Trên mặt biển, một đạo cột nước cao tới hơn trăm thước xung thiên mà lên, ở trên cột nước này, một nữ tử tuyệt mỹ ngồi xếp bằng, trên người lấp lánh thần quang, dù đang nhắm mắt, lại vẫn mang đến cho chúng nhân áp lực khủng bố dị thường.
Phảng phất nàng ngồi ở kia, liền tự nhiên thành là trung tâm của phiến thiên địa này.
Cường giả thần linh!
Hiện tại trong tam đại thiên tông cũng có cường giả thần linh tồn tại, bọn hắn tự nhiên liếc mắt liền có thể nhận ra.
Tức thì, da đầu ai nấy đều không khỏi tê rần.
- Gặp qua Thần Nữ!
Cúi người, Bạch Nhạc hướng về phía Thần Nữ khom lưng cúi đầu, nhẹ giọng mở miệng nói.
Gần như đồng thời, trên cột nước, Thần Nữ từ từ mở mắt, trong mắt chớp động thần mạng, phảng phất có thể xuyên thấu hết thảy, chậm rãi đảo qua trên thân chúng nhân!
- Bái kiến Thần Nữ!
Nháy mắt, tất cả mọi người cũng khom lưng bái lạy.
Không ai có thể gánh chịu được áp lực từ một vị cường giả thần linh, huống hồ, vị cường giả thần linh này còn là Thần Nữ vượt xa những thần linh bình thường khác.
- Trận trượng lớn thế này, Bạch Nhạc, ngươi tìm người tới hát hí khúc đấy à?
Lạnh lùng liếc mắt nhìn Bạch Nhạc một cái, Thần Nữ nhàn nhạt mở miệng nói.
- Không dám, những người này không phải ta tìm đến! Là Cố huynh nhã hứng không giảm, vừa đi ra liền liên lạc với tam đại thiên tông, chủ động yêu cầu tới đây hỗ trợ, ta ngăn không được, cũng không dám ngăn.
Bạch Nhạc thản nhiên đáp nói.
Cái lúc này, Bạch Nhạc sẽ không vơ hết trách nhiệm lên lưng mình, ngược lại không ngại đâm chọc Cố Vong Tình và tam đại thiên tông một phen.
Trước đó, Bạch Nhạc cho rằng Cố Vong Tình chiếm trước tiên cơ, song chưa hẳn đã thắng, căn nguyên chính là ở điểm này!
Hiện tại Thần Nữ đã khôi phục thực lực, điểm này, đừng nói tam đại thiên tông, dù là Cố Vong Tình cũng không rõ ràng.
Bọn hắn chèn phá đầu tưởng muốn tiến vào xem cho rõ ràng, lại tuyệt đối không ngờ, chỉ cần bước vào đây, sinh tử liền không còn do chính bọn hắn hay Bạch Nhạc quyết định, mà hết thảy đều phụ thuộc vào ý niệm của Thần Nữ.
Ánh mắt đảo qua, Thần Nữ lập tức hiểu được ý tứ của Bạch Nhạc!
Đám người tam đại thiên tông này, nàng căn bản không để ý, ánh mắt cứ thế rơi đến trên thân Cố Vong Tình.
Không thốt nửa lời, nhưng khắc này Cố Vong Tình lại lập tức cảm thấy như tựa lưng trên gai nhọn, cơ hồ thở không nổi.
- Bái kiến Thần Nữ!
Lần nữa hướng về phía Thần Nữ cúi đầu xá dài, Cố Vong Tình vội vã mở miệng giải thích:
- Ta tuyệt không có ý khác, chỉ là muốn trở về giúp ngài một tay! Tiền bối thoát khốn mà ra, tự nhiên có chút việc nhỏ cần phải xử lý, ta có thể đại biểu Chúng Tinh Điện toàn lực quán triệt ý chí của tiền bối.
Thần Nữ bình yên vô sự, Cố Vong Tình không còn lựa chọn nào khác, hắn nhất định phải lần nữa ngã về phía Thần Nữ.
Điểm này thật ra hắn cũng đã sớm nghĩ qua.
Hơn nữa, thân là điện chủ Chúng Tinh Điện, hắn rất có giá trị lợi dụng, đây cũng là nguyên nhân hắn dám đến gặp Thần Nữ.
Chỉ là, lời này vừa ra, chẳng những không khiến Thần Nữ mãn ý, ngược lại còn lộ ra mấy phần mỉa mai.
- Còn không tính quá ngu.
Liếc mắt nhìn sang Bạch Nhạc, Thần Nữ nhàn nhạt mở miệng nói.
Cười khổ một tiếng, Bạch Nhạc cũng hướng về phía Thần Nữ lần nữa cúi đầu.
- Xem ra ngươi còn chưa biết... Nơi đây, đã không trói buộc được ta!
Lạnh lùng nhìn vào Cố Vong Tình, Thần Nữ thản nhiên nói:
- Hiện tại... Ngươi có thể cho ta một lý do để không giết ngươi.
- ! ! !
Câu này vừa ra, đối với Cố Vong Tình mà nói, quả thực không khác gì ngũ lôi oanh đỉnh!
Trước đó hắn đặc ý đi nghe ngóng tin tức về tam đại thiên tông, cộng thêm trận chiến ở Đạo Lăng Sơn, Bạch Nhạc ngang ngược khiêu hấn Lăng Tiên như vậy mà vẫn có thể toàn thân trở ra, lập tức khiến hắn xác định, hiện giờ bất cứ cường giả thần linh nào cũng đều không thể đi ra bí tàng không gian!
Đấy là quy tắc thiên địa áp chế, tuyệt không phải sức người có thể chống lại.
Thần Nữ tuy cường đại, nhưng hắn không cho rằng Thần Nữ sẽ là ngoại lệ.
Đây cũng là chỗ dựa lớn nhất của hắn.
Rốt cuộc Thần Nữ bị nhốt trong bí tàng không gian này không cách nào rời đi, như thế hắn mới có giá trị lợi dụng, nhưng nếu tính sai điểm này... Vậy thì, đầy bàn đều thua!
Đến khắc này, hắn mới thực sự ý thức được câu “còn chưa tính quá ngu” mà Thần Nữ vừa nói với Bạch Nhạc là có ý gì.
Vô luận là đối mặt hắn hay Lăng Tiên, Bạch Nhạc một mực chưa từng để lộ qua chuyện Thần Nữ có thể đánh vỡ quy tắc thiên địa, đi ra được từ trong bí tàng không gian.
…
Tê cả da đầu.
Cố Vong Tình chưa từng có cảm giác tiếp cận tử vong gần đến vậy, dù là trước đây giao phong với Bạch Nhạc, chết đi cũng gần gần chỉ là một hóa thân, nhưng giờ đây, hắn đã không còn hóa thân để thay thế.
Huống hồ, đối mặt với Thần Nữ đã khôi phục thực lực, dù có hóa thân, hắn cũng không cho rằng mình sẽ có cơ hội để trốn thoát.
Vong Tình Thiên Công đại thành, Cố Vong Tình vốn tưởng mình đã không còn tâm lý sợ hãi nữa, nhưng giờ thứ hắn cảm nhận được lại là sợ hãi chân thiết đến từng tế bào.
- Sợ rồi ư?