Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2047 - Chương 2046: Ngạnh Hám Lăng Tiên

Chương 2046: Ngạnh hám Lăng Tiên Chương 2046: Ngạnh hám Lăng Tiên

Côn Ngô Kiếm khe khẽ hất lên, Vân Mộng Chân nói tiếp:

- Ta lấy thân phận Đạo Lăng Thánh Nữ lệnh cho các ngươi nhường đường, ai dám ngăn cản?

Kiếm ý xung thiên, trên thân Vân Mộng Chân lộ ra một mạt sát cơ khủng bố, lạnh lùng nhìn vào chúng nhân.

Giờ này khắc này, trong lòng tất cả mọi người Đạo Lăng Thiên Tông đều không khỏi đột nhiên hơi lạnh.

Ngày thường Vân Mộng Chân vốn rất dễ nói chuyện, đến nỗi, đa phần chúng nhân đều mất đi tâm lý sợ sệt, cảm thấy có thể mượn thế của Hàn Tân Phi để áp chế đối phương.

Nhưng khi Vân Mộng Chân thật lấy thân phận Đạo Lăng Thánh Nữ hạ lệnh, ai còn dám cản nàng?

- Vân Mộng Chân, ngươi dám!

Trong mắt chớp qua một tia ngoan lạt, Hàn Tân Phi lập tức mở miệng uy hiếp nói:

- Các ngươi sợ nàng làm cái gì? Đây là ý của Lăng Tiên lão tổ, bắt nàng lại cho ta, lão tổ trùng trùng có thưởng!

Ai cũng có thể lui, nhưng Hàn Tân Phi lại không thể lui.

Nếu ngay cả chút chuyện nhỏ như vậy đều làm không xong, sợ rằng vị lão tổ kia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn, một khi hôm nay thất bại, hắn tất sẽ thân bại danh liệt, sau này đừng hòng nghĩ đến chuyện tiếp tục tranh đoạt với Vân Mộng Chân.

- Tìm chết!

Sát cơ trên thân bạo trướng, khắc này Vân Mộng Chân há còn bận tâm đến thân phận Hàn Tân Phi.

Lúc này, nàng tất phải thụ lập quyền uy của Đạo Lăng Thánh Nữ, bằng không bọn Bất Tử Thanh Vương căn bản đừng hòng nghĩ đến chuyện còn sống rời khỏi Đạo Lăng sơn, nàng cũng càng đừng nghĩ đến chuyện đi trợ giúp Bạch Nhạc.

Bằng tâm mà luận, bọn Bất Tử Thanh Vương sống chết thế nào, Vân Mộng Chân kỳ thực không quá để ở trong lòng.

Điều nàng thực sự coi trọng là ý nghĩa ở sau đó, cũng tức là an nguy của Bạch Nhạc.

Năm xưa, vì Đạo Lăng Thiên Tông, nàng đã ngoan tâm phân ly với Bạch Nhạc.

Chín năm qua đi, giờ đây Bạch Nhạc sinh tử chưa biết, vô luận thế nào nàng cũng sẽ không nhượng bộ như trước nữa.

Vù vù!

Nháy mắt, kiếm quang khủng bố chém tới Hàn Tân Phi.

Thực lực Vân Mộng Chân quá mạnh!

Luận thiên phú, dù là Bạch Nhạc cũng khó mà so sánh được với Vân Mộng Chân, cộng thêm trước đó Vân Mộng Chân được đến tiên đạo truyền thừa, sau khi Lăng Tiên trở về không thể không để nàng trở thành Đạo Lăng Thánh Nữ, khiến thực lực Vân Mộng Chân lần nữa lại tăng vọt.

Trong chín năm qua, Vân Mộng Chân cơ hồ chưa từng động thủ với ngươi, giờ đây vừa ra tay, lập tức kinh động toàn trường!

Một kiếm, chính là vô địch!

Khủng bố!

