thần sắc của Hải Thần cũng dịu đi mấy phần.

- Giỏi lắm! Chỉ mất chín năm, ngươi đã bước vào Bán Thần Cảnh, đánh vỡ tường ngăn không gian để ra ngoài. Bản thần rất vui mừng!

- Đa tạ Hải Thần.

Bạch Nhạc hơi ôm quyền, rồi nói tiếp:

- Chỉ là vãn bối vẫn còn một chuyện không rõ, phải làm sao mới cứu được Chúng Tinh Tiểu Thế Giới?

Hải Thần nhìn Bạch Nhạc, nói giọng nhạt thếch:

- Luyện hóa tiểu thế giới này, tái tạo lại Thế Giới Chi Tâm. Chuyện này trước khi ngươi bước vào chúng tinh tiểu thế giới, bản thần đã từng nói rồi, cần gì phải hỏi lại?

Những lời này đương nhiên Bạch Nhạc vẫn nhớ. Chuyện lớn như thế, hắn không thể nào quên. Chỉ là bây giờ, hắn đã không phải người gì cũng không hiểu như năm đó, nên trong lòng cũng nảy sinh nghi ngờ rất lớn đối với lời của Hải Thần.

- Luyện hóa tiểu thế giới này thật sự dễ dàng như vậy sao? Chỉ e vãn bối chưa chắc đã làm được đâu!

Trước đây, Bạch Nhạc căn bản không hiểu sự khó khăn trong đó, cũng không có nhận thức chân thực nào về Thế Giới Cảnh. Nhưng hôm nay, hắn đã bước vào Bán Thần, xây dựng được Bán Thần Không Gian, cũng biết rõ sự gian nan khi muốn tiến thêm một bước vào cảnh giới Thần Linh, hoặc là Thế Giới Cảnh hơn bất kỳ kẻ nào.

Tiểu Thế Giới này mặc dù rất nhỏ, nhỏ đến mức nó càng giống một không gian bí tàng hơn. Nhưng nơi này lại cũng chân thật như thế, thậm chí có thể để người ta ở lại sinh tồn.

Tiểu thế giới như thế, không biết đã cao minh hơn Bán Thần Lĩnh Vực của Bạch Nhạc biết bao nhiêu lần, làm gì có chuyện nói luyện hóa là có thể dễ dàng luyện hóa được.

Ánh mắt Hải Thần hơi nheo lại, lạnh lùng hỏi:

- Nói vậy, ngươi là đang nghi ngờ bản thần?

Bạch Nhạc từ tốn đáp lời, ngữ khí không kiêu ngạo, cũng không nịnh hót:

- Không dám, nhưng chuyện liên quan tới sống chết, vãn bối dẫu sao vẫn phải hỏi rõ ràng.

Hải Thần cười mỉa, hỏi tiếp bằng giọng nói lạnh lẽo, ngập vẻ xem thường:

- Cho nên, ngươi dẫn những kẻ này cùng trở về, vì đang toan tính muốn uy hiếp bản thần?

Mấy chục vị cường giả Hóa Hư, dù đặt ở đâu cũng là sức mạnh không thể coi nhẹ, nhưng khi đơn độc đối mặt với Thần Linh thì lại không hề có bất kỳ ý nghĩa gì hết.

Mà Hải Thần cũng không phải vừa thức tỉnh. Đã chín năm, đủ để thực lực của hắn khôi phục lại gần trạng thái đỉnh phong. Trong tình huống đó, chỉ ba Bán Thần cộng thêm vài cường giả Hóa Hư mà muốn uy hiếp hắn, khó tránh chúng đã quá coi thường bản lĩnh của Thần Linh rồi.

Bạch Nhạc lắc đầu, nói:

- Không dám! Ta chưa từng nghĩ sẽ lợi dụng bọn họ để uy hiếp ngài, mà họ cũng không uy hiếp được ngài. Để tỏ thành ý, ta sẽ kêu họ rời khỏi tiểu thế giới này trước. Hải Thần ngài thấy thế nào?

Những lời này của Bạch Nhạc vừa dứt, đáy lòng Tân Gia Minh không khỏi lần nữa trào dâng ấm áp.

Tuy trước đây người này đã từng hứa, nhưng hứa hẹn còn lâu mới chấn động bằng hiện thực.

Cho dù phải đối mặt với một vị cường giả Thần Linh, Bạch Nhạc vẫn đích xác không muốn lợi dụng bọn họ để đối phó với đối phương, mà là thật lòng thật dạ muốn để những người này an toàn rời đi, trở về thế giới thực.

Duy chỉ tấm lòng này, đã đủ khiến người ta cảm phục.

Lòng mang thiên hạ.

Giang Nhược Hư làm xong bốn chữ này. Thân là truyền nhân của huynh ấy, Bạch Nhạc cũng đã làm được.

Chỉ dựa vào những lời này, Tân Gia Minh đã càng thêm xác định tâm ý của mình. Cho dù có nguy hiểm cỡ nào, cho dù có phải bỏ mạng nơi đây, ông cũng quyết không lùi bước, mà nhất định phải kề vai sát cánh với Bạch Nhạc, chiến đấu tới cùng.

Hải Thần liếc nhìn Bạch Nhạc, lạt lẽo nói:

- Không cần. Nếu đã tới rồi, cần gì phải vội rời đi? Ngươi cứ làm xong chuyện của mình, bọn chúng khắc bình yên vô sự.

Sự thay đổi thái độ đó là bởi, hắn đã nhìn ra Bạch Nhạc muốn bảo vệ những kẻ này.

Không ai có thể tự nhiên mà trở thành cường giả Thần Linh. Chỉ dựa vào thái độ của Bạch Nhạc, Hải Thần đã bắt được cơ hội, lập tức dùng tính mạng của những kẻ đi cùng này để uy hiếp hắn vào khuôn khổ.

Bạch Nhạc hít sâu một hơi, trầm giọng:

- Nói trắng ra thì, ta căn bản không có khả năng luyện hóa tiểu thế giới này. Ngài muốn ta luyện hóa, là vì muốn lợi dụng uy lực của Tạo Hóa Thôn Thiên Quyết tới cắn nuốt để tái tạo lại Thế Giới Chi Tâm. Một khi ta hoàn thành, ngài sẽ lập tức bỏ nhỏ lấy lớn mà giết chết ta, sau đó luyện hóa Thế Giới Chi Tâm, đúng không?

Bình Luận (0)
Comment