- Dừng tay! Cái đồ điên nhà ngươi, ngươi muốn làm gì hả?
Nhận thấy Tân Gia Minh trực tiếp làm vỡ nát Tinh Hải, Hải Thần không khỏi gào lên:
- Dừng tay! Loài người kia, lập tức dừng tay, bản thần có thể ban cho ngươi sự bất tử.
Tân Gia Minh lạnh lùng nhìn hắn ta, khinh thường đáp:
- Ngu xuẩn!
Ngay cả Bán Thần Lĩnh Vực cũng đã vỡ nát, lúc này mà ngươi còn thương lượng bảo người ta dừng tay, bảo cho người ta bất tử? Đúng là nực cười!
Trái ngược với Hải Thần, trong mắt Thần Nữ lại lộ ra sự kinh ngạc.
Tân Gia Minh nhìn Hải Thần, nói đầy khinh miệt:
- Thần Linh gì chứ, chẳng qua là tu sĩ mạnh hơn chút mà thôi. Nếu sinh sớm vạn năm, mình ta là có thể trảm ngươi.
Tuy luận thực lực, Tân Gia Minh quả thật kém xa Hải Thần và Thần Nữ, nhưng phần kiêu ngạo trong cốt tủy lại không hề thua bất kỳ ai. Chỉ là ông sinh nhầm thời, lại bị vây trong Chúng Tinh Tiểu Thế Giới mà thôi.
Nhưng có thể đi tới đây, tận mắt nhìn thấy thế giới bên ngoài, có thể tham gia vào hành động giết thần, đối với ông mà nói đã đủ rồi.
- Tinh Vẫn.
Ánh mắt cuối cùng của Tân Gia Minh là dành cho Bạch Nhạc. Sau đó, ông mạnh mẽ vận thần thông, hung hăng lao về phía Hải Thần.
Một kích này, không chỉ là đòn tấn công của một mình Tân Gia Minh, mà nó còn đại diện cho sự phẫn nộ và phản công của toàn bộ Chúng Tinh Tiểu Thế Giới.
Chỉ tích tắc, một nghìn ngôi sao trên không trung lập tức hóa thành sao băng, đồng loạt cùng ông đâm sầm vào kẻ thù.
Hình ảnh đó tựa như nghìn ánh sao băng cùng lúc rơi vào biển lớn. Đẹp đến cực hạn, mà cũng đáng sợ tới tột cùng.
- Thần Nữ, nói với Bạch Nhạc... Chúng Tinh Tiểu Thế Giới ta nợ ơn hắn!
Câu nói sau cùng vừa dứt, thần hồn Tân Gia Minh đã sôi trào. Mỗi một phần sức mạnh trong cơ thể, trong thần hồn và trong Bán Thần Lĩnh Vực, vào giờ khắc này đều triệt để phóng thích ra, đánh thẳng vào kẻ thù như một dòng hồng thủy cuồn cuộn, không oán không hối.
- Á á á...
Hải Thần vốn không kịp né tránh, lập tức ăn trọn một kích của Tân Gia Minh. Cả vùng đại dương dường như cũng sôi trào dưới sự va chạm của quần tinh rồi vỡ nát.
Dù hắn ta là cường giả Thần Linh, nhưng phải cùng lúc đối phó với Bạch Nhạc và Thần Nữ, căn bản không có sức chống lại công kích thế này. Bấy giờ Hải Thần chỉ biết gầm rú tức giận, xen lẫn trong đó là cả phẫn nộ và đau đớn.
Rõ ràng hắn đã cách thắng lợi rất gần rồi, vậy mà lại bị cưỡng chế phá hư. Loại đau khổ này, quả thực khiến người ta muốn điên dại.
Ầm ầm.
Cả mặt biển bắt đầu tan vỡ. Sức mạnh vốn đã dung hợp với tiểu thế giới này bấy giờ không thể tiếp tục, kéo theo Thần Vực cũng có dấu hiệu vỡ nát.
Qua một kích vừa nãy, Tân Gia Minh đã dùng tính mạng của mình để triệt để đánh nát hy vọng luyện hóa tiểu thế giới này của Hải Thần.
Dù có mạnh như thần linh, nhưng giờ khắc này, Thần Chi Bản Nguyên cũng đã bắt đầu tản mất. Tuy vậy, sức mạnh của nó lại giúp một bán thần vốn đã rơi vào tuyệt cảnh là Bạch Nhạc có hy vọng khôi phục thương thế, đồng thời cũng để Thần Nữ cướp được phần lớn lợi ích, tiến thêm một bước lấy lại thực lực.
- Cùng chết đi! Thần Nữ, không phải ngươi muốn cho tên tiểu tử này chiếm được chỗ tốt sao? Vậy để bản thần giúp ngươi một tay.
Hai mắt Hải Thần đỏ ngầu, lý trí đã triệt để mất hết. Hắn ta lập tức vứt bỏ sự khống chế với Thần Vực của mình, cũng bỏ luôn sự chống đỡ với Thôn Thiên Quyết, chỉ cầm Tam Xoa Kích hung hăng chém về phía Thanh Đồng Quan.
Tất cả hy vọng của hắn đều bị một tên nhãi nhép không liên quan là Tân Gia Minh hủy hoại rồi.
Nhưng tên đấy đã hoàn toàn chết đi trong một đòn vừa nãy. Điều này khiến Hải Thần không tìm được đối tượng để trả thù, cho nên hắn hóa phẫn nộ nhường đó thành lửa giận, rồi trút hết lên đầu Thần Nữ.
Bạch Nhạc cũng được, Tân Gia Minh cũng được, trong mắt Hải Thần, chúng đều là loài sâu kiến không đáng nhắc. Dù hắn có muốn chết, có muốn báo thù, cũng nên nhắm vào Thần Nữ.
Nhân tố căn bản tạo nên cục diện bây giờ vẫn là con ả này thôi.
Hắn muốn hủy diệt Thần Nữ, muốn đánh nát Thanh Đồng Quan, cũng muốn hủy diệt luôn chân thân của ả ta.
Như vậy, cho dù cuối cùng tên họ Bạch kia có thành ngư ông đắc lợi cũng không sao cả, chỉ cần mình có thể kéo Thần Nữ chôn cùng là đủ rồi.
Sắc mặt Thần Nữ hơi biến, trong lòng cũng không khỏi chùng xuống.
Nàng ta đã dây dưa với Hải Thần quá lâu, cũng đã dồn được hắn vào tuyệt cảnh, nhưng đồng thời lại để lộ điểm yếu lớn nhất của mình, đó là chân thân, bởi vì nàng ta vẫn chưa thể thật sự tỉnh lại.
Lúc trước có Thiên Đạo Già Tỏa giúp sức, lại thêm Thôn Thiên Quyết của Bạch Nhạc, Thần Nữ mới có thể đánh trúng Hải Thần. Nhưng bây giờ, tên khốn đấy lại ôm ý định đồng quy vu tẫn mà lao thẳng tới chân thân của nàng ta.
- Đạo Kiếm, trảm!
Trong giờ phút sinh tử, cho dù là Thần Nữ cũng không thể không chọn liều mạng. Chẳng mấy chốc, luồng thần hồn này của nàng ta bắt đầu rừng rực bốc cháy.
Đó là Thiên Đạo thần thông, cũng là tuyệt kỹ ẩn giấu của Thần Nữ. Nhất là khi nàng ta đang ở tình trạng này, cưỡng chế thi triển Thiên Đạo thần thông chính là đang tiêu hao sinh mạng.