Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2034 - Chương 2033: Thiên Đạo Già Tỏa (2)

Chương 2033: Thiên Đạo Già Tỏa (2) Chương 2033: Thiên Đạo Già Tỏa (2)

Hải Thần khinh thường nhìn Bạch Nhạc, cười mỉa:

- Ha ha ha, ngươi chỉ dựa vào loài sâu kiến như thế? Dù hắn có chém một ngàn kiếm, một vạn kiếm, cũng há có thể tổn thương tới thân thể ta?

Lúc trước Thần Nữ có thể dựa vào Thanh Đồng Quan để đả thương hắn, nhưng đấy là bởi nàng ta là thần, chứ còn Bạch Nhạc? Tên đấy chẳng qua chỉ mới bước vào Bán Thần mà thôi. Khoảng cách giữa Bán Thần và Thần Linh vẫn là một bờ hào không có cách nào vượt qua nổi.

Giống như khi đó trong Thanh Đồng Quan, Bạch Nhạc không có cách nào đả thương tới thân thể Thần Nữ vậy.

Chỉ là... vậy thì sao?

Ánh mắt Bạch Nhạc lóe lên, hắn lập tức thu Nghịch Ma Kiếm rồi dùng hai tay chụp thẳng vào người Hải Thần.

- Thôn Thiên.

Thôn Thiên Quyết.

Vì khoảng cách thực lực quá lớn nên có lẽ lưỡi kiếm không thể gây thương tổn cho Hải Thần, nhưng Bạch Nhạc lại có thần thông có thể vượt qua cảnh giới.

Đó là thần thông thuộc về Thần Tôn.

Lúc trước cả Thần Nữ cũng bị Bạch Nhạc ép đến mức không thể không đuổi vào Thanh Đồng Quan để ngăn cản, huống hồ là Hải Thần. Chỉ chớp mắt, lực cắn nuốt đáng sợ đã xâm nhập vào người Hải Thần, trực tiếp chiếm đoạt sức mạnh của hắn ta.

Cảm thụ được thần lực trong cơ thể đang mất đi, Hải Thần lập tức hoảng loạn gào lên, trong âm thanh còn hàm chứa cả sự phẫn nộ:

- Không!!!

Thần Nữ khinh miệt nhìn Hải Thần, lạt lẽo nói:

- Ngu xuẩn! Ngươi thật sự nghĩ Thần Thể là vô địch à? Hay ngươi đã quên mất hắn là truyền nhân của ai?

Từ lúc đồng ý để Bạch Nhạc dẫn mình rời khỏi Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, Thần Nữ đã nghĩ xong cách đối phó với Hải Thần. Bây giờ, tất cả đều đang tiến hành theo kế hoạch của nàng ta. Chứ nếu ngay cả một chút nắm chắc cũng không có, sao nàng ta có thể tùy tiện ra ngoài mà đối đầu với một vị Thần Linh còn sống được?

Cắn nuốt.

Thần lực vào cơ thể khiến Bạch Nhạc có cảm giác sung sướng tràn trề, Bán Thần Lĩnh Vực cũng theo đó lần nữa gia tăng, hoàn thiện.

Lợi ích từ sức mạnh của một vị Thần Linh thật sự quá lớn.

Nếu là lúc bình thường, Bạch Nhạc căn bản không thể có cơ hội tới gần Hải Thần, lại càng không thể thẳng tay cắn nuốt sức mạnh của đối phương như thế, mà sớm đã bị đập chết như đập muỗi rồi.

Nhưng vị Thần Nữ đây lại tạo cho hắn một thời cơ hoàn mỹ đến thế!

Cảm nhận được thần lực dần cạn kiệt, Hải Thần lập tức lùi bước, mưu toan bàn tính với Thần Nữ:

- Thần Nữ, có chuyện gì thì chúng ta bàn lại! Ta đồng ý nhượng bộ, nhưng đừng để loài sâu kiến như vậy được dịp ăn hôi!

