Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2041 - Chương 2040: Sự Thay Đổi Của Đạo Lăng (3)

Chương 2040: Sự thay đổi của Đạo Lăng (3) Chương 2040: Sự thay đổi của Đạo Lăng (3)

Theo lẽ thường, dù có thế nào Bạch Nhạc ắt cũng phải tới tìm mình trước. Giờ chàng ấy không tới, Bất Tử Thanh Vương lại tới, bản thân điều này có ý nghĩa, Bạch Nhạc chắc chắn đã xảy ra chuyện. Lòng đã nghĩ thế, sao nàng có thể không sốt ruột cho được?

Huống chi, không ai hiểu rõ sự biến hóa của Đạo Lăng Thiên Tông hôm nay hơn Vân Mộng Chân.

Nhỡ có gì... Bất Tử Thanh Vương bọn họ có khi sẽ bỏ mạng ở chỗ này mất.

...

Khóe miệng Bất Tử Thanh Vương nhếch lên thành nụ cười mỉa, lạnh lùng nói:

- Bản vương nhớ ngươi. Trong trận chiến Đạo Lăng Sơn năm đó, ngươi chẳng qua chỉ là Tinh Hải, thế mà giờ đã bước vào Hóa Hư rồi. Tu vi của ngươi tăng nhanh thật đấy!

Ánh mắt Kim Trạch Vũ lóe lên. Bất Tử Thanh Vương nhớ ông ELdLSṢ ông ta đương nhiên cũng nhớ kẻ này.

Trong trận chiến Đạo Lăng Sơn ngày trước, thực lực của ông ta không mạnh, gần như không có cơ hội lộ mặt, lại còn đứng bên phe Phan Thích Bân. Sau khi họ Phan bỏ mạng vì chiến loạn, ông ta cũng bị xử lý và tước quyền.

Nhưng thật không ngờ, lượn một vòng quanh co như thế, bởi vì đối nghịch với Vân Mộng Chân mà ông ta lần nữa được trọng dụng, còn được ‘người đó’ giúp đỡ, bước vào Hóa Hư.

Cũng chính bởi vì thế, khi nghe Bất Tử Thanh Vương bảo muốn gặp Vân Mộng Chân, Kim Trạch Vũ mới lập tức lộ ra địch ý.

- Bao năm không gặp, Thanh Vương vẫn không thay đổi chút nào. Chỉ tiếc, Đạo Lăng Thiên Tông ta đã không còn là Đạo Lăng Thiên Tông ngày trước nữa.

Mí mắt Bất Tử Thanh Vương hơi máy máy. Từ câu nói này, ông ta đã biết suy đoán lúc trước của bản thân là thật.

Thực chất, ông ta vốn không nhớ nổi một nhân vật nhỏ như thế, mấy câu vừa nãy chẳng qua là nói mò mà thôi, ai ngờ mèo mù thật sự vớ nhầm cá rán.

Người này tràn đầy địch ý với Đạo Lăng Thánh Nữ, nhưng vẫn có thể cậy quyền cậy thế ở Đạo Lăng Thiên Tông, nhiêu đây đã nói lên hoàn cảnh của Vân Mộng Chân e là cũng cực kỳ gian nan.

Nhưng trong khi họ nói chuyện lại có một thanh niên vẻ mặt âm nhu từ Đạo Lăng Sơn bay xuống. Hắn ta đáp xuống cạnh Kim Trạch Vũ, trầm giọng hỏi:

- Kim trưởng lão, rốt cuộc là có chuyện gì?

Kim Trạch Vũ khẽ giải thích:

- Là Bất Tử Thanh Vương. Còn những kẻ này không biết lai lịch thế nào, nhưng đều có thực lực Hóa Hư. Ta nghi ngờ, chuyện này có liên quan tới chuyện mà lão tổ tông nói.

