Tựa hồ tầng cửa sổ chắn trước mặt đã bị đâm phá, chỉ cần dấn lên trước một bước là có thể đột phá, nước chảy thành sông, không có bất kỳ trắc trở nào.
- Bạch phủ chủ!
Trước hết mở miệng vẫn là người tam đại thiên tông.
Trước đó bọn hắn chọn đứng về phe Cố Vong Tình, cho nên bị bức phải tỏ thái độ, trợ giúp Bạch Nhạc kiến lập đường hầm không gian, tính là chuộc tội.
Giờ đường hầm không gian đã mở ra, nhiệm vụ của bọn họ cũng hoàn thành, điều quan trọng nhất lúc này tự nhiên là truyền tin tức về bản tông.
Vô luận là tin tức về cái chết của Cố Vong Tình, thông đạo Chúng Tinh Tiểu Thế Giới bóc mở, hay sự xuất hiện của Thần Nữ khủng bố kia, chuyện nào cũng có can hệ vô cùng trọng đại.
Quét mắt liếc nhìn chúng nhân, Bạch Nhạc chưa hề ngăn cản.
Khẽ cúi người, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói cảm tạ:
- Đa tạ chư vị tương trợ, Bạch mỗ thay mặt vô số sinh linh Chúng Tinh Tiểu Thế Giới cảm tạ chư vị!
- Không dám nhận!
- Hẳn nên thôi!
- Bạch phủ chủ nói quá lời.
Nhất thời, chúng nhân dồn dập tỏ thái độ.
Sau một phen khách sáo, đám người tam đại thiên tông liền lập tức cáo từ.
Đợi đám người này đi rồi, lúc này Bạch Nhạc mới mở miệng nói tiếp:
- Giờ đường hầm không gian đã mở ra, nhưng mà, Thần Nữ cũng đã nói, Chúng Tinh Tiểu Thế Giới sụp đổ là điều không thể nghịch chuyển, hiện tại điều quan trọng nhất là nghĩ cách an toàn mang ra người bên trong Chúng Tinh Tiểu Thế Giới ... Đường hầm không gian đã ổn định, ta tin tưởng trong Chúng Tinh Tiểu Thế Giới không thiếu đại sư trận pháp, duy trì thông đạo ổn định hẳn không phải việc khó
- Chư vị chịu khó thêm chút, khoái tốc giải quyết việc này ... Trong vòng một tháng, vô luận dùng bất cứ cách nào, ta hi vọng, chư vị có thể mang hết toàn bộ người trong Chúng Tinh Tiểu Thế Giới ra ngoài.
…
Không phải bất cứ chuyện này cũng đều tự thân đi làm.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, mở ra đường hầm không gian nối thông với Chúng Tinh Tiểu Thế Giới là đủ rồi, chuyện còn lại, tự nhiên có Bất Tử Thanh Vương và cao thủ Hóa Hư Chúng Tinh Tiểu Thế Giới đi làm.
Đây không chỉ là vấn đề đạo đức, mà còn có lợi ích.
Đó là tất cả tu hành giả và người thường ở trong một tiểu thế giới, cứu những người này, bằng với hấp thu một cỗ thế lực to lớn, lợi ích ẩn sau đó đủ để khiến bất cứ người nào phát cuồng.
Đi ra từ Lục Âm Sơn, Bạch Nhạc trực tiếp cùng theo Bạch Cốt phu nhân về lại Thanh châu.
Mặc dù Cố Vong Tình đã chết, nhưng rất nhiều phiền toái lại không bởi vậy mà kết thúc.
Có một số chuyện, Bạch Nhạc có thể không để ý, nhưng có một số chuyện, hắn lại nhất định phải làm ra an bài thích đáng.
Tỷ như... Chọn đội!
Những năm gần đây, Thanh châu phát triển rất tốt, không phải chịu bất kỳ phương thế lực nào áp chế, nhưng đấy rốt cuộc là bởi bản thân Bạch Nhạc và Thanh châu có được thực lực cường đại, có được đầy đủ quyền nói chuyện.
Nhưng giờ, tình hình đã khác.
Một khi những cường giả thần linh kia xuất thế, cục diện vốn đang cân bằng sẽ bị đánh vỡ!
Không có cường giả thần linh tọa trấn, Thanh châu không thể tồn tại độc lập với các phương thế lực còn lại.
Nói cách khác, Bạch Nhạc nhất định phải làm ra nhượng bộ ở một mức độ nào đó, chủ động lựa chọn một phe thế lực để dựa vào.
Bạch Nhạc không thích chọn đội như thế, nhưng giờ hắn quả thực đã không có dư địa để làm khác.
Có lẽ bản thân hắn có thể không chịu ước thúc, tùy ý tới lui, nhưng Thanh châu thì không thể, nhiều tu hành giả như vậy ở Thanh châu cũng không thể, những người bình thường kia lại càng không thể.
Tam đại thiên tông, vị cao thủ ma đạo kia, cùng với Càn Đế của Đại Càn Vương Triều!
Đây chính là tất cả lựa chọn đặt ra trước mắt Bạch Nhạc lúc này.
Kỳ thực, vốn lựa chọn thích hợp nhất của Bạch Nhạc là Đạo Lăng Thiên Tông.
Rốt cuộc, quan hệ giữa hắn và Vân Mộng Chân thế nào, cả thiên hạ đều biết, đứng cùng một phe với Đạo Lăng Thiên Tông, bằng với đứng cùng phe Vân Mộng Chân.
Khăng khăng giữa hắn và Lăng Tiên lại gần như đã trở mặt.
Hơn nữa, thẳng đến giờ khắc này, Lăng Tiên thậm chí vẫn hạn chế không cho phép Vân Mộng Chân rời núi, chính thái độ đó liền quyết định, Bạch Nhạc tạm thời không cách nào đứng chung một phe với Đạo Lăng Thiên Tông, chí ít là trong tình thế Lăng Tiên đang làm chủ Đạo Lăng Thiên Tông.
Sau một hồi trầm tư, Bạch Nhạc cuối cùng cũng làm ra lựa chọn.
Đại Càn Vương Triều!
Về danh nghĩa, Thanh châu vốn thuộc Đại Càn Vương Triều, phủ chủ Thanh Châu phủ cũng là do Đại Càn Vương Triều sắc phong.
Huống hồ, tâm huyết một đời của Diệp Huyền đại sư đều nằm ở Đại Càn Vương Triều, loại vương triều thống trị này cũng có lợi nhất để hóa giải tranh chấp đạo ma.
Dù hiện tại, Thất hoàng tử do Bạch Nhạc lựa chọn đã đánh mất quyền lực, nhưng đây vẫn là một trong những lựa chọn tốt nhất của Bạch Nhạc.
Sau một đêm suy tư, cuối cùng Bạch Nhạc vẫn quyết định, phải đích thân tới vương thành một chuyến, đi gặp mặt vị Càn Đế kia.
Đương nhiên, với tình hình hiện tại, tùy tiện bước vào vương thành trực tiếp đối mặt với cường giả thần linh là điều cực kỳ nguy hiểm, nhưng trên thực tế, Bạch Nhạc đã không còn lựa chọn khác.
Bởi vì, không bao lâu nữa, những cường giả thần linh này sẽ mất đi ước thúc.