Có rất nhiều chuyện, Bạch Nhạc đã lặp đi lặp lại trong đáy lòng vô số lần, nên cũng không khó để đoán ra chân tướng.
Hải Thần im lặng giây lát, sau đó bỗng phá lên cười:
- Tạo Hóa Thông Thiên Quyết... Ha ha, thì ra ngươi đã biết rồi.
Lúc trước khi nhìn thấy Bạch Nhạc, đúng là Hải Thần nhất thời chưa thể nhìn ra Tạo Hóa Thông Thiên Quyết, nhưng nếu bảo hắn chưa hề nghĩ đến chiêu thức đó thì lại quá xem thường hắn rồi. Bởi vì thực tế, đó là nhân tố lớn nhất khiến Hải Thần tin Bạch Nhạc có thể trở về từ Chúng Tinh Tiểu Thế Giới.
Cũng chỉ có truyền nhân của Thần Tôn mới có thể biến mục nát thành thần kỳ, hoàn thành đột phá trong thời gian ngắn như thế.
Tất cả những thứ này, Hải Thần hắn sớm đã tính toán xong.
Bây giờ nghe Bạch Nhạc vạch trần Tạo Hóa Thông Thiên Quyết, Hải Thần biết rõ bản thân mình không thể lừa gạt được nữa. Nếu tên họ Bạch này đã từ trong Chúng Tinh Tiểu Thế Giới biết được sự tồn tại của Thần Tôn, vậy tức nghĩa hắn ta ắt nhận được một ít truyền thừa thần linh, mà như thế, mình có muốn tiếp tục giở trò gian manh cũng không được.
Chỉ là, Hải Thần vẫn không hề bận tâm.
Một bước khó khăn nhất đã bước được rồi, giờ Bạch Nhạc có vỡ lẽ hay không cũng không còn quan trọng.
Chủ động và bị động làm gì có khác nhau?
- Bạch Nhạc, ta phải thừa nhận ngươi rất xuất sắc, cực kỳ xuất sắc! Nếu Thần Tôn có ở đây, sẽ không ai dám vô lễ với ngươi. Ngày sau, ngươi thậm chí có thể đạt tới cảnh giới vượt qua cả ta kia. Chỉ là bây giờ, Thần Tôn sớm đã không biết phương nào, mà ta cũng sẽ không cho ngươi thời gian nữa.
Hải Thần xé rách tất cả ngụy trang, ngạo nghễ nói:
- Ngươi không có lựa chọn. Nếu thuận ta, ta có thể cho ngươi một cái chết sảng khoái, cũng có thể giữ mạng cho những kẻ này như mong muốn của ngươi, bao gồm luôn tính mạng của hai nữ nhân năm đó đến đây cùng ngươi nữa. Còn nếu nghịch ta, không chỉ ngươi mà tất cả bọn chúng đều phải chết. Ta sẽ để ngươi tận mắt thấy từng đứa từng đứa trong số chúng chết trước mặt mình, thậm chí đến cuối cùng, ngươi vẫn không thể cự tuyệt ta.
Hắn ta nói rồi cười lạnh một tiếng, lại dùng chất giọng khinh miệt tiếp tục uy hiếp:
- Đừng mong chết! Ở trước mặt bản thần, ngươi không có tư cách chết.
Lúc Bạch Nhạc ở Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, quả thật Hải Thần không thể làm gì cũng không thể uy hiếp, nhưng một khi Bạch Nhạc trở về thì chẳng khác nào đã rơi vào lòng bàn tay hắn, cho dù tên họ Bạch này có bản lĩnh lớn bằng trời cũng không thể chạy thoát được.
Hắn ta không cần biết Bạch Nhạc có suy nghĩ gì. Bịp được thì bịp, không bịp được thì thôi, dù sao cũng chẳng còn ý nghĩa.
Thực lực tuyệt đối đủ để nghiền ép tất cả.
Dù tên họ Bạch này biết rõ mình phải chết, nhưng vẫn sẽ không có đường nào để phản kháng, giãy giụa.
Đây là sự tự tin của Hải Thần, của cường giả Thần Linh.
Thần uy như biển.
…
Rồng có vảy ngược, đụng vào ắt nổi giận.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, Vân Mộng Chân chính là vảy ngược của hắn. Bây giờ Hải Thần dùng nàng và Bạch Cốt phu nhân tới uy hiếp, mới chính thức khơi dậy lên sát khí trong đáy lòng Bạch Nhạc. So với thẳng tay giết thì còn khiến hắn phẫn nộ hơn.
Nếu trước đây trong lòng Bạch Nhạc vẫn còn hơi do dự, rằng nếu liên thủ với Thần Nữ, liệu mình có bị tổn hại gì hay không, vậy thì câu nói của Hải Thần hôm nay đã hoàn toàn cắt đứt ý nghĩ muốn đàm phán với kẻ này của hắn.
Trong lòng một khi đã hạ quyết tâm thì lập tức không còn lưỡng lự.
Bạch Nhạc đạp vào bầu trời, kiếm quang khủng khiếp đột nhiên xé rách không gian. Trong mắt hắn lóe lên vẻ tàn khốc, lớn tiếng quát:
- Đi!
Trong lòng đã có suy nghĩ đánh một trận với Hải Thần, nhưng Bạch Nhạc vẫn không muốn những người đi cùng mình uổng mạng, lựa chọn trước nhất của hắn cũng không phải dẫn tất cả cùng vây đánh kẻ thù, mà là xé rách không gian để cứu họ.
Trước khi rời khỏi Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, Bạch Nhạc đã có chuẩn bị, cũng bảo Cố Vong Tình hứa sẽ dẫn mọi người rời đi. Chỉ là hắn không ngờ, cục diện lại chuyển biến theo chiều hướng xấu nhanh như vậy.
Thực lực bây giờ của Bạch Nhạc đáng sợ cỡ nào? Tường ngăn không gian của Chúng Tinh Tiểu Thế Giới hắn còn chém rách được, huống chi là không gian bí tàng này. Chỉ phút chốc, hắn đã mạnh mẽ chém ra một lỗ hổng, đủ cho những người khác chạy thoát.
Cố Vong Tình không hề do dự, lập tức phóng về phía khe nứt không gian để thoát thân.
Từ đầu tới giờ, tên này vẫn giữ vững lý trí. Sự sống chết của Bạch Nhạc căn bản không nằm trong phạm vi suy nghĩ của hắn ta, mà hắn ta càng không có khả năng chịu ở lại cùng chém giết Hải Thần với Bạch Nhạc.
Thời gian cấp bách, cho dù trước đó Cố Vong Tình đã hứa với Bạch Nhạc là sẽ dẫn những người khác đi, nhưng bây giờ thì hắn ta không lo nhiều thế được.
Thậm chí cả Hải Thần cũng không ngờ, một vị Bán Thần của phe đối thủ lại chạy trốn không chút do dự như thế. Mà hắn ta vì trở tay không kịp nên đã thật sự để đối phương chạy mất.
Hải Thần lập tức nổi trận lôi đình.
- Các ngươi muốn chết!!!
Ùng ục...
Xung quanh thoáng chốc dâng lên sóng to vạn trượng, cả không gian dường như sắp biến thành đầm nước.