Đáp án này mới thật khiến người nghe thất kinh!
Ba mươi năm!
Hơn nữa trong đó sợ rằng còn bao gồm đại bộ phận tu hành giả cấp thấp.
Lúc này Bạch Nhạc mới đột nhiên nhớ ra, lúc trên đường tới đây, tất cả những người hắn thấy được đều có vẻ rất trẻ, đương thời còn cảm thấy, nơi đây tựa hồ toàn là tuấn nam mỹ nữ, nhìn có vẻ bừng bừng sức sống, nhưng bây giờ hồi tưởng lại, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác sợ hãi.
Nếu là trong tình huống bình thường, mỗi một thế hệ chỉ có thể sống ba mươi năm... Đây là chuyện kinh khủng cỡ nào.
Hít sâu một hơi, Bạch Nhạc nghiêm mặt nói:
- Tiền bối yên tâm, vô luận thế nào, ta cũng nhất định tận hết khả năng hóa giải trớ chú.
Cảm nhận được vẻ thành khẩn của Bạch Nhạc, thần sắc Đại Tế Tư rốt cục cũng hòa hoãn phần nào:
- Ngươi có lòng! Bất kể nói thế nào, ngươi cũng là do Côn mang đến, hơn nữa không tiếc thâm nhập hiểm địa tới trợ giúp chúng ta hóa giải trớ chú... Phần nhân tình này, tộc ta nhất định khắc ghi trong tâm!
- Xin hỏi Đại Tế Tư, ở đây có chỗ nào đặc thù, hoặc nói cách khác ... Có biết đầu nguồn của lực lượng trớ chú đến từ đâu không?
Trầm ngâm khoảnh khắc, Bạch Nhạc lần nữa hỏi.
- Không có!
Lắc lắc đầu, Đại Tế Tư giải thích:
- Tộc nhân chúng ta sớm đã tìm qua một lượt hết thảy trong đây, nhưng không thu được bất kỳ manh mối nào... Cũng không thấy có bất kỳ khả năng nào để thoát đi!
- Kết giới kia, ngay cả cường giả thần linh đều không cách nào phá mở?
Nghĩ đến kết giới lúc trước, Bạch Nhạc có chút nghi hoặc hỏi.
Cường giả thần linh khủng bố tới cỡ nào là điều hắn vô cùng rõ ràng, không gian một giới đều có thể xé mở ra được, huống hồ chỉ là một nơi kết giới.
- Không phải không cách nào phá mở, mà là không cách nào rời đi!
Trên mặt lộ ra vẻ đắng chát, Đại Tế Tư đành chịu nói:
- Trên thực tế, chỉ cần có thực lực bán thần liền đủ để thử sức vượt qua kết giới... Nhưng một khi rời khỏi phạm vi kết giới, không một ngoại lệ, ai nấy cũng đều sẽ khoái tốc già yếu, thực lực cũng theo đó không ngừng trượt xuống!
- Không dối gạt ngươi, ta cũng đã từng thử xuyên qua kết giới, đi xem thế giới bên ngoài... Nhưng mà, sau khi rời đi, gần gần chỉ sau nửa canh giờ, thực lực liền rơi xuống bán thần, dung mạo cũng khoái tốc già nua! Không thể không mau chóng quay về... Song dù là thế, tốc độ già yếu của ta cũng nhanh hơn nhiều so với các đời Đại Tế Tư khác!
- Năm nay chẳng qua mới hơn bảy trăm tuổi... Nhưng ta đã có thể cảm giác được, cùng lắm chỉ còn mười năm thọ mệnh!"
- ...
Kết quả này cũng là điều Bạch Nhạc căn bản không nghĩ tới.
Đây rốt cuộc là trớ chú chết tiệt gì!
Một khi mình ngưng vận chuyển Thông Thiên Ma Công, mặc cho cỗ lực lượng kia xâm thực vào trong cơ thể, khả năng cũng sẽ luân lạc tới mức kia ... Thực sự quá đáng sợ!
…
Mười năm, lại là mười năm!
Đương sơ lúc bước vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, Hải Thần đã nói qua, thời gian tối đa chỉ còn mười năm.
Giờ lại là cục diện như thế này.
Mặc dù đối phương không nói rõ ràng, nhưng Bạch Nhạc vẫn có thể hiểu được ý ngầm của đối phương.
Nàng đã chỉ còn mười năm thọ mệnh, thế nên, nếu mình không thể trong vòng mười năm hóa giải trớ chú, vậy thì, thời điểm đối phương vẫn lạc khả năng cao mình cũng sẽ bồi táng theo.
Lời này không cần phải nói quá rõ, song vẫn khiến người hiểu được hàm nghĩa trong đó.
Trầm mặc khoảnh khắc, Bạch Nhạc lần nữa khẽ khom lưng nói:
- Vãn bối nhất định dốc hết toàn lực trợ giúp Đại Tế Tư hóa giải trớ chú.
Kỳ thực lúc này trong lòng Bạch Nhạc đã có một vài ý tưởng, song hắn lại không thốt nửa lời.
Giờ còn không phải lúc, hắn còn cần hiểu rõ thêm mới được.
Làm sao có chuyện vừa thấy mặt, nghe đối phương nói mấy câu liền đã đưa ra quyết định.
Liếc mắt nhìn Bạch Nhạc một cái thật sâu, Đại Tế Tư chậm rãi mở miệng nói:
- Không phải tận lực, mà là nhất định phải thành công! Tộc ta đã bị vây khốn ở chỗ này quá lâu ... Ngươi chính là hi vọng duy nhất!
Khẽ khom lưng, lần này Bạch Nhạc vẫn không đáp lại mà trực tiếp lui đi xuống.
Bên ngoài đại điện, nam tử xinh đẹp kia sớm đã chờ sẵn.
Mặc dù hắn không nghe được đối thoại trước đó, song vẫn hiểu được tầm quan trọng của cuộc gặp lần này.
Chí ít, với tình hình trước mắt mà luận, hắn tất phải cấp cho Bạch Nhạc đãi ngộ tốt nhất, vô luận ăn, mặc, đi, ở, tất cả hưởng thụ đều phải là tốt nhất.
- Làm phiền, không biết huynh đài xưng hô thế nào?
Cùng theo đối phương rời đi, Bạch Nhạc lần nữa hỏi.
- Lý Lân.
Thần sắc vẫn nhàn nhạt như thường, nam tử xinh đẹp kia trầm giọng đáp nói.
Đây là một cái tên vô cùng bình thường, đương nhiên, cũng vô cùng dễ nhớ.
Song điều Bạch Nhạc quan tâm không phải cái này, mà là ý nghĩa ẩn chứa sau đó.
Đây là một loại thiện ý!
Khiến hai người vốn hoàn toàn xa lạ, thậm chí căm ghét nhau, bắt đầu thử tiến hành giao lưu bước đầu tiên.
Mặc dù vị Đại Tế Tư kia nói rất nhiều chuyện, song Bạch Nhạc vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng, tiếp túc với Lý Lân có thể giúp hắn từ một mặt khác, tiếp xúc càng thêm trực quan với tòa thành dưới đáy biển này.