Ánh mắt thanh niên kia lóe lên vẻ tinh anh, hắn ta nhìn chằm chằm vào Bất Tử Thanh Vương, nói:

- Nói như vậy, các ngươi là trở về từ Chúng Tinh Tiểu Thế Giới?

Một câu này, lập tức khiến tất cả mọi người đều biến sắc.

Trước đây tin tức Bạch Nhạc bước vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, ngoại trừ Hải Thần thì chỉ có Vân Mộng Chân và Bạch Cốt phu nhân biết, mà hai người đó đương nhiên sẽ không để lộ.

Như vậy, người biết đến Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, lại có thực lực khống chế Đạo Lăng Thiên Tông... chỉ có thể là Thần Linh.

Suy nghĩ như vậy, chỉ mới thoáng lóe lên thôi đã khiến đáy lòng người ta nảy sinh sợ hãi.

Thanh niên kia quan sát sắc mặt của mấy người Bất Tử Thanh Vương, đột nhiên cười nhạt:

- Xem ra là đúng rồi. Bạch Nhạc đâu?

Bất Tử Thanh Vương nhìn chằm chằm đối phương, trầm giọng hỏi ngược lại:

- Các hạ lại là người nào?

- Láo xược, vị này chính là Hàn Tân Phi – Thánh Tử của Đạo Lăng Thiên Tông ta.

Bất Tử Thanh Vương nhướn mày, châm chọc không chút khách khí:

- Thánh Tử? Ha ha, bản vương không biết Đạo Lăng Thiên Tông còn có một Thánh Tử cơ đấy!

Hàn Tân Phi âm hiểm nhìn ông ta, ung dung cất giọng:

- E rằng Thanh Vương đã ở Chúng Tinh Tiểu Thế Giới quá lâu, không rành nhiều chuyện, thêm một chuyện này cũng không lạ. Ta khuyên ông nên tiết chế lại tính tình đi, nếu không, hôm nay chưa chắc bước xuống Đạo Lăng Sơn được!

- Bản vương đang muốn lãnh giáo năng lực của Thánh Tử! Ta ngược lại muốn xem thử, Thánh Tử đây liệu có bản lĩnh như lịch đại Đạo Lăng Thánh Nữ hay không?

Bất Tử Thanh Vương cau mày, lật tay, Thanh Vương Kiếm đột nhiên xuất hiện. Kiếm khí bức người ép thẳng vào đối phương.

Mấy năm trong Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, thực lực của ông ta cũng tăng vọt, đã đạt tới cảnh giới Hóa Hư đỉnh phong.

Đánh với mấy tên kỳ quái như Bạch Nhạc hay Cố Vong Tình, Thanh Vương đương nhiên không thắng được, nhưng những kẻ khác, ông ta lại không để vào mắt. Giờ gặp cảnh này, đúng lúc ông ta cũng muốn mượn tay đối phương để thăm dò thực hư của Đạo Lăng Thiên Tông.

Gần như cùng lúc đó, trên người Hàn Tân Phi cũng lộ ra một khí tức lãnh liệt, hắn ta không hề cử động, mà vẫn đỡ được kiếm ý của Bất Tử Thanh Vương.

Nhưng đương khi mắt Thanh Vương lóe lên vẻ rét căm, chuẩn bị ra tay, một thân ảnh đã xé gió mà đến, lạnh lùng quát:

- Dừng tay!

Mí mắt Bất Tử Thanh Vương giật nhẹ, nghe giọng nói quen thuộc kia, sát khí trên người ông ta mới tản đi không ít.

Hàn Tân Phi cũng tản đi khí tức trên người, hừ lạnh đứng sang bên.

Bất Tử Thanh Vương nhìn Vân Mộng Chân, hỏi:

- Vân tiên tử, Đạo Lăng Thiên Tông của ngươi từ bao giờ có thêm một vị Thánh Tử vậy?

Vân Mộng Chân chỉ ôm quyền, đáp:

- Ra mắt Thanh Vương.

Bình Luận (0)
Comment