Nếu nói, vừa nãy Thanh Vương chỉ suy đoán, thì bây giờ ông ta đã có thể khẳng định, vị Lăng Tiên này đã hạ quyết tâm không thả bọn họ. Thậm chí cả vị Thánh Nữ đây e cũng khó thoát. Giết thì không chắc, nhưng nàng ta sẽ bị giam lỏng là chắc ăn.
Những suy nghĩ này vừa xuất hiện, không chỉ Bất Tử Thanh Vương, mà cả Vân Mộng Chân cũng thanh tĩnh lại. Mắt nàng lập tức vằn lên sát ý mãnh liệt.
Vị Thánh Nữ này trước giờ không phải người yếu mềm dễ bắt nạt. Thậm chí ngược lại, nàng rất cứng rắn, tính tình cũng cực kỳ quyết đoán.
- Thanh Vương điện hạ, lát nữa đừng nói gì hết! Mọi người cùng ra tay với ta, nhất định phải nghĩ cách bắt Hàn Tân Phi trước.
Nàng vừa nói, vừa đứng dậy, lại cao giọng chất vấn:
- Lão tổ tìm ta có chuyện gì? Chẳng lẽ ngươi lại ở trước mặt ngài đảo lộn thị phi?
- Nực cười! Vân Mộng Chân, ngươi đừng có quá đề cao bản thân mình! Ta đâu có cần nói phải nói trái gì về ngươi. Tự ngươi kết giao Ma Đạo, chẳng lẽ trong lòng ngươi không tự cân nhắc à? Nếu ta là ngươi, trước tiên ta sẽ bắt đám ma đầu này lại, sau đó dâng chúng đến cho lão tổ rồi cầu xin ngài tha tội đấy!
Lúc nói những lời này, trên mặt Hàn Tân Phi tràn đầy vẻ kiêu căng, dáng vẻ nắm chắc phần thắng.
Mà thực tế thì cũng đúng là như thế. Bao nhiêu lâu nay, hắn được sự ủng hộ của Lăng Tiên nên đã không ngừng ngấm ngầm chiếm đoạt quyền lực của Vân Mộng Chân. Chẳng qua vì lão tổ hiềm quy tắc vạn năm của Đạo Lăng Thiên Tông nên mới không tiện trực tiếp làm khó dễ nàng ta thôi.
Nhưng hôm nay thì khác rồi.
Đã được sự cho phép của Lăng Tiên, hắn có tự tin có thể chế phục Vân Mộng Chân, triệt để chiếm quyền.
Cứ nghĩ đến cảnh sau khi xử lý được ả này rồi, mình sẽ chiếm được đại quyền, sẽ không bị cản trở nữa, Hàn Tân Phi liền không khỏi đắc ý.
- Ra tay!
Vân Mộng Chân thấp giọng quát một tiếng, ngay lập tức, Bất Tử Thanh Vương và những cao thủ Hóa Hư sau lưng ông ta đồng loạt ra tay, tấn công vào Hàn Tân Phi.
Bắt giặc phải bắt vua trước.
Trong lòng tất cả mọi người đều hiểu rõ, đã đến tình cảnh này thì không còn đường nào giảng hòa hay thỏa hiệp nữa, cách duy nhất chính là chạy khỏi Đạo Lăng Sơn.
Hàn Tân Phi là đạo tử được chính tay Lăng Tiên nâng đỡ, cho dù thân phận hay thực lực đều là thứ mà người thường không thể sánh bằng. Như vậy, chỉ cần khống chế được hắn ta rồi chạy trốn trước khi Lăng Tiên kịp phản ứng, khả năng thành công sẽ rất cao.
- Giết!
Mỗi một người theo Bất Tử Thanh Vương đến đều là cao thủ đứng đầu của Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, một khi ra tay thì căn bản không hề do dự, mạnh mẽ đánh về phía Hàn Tân Phi.
Nói là bắt, nhưng với tình hình này, vốn không có ai nghĩ là sẽ nương tay. Tất cả mọi người đều ra vẻ như muốn trực tiếp giết Hàn Tân Phi ngay tại chỗ.
- Vân Mộng Chân, ngươi dám?!
Ngay cả Hàn Tân Phi cũng không ngờ, đám người Vân Mộng Chân lại to gan lớn mật như thế, lại dám ra đòn sát thủ với hắn ta ngay trong Đạo Lăng Thiên Tông. Họ Hàn lùi mạnh về đằng sau, tim đã như vọt tới cổ họng.
Hắn đỡ không nổi, thậm chí không cần thử cũng biết.
Họ Hàn tuy được xưng là đạo tử, nhưng dẫu sao tích lũy vẫn quá ít, chỉ có thể miễn cưỡng so chiêu với cường giả Hóa Hư đỉnh phong tầm thường. Nhưng mà đám người này thì đâu có phải! Ngay cả một tên Bất Tử Thanh Vương, e hắn đã chống không nổi rồi, chứ nói chi là bị nhiều người đồng thời vây đánh như thế.
Trong nháy mắt, vô số công kích đã giáng xuống. Hàn Tân Phi miễn cưỡng tránh được non nửa, nhưng số còn lại thì hắn có ba đầu sáu tay cũng trốn không khỏi. Nếu trúng một chiêu thôi thì dù hắn có thêm mấy cái mạng cũng không đủ chết.
Chỉ là, đương khi những đòn tấn công này sắp đánh trúng Hàn Tân Phi, khối ngọc bội trên người hắn đột ngột nổ tung, rồi hóa thành một vầng thanh quang bảo bọc lấy hắn.
Cùng lúc đó, Hộ Tông Đại Trận của Đạo Lăng Thiên Tông lần nữa bị đánh thức. Chúng hóa thành một cỗ áp lực bàng bạc, nghiền ép xuống nhóm người Bất Tử Thanh Vương.
Bản thân Hộ Tông Đại Trận của Đạo Lăng Thiên Tông đã đủ chấn động cường giả Hóa Hư. Sau khi Lăng Tiên trở về lại từng dùng thần lực gia tăng sức mạnh. Đại trận ẩn chứa Thần Chi Bản Nguyên, uy lực tăng vọt. Một khi đại trận hoàn toàn bùng phát, nhóm Bất Tử Thanh Vương e toàn bộ sẽ chôn thân nơi này. Mà nói gì thì, ngoài Hộ Tông Đại Trận ra, Đạo Lăng Thiên Tông vẫn còn rất nhiều cao thủ.
- Cút!
Vân Mộng Chân đột ngột lật tay, sức mạnh vốn sắp bùng nổ của Hộ Tông Đại Trận lập tức bị cứng rắn ép xuống. Sau đó, nàng chỉ vào Hàn Tân Phi đang đứng đằng xa, cả giận quát:
- Ngươi là cái thá gì mà cũng dám điều động sức mạnh của đại trận trước mặt ta?
Mấy năm nay do sự ủng hộ của Lăng Tiên với kẻ này, nên Vân Mộng Chân trước sau vẫn giữ thái độ khoan nhượng, nhưng điều đó không có nghĩa là nàng không có năng lực áp chế hắn ta.
Bây giờ trong cảnh ngặt nghèo này, Vân Mộng Chân cũng không lưu tình nữa, vừa ra tay đã lộ ra khí phách áp chế tuyệt đối.