Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2121 - Chương 2120: Càn Đế Giá Lâm

Chương 2120: Càn Đế giá lâm Chương 2120: Càn Đế giá lâm

Nhiên Cổ Phật rời đi, đồng nghĩa với, Càn Đế tất sẽ đích thân tới, đây là điều mà ai cũng có thể nhìn đi ra, vấn đề ở chỗ, Bạch Nhạc ứng đối thế nào.

Trên thực tế, không chỉ Bất Tử Thanh Vương, tất cả người biết nội tình đều quan tâm tới vấn đề này.

- Công tử, hay là bố trí đại trận ở Thanh châu, cao thủ trong Chúng Tinh Tiểu Thế Giới có thể làm việc cho ta, mọi người đồng tâm hiệp lực, chưa hẳn không thể đánh một trận với Càn Đế!

Tô Nhan nhẹ giọng đề nghị.

- Vô dụng thôi.

Lắc lắc đầu, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:

- Chiến thuật biển người không có bất kỳ ý nghĩa nào đối với cường giả thần linh! Huống hồ, ta thật không dễ dàng mới mang bọn hắn ra ngoài từ trong Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, làm sao có thể để bọn hắn thay ta đi chết.

- Vậy giờ phải làm thế nào?

Tô Nhan quan thiết nói:

- Hay là, công tử ngươi trước tránh đi phong mang, chỉ cần ngươi không ở Thanh châu, đoán chừng hắn sẽ không làm gì Thanh châu đâu, chúng ta có nhiều người như vậy, chẳng lẽ hắn còn có thể giết sạch được chắc?

Cười nhẹ một tiếng, Bạch Nhạc vươn tay xoa xoa đầu Tô Nhan, lắc đầu nói:

- Tránh không thoát.

Hiện tại tam đại thiên tông, Phật tông, thậm chí ma tu trong toàn thiên hạ đều đang mong đợi trận chiến này.

Nếu Bạch Nhạc không đánh mà lui, như vậy hết thảy tâm huyết bỏ ra trước đó ắt sẽ trôi theo dòng nước!

Huống hồ, trước giờ Càn Đế không phải người mềm lòng nương tay, lần này giả như Bạch Nhạc không có mặt, như vậy tất cả những người trung với Bạch Nhạc ở Thanh châu ắt sẽ bị tàn sát!

Ở trong mắt cường giả thần linh, mạng người như cỏ rác.

Nếu làm trái ý hắn, liền đồ sát Thanh Châu thành không phải là chuyện không thể.

Tránh là tránh không thoát.

- Thần Nữ đâu?

Bất Tử Thanh Vương đột nhiên mở miệng nói.

- Đương sơ ngươi mang theo Thần Nữ cùng lúc rời khỏi Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, nhiều ít cũng tính là có chút giao tình... Giờ nếu có thể tìm được Thần Nữ, lấy thực lực Thần Nữ, đẩy lùi Càn Đế không phải việc khó.

Đám người Tô Nhan không rõ ràng, nhưng bọn trở về từ Chúng Tinh Tiểu Thế Giới như Bất Tử Thanh Vương lại vô cùng rõ ràng Thần Nữ là tồn tại đáng sợ đến cỡ nào.

Chỉ cần Thần Nữ nguyện ý vươn tay cứu viện, Càn Đế hoàn toàn không có gì phải sợ.

Nghe vậy, Bạch Nhạc không khỏi sa vào trầm tư.

Giờ Phật Tông đi về, chuyện này náo lớn như thế, Thần Nữ tự nhiên không thể không biết, nếu nguyện ý ra tay, từ lúc Nhiên Cổ Phật tới hẳn sớm đã lộ diện!

Đến nay vẫn không có tin tức gì, đồng nghĩa với, Thần Nữ căn bản không có ý nhúng tay.

- Dựa vào ai cũng không bằng dựa vào chính mình.

Lắc lắc đầu, Bạch Nhạc nhẹ giọng mở miệng nói.

Đây là đạo lý hắn hiểu được sau khi gặp Mặc Quân ở Điệp Chướng Sơn.

Muốn đi được càng xa, vậy thì không thể có loại tâm thế dựa dẫm này.

- Nhưng mà ...

Tô Nhan còn muốn nói tiếp, song vừa mới mở miệng liền bị Bạch Nhạc cắt đứt.

- Được rồi!

Khoát khoát tay, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:

- Chuyện này, ta tự có chừng mực, các ngươi không cần quá lo lắng... Tránh không thoát liền chỉ có thể đối mặt, kiếp này, tóm lại phải gánh đi qua, ai cũng không giúp được.

Mắt thấy tâm ý Bạch Nhạc đã quyết, những người khác liền không cách nào khuyên nữa.

Thời gian cứ thế chậm rãi trôi đi.

Bạch Nhạc tựa hồ triệt để thả lỏng, trừ làm bạn với Bạch Thanh Nhã thì chỉ dạy bảo hai tên đệ tử tu hành, những chuyện khác tựa hồ đều bị vứt sang một bên.

Thời gian ba ngày cứ thế chớp mắt liền qua.

Giữa trưa ngày thứ ba, toàn bộ Thanh Châu thành phảng phất đều có thể nghe được tiếng long ngâm.

Giữa trời, một vệt kim quang chớp qua, phảng phất như có một con Ngũ Trảo Kim Long từ trong mây ló ra, người đạp trên lưng Ngũ Trảo Kim Long chính là Càn Đế!

Tức thì, một cỗ áp lực khủng bố nghiền ép tới.

Tất cả phàm nhân trong trọn cả Thanh Châu thành, thậm chí tu hành giả dưới Tinh Hải Cảnh, ai nấy đều bất giác quỳ rạp xuống bái lạy.

Khẽ nhướng mày, Càn Đế lạnh lùng mở miệng nói.

- Dưới gầm trời này đều là vương thổ, Bạch Nhạc, trẫm giá lâm Thanh châu, sao ngươi còn không ra quỳ nghênh?

Một câu mà như tiếng kinh lôi, đột nhiên nổ vang trên bầu trời Thanh Châu thành.

Nhất thời, tất cả cường giả Hóa Hư ở Thanh châu đều bay ra, ngước mắt nhìn lên Càn Đế phía xa xa.

Mặc dù rất muốn trợ giúp Bạch Nhạc, nhưng khoảnh khắc Càn Đế đi đến, những người này lại đều có thể cảm nhận được rõ ràng chênh lệch như trời với đất kia, ở trước mặt tồn tại như thế, bọn hắn căn bản không đề lên nổi dũng khí để phản kháng.

Đạp bước đi ra, Bạch Nhạc trực tiếp xuất hiện giữa hư không, xa xa đối đầu với Càn Đế.

- Bạch Nhạc, gặp qua bệ hạ!

Khẽ khom lưng, Bạch Nhạc bình tĩnh hành lễ nói.

Đối mặt cường giả thần linh, vô luận lập trường thế nào, chí ít tôn trọng là điều nhất định phải có.

- Một tên phủ chủ Thanh Châu cỏn con, ai cho ngươi lá gan đứng lên nói chuyện với trẫm.

So với khi ở vương thành, lúc này Càn Đế mới thực sự triển hiện ra bộ mặt bá khí nhất.

Lôi đình vạn quân!

Lần này hắn không chỉ muốn chém giết Bạch Nhạc mà còn muốn thừa cơ thu phục Thanh châu, chấn nhiếp tất cả tu hành giả trong thiên hạ.

Bình Luận (0)
Comment