- Định Hải Thần Quang.
Một cây Tam Xoa Kích xuất hiện trong tay Hải Thần, thần lực khủng khiếp đột ngột càn quét tới, ánh sáng xanh thẳm nháy mắt bao phủ cả đất trời. Tất cả mọi người cũng bị ánh sáng xanh này trùm lên, cả Bạch Nhạc và Tân Gia Minh cũng không ngoại lệ. Giờ họ muốn cử động còn không xong, nói gì đến chạy trốn.
- Chết hết đi cho ta!
Trong mắt Hải Thần lộ ra sát ý điên cuồng. Hắn ta cầm Tam Xoa Kích quét ngang, lộ ra đao quang khiếp người, tàn sát ngang dọc, ý đồ muốn giết tất cả mọi người.
Bạch Nhạc vẫn còn tác dụng, Hải Thần hắn sẽ không để tên này dễ dàng chết đi. Nhưng tính mạng của bọn còn lại thì hắn không quan tâm. Đám này, cho dù không giết hết thì ít nhất hắn ta cũng phải giết hơn phân nửa, có như vậy mới đủ khiến tên họ Bạch khiếp sợ.
Phải công nhận Hải Thần thật sự rất mạnh. Sức mạnh của Thần Linh, Hóa Hư Cảnh vốn không thể nào đối kháng. Thậm chí kể cả là Bạch Nhạc hôm nay, hắn cũng không có cách nào tránh khỏi sự khống chế của Định Hải Thần Quang được.
Phải biết trước đây, mặc dù đối mặt với Sát Thần, Hải Thần cũng có thể dùng chiêu thức này để cầm chân kẻ thù một thời gian, chớ nói chi là đám Bạch Nhạc. Nếu không phải ngỡ ngàng vì việc một cường giả Bán Thần cùng ra ngoài với Bạch Nhạc là Cố Vong Tình lại vứt sạch mặt mũi, bỏ lại tất cả mọi người rồi mượn khe hở không gian của họ Bạch chém ra mà chạy trốn, thì Hải Thần dám chắc, cho dù là tên đó cũng đừng mơ mà chạy được!
Một kích này, chính là đòn tấn công mang tính hủy diệt.
Hải Thần có lòng tin, một kích này đủ khiến tất cả bọn người này mất đi dũng khí muốn chạy trốn, thậm chí... khiến những kẻ còn sống giục Bạch Nhạc nghe lời.
Nhân tính... chính là nực cười như thế.
Chỉ là, đúng lúc khi Hải Thần dùng Định Hải Thần Quang kìm kẹp đoàn người, một cỗ quan tài bằng đồng không chút tầm thường bỗng trực tiếp bay tới. Chẳng mấy chốc, quan tài đã đánh thẳng vào hắn ta.
Biến cố đột ngột phát sinh này khiến Hải Thần có nằm mơ cũng không ngờ được.
Định Hải Thần Quang đánh đâu thắng đó, cho dù là cường giả Thần Linh cũng không dám lấy cứng chọi cứng mà thị uy. Ấy vậy mà hôm nay, có một cỗ quan tài lại xem thường uy lực của chiêu thức đó, hỏi sao Hải Thần không kinh hãi?
Quan trọng nhất là, toàn bộ lực chú ý của hắn ta đều tập trung hết vào đám người Bạch Nhạc, chứ hoàn toàn không để ý đến cái ngữ này. Bây giờ đối phương đột ngột gây khó dễ, ngay cả lấy uy danh của Hải Thần thì cũng không kịp né tránh.
Rầm.
Thanh Đồng Quan va mạnh vào người Hải Thần, thần lực khủng khiếp ầm ầm nổ tung, trực tiếp đánh bay hắn ta, thậm chí còn đập gãy sáu bảy đoạn xương của hắn. Mà điều quan trọng nhất là, một luồng tử khí đáng sợ đã ăn mòn thẳng vào người Hải Thần.
Phải biết Hải Thần là thần linh thật sự, sự mạnh mẽ của Thần Thể là thứ vượt xa tưởng tượng của người ngoài, cho dù là Thông Thiên Đạo Thể của Bạch Nhạc cũng không cùng đẳng cấp.
Một bước thần linh, chính là cách biệt người trời.
Nhưng một đòn va chạm này của Thanh Đồng Quan đã tức khắc làm Hải Thần trọng thương, cũng đánh vỡ luôn Định Hải Thần Quang của hắn.
Nhưng cho dù như thế, một kích vừa nãy của Hải Thần vẫn giết gọn hơn mười vị cường giả Hóa Hư, thậm chí thần hồn họ cũng không thể chạy thoát.
- Đi!
Thoát khỏi Định Hải Thần Quang, Bạch Nhạc căn bản không có thời gian oán hận sự vô sỉ của Cố Vong Tình. Thân hình hắn nhoáng lên, vung Nghịch Ma Kiếm chém về phía khe nứt không gian đang bắt đầu liền lại.
Hắn nhất định phải cứu những người này ra ngoài.
Nhưng không phải Bạch Nhạc quá mức quan tâm tính mạng của họ, mà đấy là vì lời hứa với Giang Nhược Hư. Đây là nguyện vọng của Giang tiên sinh, cũng là thứ hắn nợ ông ấy.
- Bạch Nhạc!
Trong nháy mắt, những cường giả Hóa Hư này không khỏi đỏ cả vành mắt.
Hồi nãy tuy bị Định Hải Thần Quang khống chế, nhưng nó vẫn không ảnh hưởng tới suy nghĩ của bọn họ. Những người này thấy được tất cả, đương nhiên cũng hiểu, Bạch Nhạc liều mạng như thế là vì cứu mạng họ.
Lòng người cũng là máu thịt.
Cho dù rất nhiều cường giả trong đây vốn không có hảo cảm gì với Bạch Nhạc, nhưng giờ khắc này, ai nấy đều nghẹn lòng chực khóc. Cao thủ của Quan Lan đứng ra trước tiên, trầm giọng nói:
- Bạch Nhạc, chúng ta liên thủ với huynh, cùng giết hắn!
Bạch Nhạc không kịp giải thích quá nhiều, chỉ lần nữa quát lớn:
- Đi! Trốn đi, cường giả Thần Linh không phải là thứ các người có thể chống lại. Chạy nhanh đi!
- A a a...
Hải Thần lại gầm lên giận dữ, rồi tản thần lực khủng khiếp ra. Chỉ một đòn tấn công, lại có thêm mấy cường giả Hóa Hư bị thương nặng.
Lúc này, Tân Gia Minh mở Bán Thần Lĩnh Vực ra che trước mặt mọi người, nghiêm giọng quát lớn:
- Trốn ngay!
Nghe ông nói vậy, lại nhìn thấy uy lực đáng sợ của Hải Thần, bấy giờ những cường giả Hóa Hư này mới thật sự ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. Họ ở lại đây căn bản không có tác dụng gì, thậm chí có khi sẽ làm vướng chân Bạch Nhạc.
Ngay lập tức, tất cả mọi người cúi đầu vái lạy Bạch Nhạc và Tân Gia Minh, sau đó đỏ mắt xoay người chạy trốn vào khe nứt không gian. Chẳng mấy chốc, tất cả cường giả Hóa Hư đều trốn đi sạch sẽ.