Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2122 - Chương 2121: Đế Kiếm

Chương 2121: Đế Kiếm Chương 2121: Đế Kiếm

Cường giả thần linh vốn là người đánh cờ, giờ lại không tiếc tự hạ thân phận xuất trường động thủ, tự nhiên tất phải lấy phương thức gọn gàng dứt khoát nghiền ép toàn trường.

Đổi bất cứ người nào tới, giờ đây dưới uy thế của Càn Đế, sợ rằng chỉ có thể lẩy bẩy phát run.

Khăng khăng Bạch Nhạc lại không nằm trong số đó.

Bán Thần Cảnh vốn đã có khác biệt về mặt bản chất với Hóa Hư, huống hồ, phá rồi lại lập, lúc Bạch Nhạc đả thông thông đạo nối với Chúng Tinh Tiểu Thế Giới đã lần nữa trừng tố Bán Thần Lĩnh Vực, thực lực theo đó tăng vọt, chỉ bằng khí thế liền muốn áp đảo Bạch Nhạc, căn bản là điều không khả năng.

- Càn Đế nói quá lời, đến thực lực như ngươi ta, nói đến thân phận, sợ là có chút trò đùa! Huống hồ, Càn Đế đừng quên, ta còn là truyền nhân Thần Tôn, tông chủ Ma tông.

Thoáng khẽ nhíu mày, Bạch Nhạc không kiêu không hèn đáp nói.

- Hỗn xược!

Trong mắt chớp động sát khí khủng bố, Càn Đế lành lạnh mở miệng nói:

- Ngươi cho rằng ngươi là ai, cũng dám tự cao tự đại trước mặt trẫm.

- Sư tôn ta chính là Thần Tôn, chỉ bằng thân phận này, dù ta gặp phải bất cứ cường giả thần linh nào cũng đều có tư cách để kiêu ngạo, Càn Đế ngươi lại tính là nhân vật khó lường nào mà dám miệt thị ta?

Trận chiến này không biết có bao nhiêu người đang nhìn vào, Bạch Nhạc tự nhiên rõ ràng, khí thế không thể yếu.

Lúc này, lần nữa dời danh hào Thần Tôn đi ra, vô luận rốt cuộc có bao nhiêu người thực sự nghe qua cái tên Thần Tôn cũng đều sẽ mang đến hiệu quả không tầm thường.

Nhân tâm có thể tính, nhân tâm có thể dùng!

Đối với Bạch Nhạc mà nói, thực lực tuyệt đối không bằng được đối phương, vậy đành chỉ có thể dùng phương thức này để lớn mạnh thanh thế, chí ít cũng phải cấp cho thế nhân một giả tượng, rằng hắn không hề yếu thua Càn Đế.

Như vậy, mới có thể vãn hồi cục diện, không đến nỗi bị đối phương nghiền ép.

- Miệng lưỡi bén nhọn!

Trong chuyện Thần Tôn, dù là Càn Đế cũng không dám tranh biện với Bạch Nhạc, có một số chuyện có thể làm, nhưng tuyệt đối không thể nói.

Dù Càn Đế tự phụ đến đâu cũng không dám công khai thốt ra lời lẽ bất kính gì với Thần Tôn.

Miệng lưỡi chi tranh, đối mặt Bạch Nhạc hắn không chiếm được tiện nghi, vậy hà tất gì phải tranh cãi.

Chỉ cần dứt khoát làm thịt Bạch Nhạc, hết thảy liền kết thúc.

Tức thì, sát khí đột nhiên phát động.

Oanh!

Một quyền nện ra, không trung ẩn ẩn phát ra tiếng long ngâm, tựa như một con Ngũ Trảo Kim Long lao thẳng về phía Bạch Nhạc.

So với mở miệng uy hiếp, Càn Đế càng thích giải quyết theo phương thức bạo lực thế này, mặc kệ ngươi nói cái gì, chỉ cần một quyền liền có thể trực tiếp oanh bạo.

Quá mạnh!

Chỉ một quyền, phảng phất toàn bộ linh khí trong trọn phiến thiên địa đều bị rút đi, hóa thành một kích cuốn theo lực lượng bàng bạc.

Không chút khoa trương mà nói, nếu một quyền này đánh tới Thanh Châu thành, trọn cả Thanh Châu thành đều sẽ theo đó hủy diệt.

Đây mới là lực lượng của cường giả thần linh, phất tay một cái cũng đều có được lực lượng hủy thiên diệt địa!

Vù vù!

Gần như cùng lúc, Nghịch Ma Kiếm xuất vỏ!

Từ vừa mới bắt đầu, Bạch Nhạc đã sẵn sàng tâm lý đánh một trận với Càn Đế, đây là sát kiếp không thể tránh khỏi.

Cho nên, trước nay Bạch Nhạc chưa từng ôm theo chút tâm lý cầu may nào cả, đối phương vừa khẽ động, kiếm trong tay hắn liền theo đó đưa ra.

- Kiếm Lâm Thiên Hạ!

Không chút dò xét, vừa xuất thủ liền dốc hết toàn lực.

Đối mặt Càn Đế, Bạch Nhạc căn bản không có cơ hội phạm sai, chỉ thoáng chút sơ sẩy, kết cục sẽ là thân tử hồn diệt.

Từ lúc Bạch Nhạc đi về từ Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, mặc dù có nghe qua đồn thổi về trận chiến với Lăng Tiên trên Đạo Lăng Sơn, nhưng đại đa số đều chưa thấy qua Bạch Nhạc xuất thủ.

Một kiếm này, chính là kiếm đầu tiên Bạch Nhạc triển hiện ra trước mắt thế nhân từ sau khi trở về!

Kiếm Lâm Thiên Hạ!

Một mạt kiếm khí màu tím xuất hiện, theo đó trọn cả thế giới phảng phất chỉ còn lại một kiếm này!

Không ai có thể hình dung một kiếm này, tựa như không ai có thể hình dung tia ánh nắng đầu tiên xua tan hắc ám.

Ta cầm kiếm, không phải lấy kiếm tranh phong, mà là nói cho thế nhân kiếm này thế nào!

Thoáng chốc, trong đầu mỗi người phảng phất đều phù hiện lên câu nói này.

Lúc trước ở trên Đạo Lăng Sơn, khi Bạch Nhạc lần đầu tiên nói ra câu này, ai mà ngờ sẽ có một ngày hắn tung ra một kiếm như thế.

Chỉ bằng một kiếm này liền đủ để Bạch Nhạc tễ thân vào hàng tông sư kiếm đạo!

Oanh!

Một tiếng ầm vang, Ngũ Trảo Kim Long đánh về phía Bạch Nhạc đột nhiên bị một kiếm kia xuyên thủng!

Phảng phất như chân long bị chém giết, thậm chí giữa thiên địa còn vang lên tiếng gào thét.

Chấn động!

Trước đó chỉ nghe nói Bạch Nhạc cường đại, nhưng một kiếm này lại khiến thế nhân thấy được rõ ràng sự khủng bố của Bạch Nhạc.

Không chút khoa trương mà nói, đưa mắt khắp toàn thiên hạ, dưới cường giả thần linh, sợ rằng không ai có thể tiếp được một kiếm này.

Một kiếm này hệt như tên gọi của nó.

Kiếm Lâm Thiên Hạ, kinh diễm toàn thiên hạ.

- Hay cho truyền nhân Thần Tôn!

Dù là Càn Đế, khắc này cũng không khỏi thoáng khẽ nheo mắt lại.

Bình Luận (0)
Comment