Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2120 - Chương 2119: Tĩnh Quan Kỳ Biến (2)

Chương 2119: Tĩnh quan kỳ biến (2) Chương 2119: Tĩnh quan kỳ biến (2)

Trước đó Bạch Nhạc đã đưa tin cho hai nhà này, nỗ lực thuyết phục đối phương cùng hắn chung tay ứng phó Phật tông.

Đáng tiếc, đối phương không nhìn đề nghị từ Bạch Nhạc.

Cười lạnh một tiếng, Bạch Nhạc chậm rãi nói:

- Không sao cả, lần này ta có thể ngăn đỡ được, đến lần sau sẽ tăng giá, bọn hắn... không chống được bao lâu!

Chính như Nhiên Cổ Phật sau cùng làm ra lựa chọn tạm thời rời đi.

Bây giờ Phật tông cũng đang đợi!

Đợi phản ứng của Càn Đế.

Mượn đao giết người không thành, lần này sợ rằng Càn Đế chưa hẵn đã có thể dung nhẫn, đợi khi Càn Đế đích thân ra tay, đó mới là thời khắc nguy hiểm nhất!

Trên thực tế, lúc này sợ rằng không chỉ Nhiên Cổ Phật đang đợi, mà tam đại thiên tông cũng đang đợi.

Chỉ có vượt qua cửa Càn Đế, hắn mới thực sự có được quyền lên tiếng.

..... .

- Hay cho tên đầu trọc!

Tin tức truyền đi rất nhanh, tuy các phương đều không ra mặt, nhưng trên thực tế, trong Thanh châu vẫn luôn có tai mắt của tam đại thiên tông và Đại Càn Vương Triều.

Ngay khi Nhiên Cổ Phật vừa rời đi, tin tức đã lập tức thông qua đủ loại cửa lối, truyền đến tam đại thiên tông và Đại Càn Vương Triều.

Lần này, dù là Càn Đế cũng không nhịn được chửi ầm lên.

Hắn biết Nhiên Cổ Phật muốn làm cái gì, khăng khăng lại chẳng thể làm sao được.

Mặc dù hắn chọn kết minh với Phật tông, nhưng thế không có nghĩa là hắn hoàn toàn tín nhiệm Phật tông, đây đó chẳng qua là quan hệ lợi dụng lẫn nhau thôi, không ai có thể cầm nắn được đối phương cả.

Tựa như hiện tại, mặc dù hắn hận không thể lập tức trở mặt với Phật tông, nhưng lý trí lại khiến hắn thanh tỉnh nhận thức được, chỉ cần hắn dám động thủ, Phật tông tất sẽ không chút do dự ngã về phía Bạch Nhạc.

Đừng có hoài nghi độ mặt dày của Phật tông, đám gọi là người xuất gia này, lúc cần thiết, có thể không màng thể diện hơn bất kỳ ai.

- Bệ hạ cần gì nổi giận, bản tính đám người Phật tông kia chúng ta sớm đã rõ ràng! Chỉ cần bệ hạ chém giết Bạch Nhạc, bọn hắn ngay lập tức sẽ đảo hướng bên này.

Nội thị bên người nhẹ giọng an ủi nói.

Sắc mặt thoáng hiện vẻ âm trầm, Càn Đế hừ nhẹ một tiếng nói:

- Không sai, trẫm sớm biết bọn hắn là loại thế nào, chẳng qua là lợi dụng lẫn nhau thôi! Trẫm dung nhẫn bọn hắn là bởi vì bọn hắn hữu dụng, chứ không phải bởi vì bọn hắn đáng để tín nhiệm.

- Còn có ba ngày, trẫm liền sẽ tự thân đi thu hồi Thanh châu!

Nhắm mắt, Càn Đế lành lạnh mở miệng nói.

... ...

- Lão tổ, cục diện hiện tại chính là như vậy... Phật tông còn đang quan vọng, nếu Bạch Nhạc vẫn lạc, Phật tông liền sẽ triệt để ngã về phía Càn Đế!

Tiên Du Kiếm Cung, Khương Phàm đứng ở trước mặt vị lão tổ kia, nhẹ giọng hồi bẩm tin tức mới vừa được đến, cùng với phỏng đoán của chính hắn.

Ngồi trên bồ đoàn, từ vẻ mặt lão giả không nhìn ra được chút biểu tình nào, chỉ nhàn nhạt hỏi ngược lại:

- Ngươi thấy thế nào?

- Trước đây, chúng ta đã tưởng muốn động thủ với Phật tông, chỉ là bởi vì Lăng Tiên nhúng tay nên mới đành thôi... Nhưng giờ, nếu cứ để mặc cho từ cục diện tiếp tục phát triển, xu thế Phật Tông đi về e là khó mà ngăn được!

Khương Phàm trầm giọng nói:

- Ta cho rằng, chúng ta cần phải ra tay, lôi kéo Bạch Nhạc về phía mình.

- Chỉ sợ ... Nuôi hổ gây họa!

Thở dài một tiếng, lão giả kia nhẹ giọng mở miệng nói:

- Các ngươi không sống qua thời đại thượng cổ, căn bản không hiểu được, cái tên Thần Tôn kia có ý nghĩa thế nào ... Muốn tranh đoạt Thế Giới Chi Tâm, vị truyền nhân Thần Tôn này tất sẽ là kình địch lớn nhất! Bằng không, ngươi cho rằng, tại sao chúng ta lại mặc ý vứt bỏ Thanh châu như thế.

Bạch Nhạc không chỉ một mình, mà là đại biểu cho lợi ích của toàn bộ Thanh châu!

Nắm trong tay thế lực lớn như vậy, chỉ cần Bạch Nhạc lộ ra ý tứ nương nhờ, bình thường mà luận, không ai lại sẽ đi cự tuyệt cả.

Điều thực sự khiến cho cường giả thần linh tam đại thiên tông do dự chính là thân phận truyền nhân Thần Tôn.

Đối với Bạch Nhạc mà nói, thân phận truyền nhân Thần Tôn vừa là bùa hộ mệnh, cũng vừa bùa đòi mạng.

Đạo lý trong đó, người ngoài rất khó nghĩ thông.

Nhắc tới Thần Tôn, Khương Phàm liền lần nữa trầm mặc.

Chuyện này đúng thật không phải hắn có tư cách nghị luận, hắn chỉ có thể lẳng lặng đứng bên chờ đợi vị lão tổ này làm ra quyết định.

Trầm mặc chừng một khắc đồng hồ, sau cùng lão giả kia khoát khoát tay, nhẹ giọng mở miệng nói.

- Lui xuống đi, chuyện này... Bản tông sẽ không nhúng tay! Nếu hắn có thể tránh qua được kiếp này, khi đó bàn lại chuyện hợp tác cũng không muộn!

- Vâng!

Khẽ khom lưng, Khương Phàm lập tức lui ra.

Hắn biết, câu này cũng là quyết định sau cùng của lão tổ.

Thế cục hiện nay, dù là lão tổ cũng không thấy được rõ ràng, cho nên, so với tùy tiện nhúng tay, không bằng tĩnh quan kỳ biến.

Càn Đế đích thân ra tay, như vậy chuyện này, vô luận thành bại, tam đại thiên tông đều vui vẻ đứng ngoài nhìn.

Có biến hóa gì, trong vòng mấy ngày liền sẽ thấy được rõ ràng thôi.

- Ngươi làm sao ngăn?

Trong phủ thành chủ, Bất Tử Thanh Vương nhìn vào Bạch Nhạc trầm giọng hỏi.

Bình Luận (0)
Comment