Mặc dù Hàn Tân Phi cũng xuất từ Đạo Lăng Thiên Tông, cũng nghe qua uy danh bất bại của Đạo Lăng Thánh Nữ, nhưng mà thân phận hắn vốn quá thấp, không thực sự hiểu được Đạo Lăng Thánh Nữ là tồn tại thế nào.

Mấy năm gần đây đắc chí, tưởng rằng giữa mình và Vân Mộng Chân đã không có bao nhiêu chênh lệch.

Thẳng đến lúc này, một kiếm rơi xuống, hắn mới cảm nhận được rõ ràng chênh lệch không thể vượt qua kia.

Tử vong, phảng phất đã ở ngay trước mắt.

Đông!

Cơ hồ ngay khi một kiếm kia sắp rơi đến trên thân Hàn Tân Phi, trong hư không bỗng chợt truyền đến một tiếng chuông, nháy mắt, phảng phất toàn bộ thiên địa đều bị định trụ.

Dù mạnh như Vân Mộng Chân, một kiếm này cũng vẫn bị tiếng chuông định trụ, không cách nào tiến thêm mảy may.

Khắc sau, không trung truyền đến tiếng thở dài.

- Vân Mộng Chân, giờ ngươi có thể dừng tay được chưa?

Một đạo thân ảnh chậm rãi hiển hiện ra từ trong hư không, Lăng Tiên ngạo nghễ đứng đó, từ trên cao nhìn xuống Vân Mộng Chân!

Lăng Tiên!

Nháy mắt, không chỉ Vân Mộng Chân mà bọn Bất Tử Thanh Vương cũng không khỏi biến sắc!

Thần linh!

So với người khác, đám người đi ra từ Chúng Tinh Tiểu Thế Giới như bọn hắn càng thêm rõ ràng về sự đáng sợ của cường giả thần linh.

Trước đó sở dĩ Bất Tử Thanh Vương dự cảm thấy nguy hiểm, muốn lập tức rời đi, chính là vì lo lắng Lăng Tiên!

Lại không ngờ, bị Hàn Tân Phi cầm chân như thế, rốt cục cũng kinh động đến Lăng Tiên.

Giờ đây, bọn hắn mới tính là thực sự rơi vào trong tuyệt địa.

Tròng mắt đột nhiên co rụt lại, khắc này Vân Mộng Chân không khỏi cảm nhận được một cỗ áp lực khủng bố.

Nàng có thể áp chế Hàn Tân Phi, áp chế trưởng lão và đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông, nhưng đối mặt với vị Lăng Tiên lão tổ này, nàng đúng thật không tính là gì.

Nhưng mà... Muốn khiến nàng buông bỏ, làm sao có thể?

Hít sâu một hơi, Vân Mộng Chân ngước mắt nhìn lên, chậm rãi mở miệng nói:

- Vân Mộng Chân bái kiến Lăng Tiên lão tổ.

- Thôi, theo lão phu về thánh địa đi, việc này rốt cục cũng phải có kết thúc.

Khoát khoát tay, Lăng Tiên nhàn nhạt mở miệng nói.

- Xin lão tổ đợi chút, đợi ta tiễn Thanh Vương xuống núi, sau đó tự nhiên sẽ tới thánh địa lãnh phạt.

Câu này vừa ra, mới thật sự là long trời lở đất!

Đừng nói người khác, ngay cả chính bản thân Lăng Tiên lão tổ đều kinh ngạc đến ngây người.

Ai có thể ngờ, trong tình thế hắn đã đứng ra, Vân Mộng Chân lại vẫn dám cố chấp đến vậy? !

- Vân Mộng Chân, ngươi muốn tạo phản ư?

Có Lăng Tiên lão tổ làm chỗ dựa, lá gan Hàn Tân Phi cũng theo đó lớn lên, chỉ vào Vân Mộng Chân lớn tiếng quát mắng.

Bình Luận (0)
Comment