Dù sao lấy thân phận của Thần Nữ, hắn ta có cúi đầu cũng không tính là mất mặt.

Chỉ tiếc, Thần Nữ vốn không hề có ý đàm phán. Nàng ta lạnh lùng nhìn Hải Thần, nói giọng thản nhiên:

- Không cần uổng phí tâm cơ! Chỉ dựa vào mấy lời nói dơ bẩn hồi nãy đã đủ để ta không tha cho ngươi rồi. Huống hồ... từ bao giờ mà truyền nhân của Thần Tôn lại thành ‘loài sâu kiến’ trong mắt ngươi vậy?

Kỳ thật nàng ta không mấy quan tâm Bạch Nhạc, nhưng ‘truyền nhân của Thần Tôn’ thì lại khác. Bởi vì đó vốn không phải sự tôn trọng với tên họ Bạch kia, mà là sự tôn kính dành cho Thần Tôn.

Thấy Thần Nữ không hề có ý nhún nhường, Hải Thần cũng triệt để phẫn nộ, mắng chửi như điên:

- Đồ nữ nhân điên! Ngươi làm vậy thì được lợi gì chứ? Ngươi liều với ta tới ngọc nát đá tan, sau cùng lại để tên ngu si này tới hôi của, đồ điên! Ta thấy ngươi không chịu nổi vắng vẻ nên mới kiếm một kẻ mà giở trò dưới bộc trên dâu! Cái gì Thần Nữ băng thanh ngọc khiết? Ta khinh! Rồi sẽ có ngày ta biến ngươi thành ả dâm phụ để cả thế gian ai cũng có thể đè!

Đừng nói Thần Nữ, cho dù là Bạch Nhạc khi nghe thấy những lời như vậy, trong lòng cũng không khỏi dấy lên nỗi căm ghét.

Thân là cường giả Thần Linh, nhưng tên Hải Thần này bây giờ lại không có một chút phong thái khí độ mà Thần Linh nên có, thậm chí hắn ta càng giống một kẻ vô lại đầu đường, chỉ biết dùng lời bẩn tưởi tới kiếm chuyện với đối phương. Vô sỉ không gì bằng!

Dù thực chất Bạch Nhạc cũng không ưa gì Thần Nữ, nhưng lúc này hắn lại hoàn toàn hạ quyết tâm sẽ đứng cùng chiến tuyến với nàng ta để giết tên khốn này.

- Ngươi đang sợ.

Thần Nữ vẫn cực kỳ bình tĩnh:

- Vì vậy nên ngươi chỉ có thể dùng cách này để che giấu nỗi sợ của mình. Hải Thần, kẻ như ngươi cũng xứng xưng là cường giả Thần Linh à?

Mắt Hải Thần vằn lên sự điên cuồng, uy hiếp:

- A a a, đồ dâm phụ! Ngươi là con tiện nhân chỉ muốn điên cuồng lấy lòng nhân ngãi của mình thôi. Ngươi nghĩ ngươi thắng chắc rồi á? Nhưng ta sẽ không để các ngươi được bở đâu. Chết đi, chết chung đi! Dù bản thần có chết, cũng phải kéo các ngươi chôn cùng.

Trời muốn người diệt vong, trước phải khiến người điên cuồng.

Nhưng khi đối tượng đổi từ người thành thần, điều này lại chưa chắc.

Một kẻ điên trong vài tình huống nào đó cũng có thể gây ra sự phá hoại cực lớn, chứ đừng nói là một vị Thần Linh.

Trở lại với Hải Thần, tuy đã bị Thần Nữ đẩy vào đường cùng, nhưng cũng không có nghĩa là hắn ta chỉ đành bó tay chịu trói.

Mỗi một vị cường giả Thần Linh đều có một đòn sát thủ lợi hại nhất, muốn giết chết họ, trước giờ đều không phải chuyện gì dễ dàng.

Bình Luận (0)
Comment