Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2151 - Chương 2150: Hiểu Rõ Thân Phận Chính Mình (2)

Chương 2150: Hiểu rõ thân phận chính mình (2) Chương 2150: Hiểu rõ thân phận chính mình (2)

Phải biết, đây không phải người thường, mà là một vị bán thần!

Nghe thế, sắc mặt Bạch Nhạc lúc này mới dễ nhìn mấy phần.

- Đại Tế Tư, ta không có ý gây gổ với ngài, chỉ là những người này quá mức vô sỉ! Ta nhìn không được, ngài địa vị sùng cao, ta tin tưởng, chỉ cần ngài lên tiếng, toàn bộ người trong thành dưới đáy biển, không ai dám làm trái lệnh ngài.

Cứng rắn không được, Bạch Nhạc liền quyết đoán đổi cách khác, quay sang nịnh nọt vị Đại Tế Tư này.

- Nên làm thế nào, ta tự có chừng mực.

Liếc mắt nhìn Bạch Nhạc một cái, Đại Tế Tư chậm rãi nói tiếp:

- Bị vây khốn ở chỗ này trên vạn năm, có chút hắc ám là điều khó tránh khỏi! Ngươi muốn giải quyết vấn đề này, phương thức tốt nhất không phải là giết bao nhiêu người, mà là hóa giải lực lượng trớ chú, để cho tất cả mọi người khôi phục tự do! Hiểu chưa?

- ...

Lời này đúng thật không có vấn đề, Bạch Nhạc tựa hồ cũng bị thuyết phục, lần nữa trầm mặc.

- Thời gian ngươi tới cũng đã không ngắn, còn chưa tìm được manh mối phá giải trớ chú à? Tâm tư ngươi hẳn nên dùng ở điểm này, chứ không phải quan tâm những chuyện lung tung bát nháo kia.

Lần nữa gõ đánh Bạch Nhạc một phen, Đại Tế Tư từ tốn nói tiếp:

- Ta sẽ cho ngươi thời gian nửa năm, nếu nửa năm sau, ngươi còn không tìm ra cách ... Vậy thì giao công pháp tu hành của ngươi ra đây!

- ... Không thể nào!

Sắc mặt chợt biến, Bạch Nhạc giận dữ cự tuyệt nói:

- Công pháp ta tu hành chính là Thần Tôn truyền lại, tuyệt không thể truyền ra ngoài.

- Vậy thì mau chóng tìm cách giải quyết đi.

Tựa hồ có vài phần kiêng dè đối với cái tên Thần Tôn, Đại Tế Tư cũng không cường hành bức bách mà chỉ nhàn nhạt nói một câu.

... .....

Đi ra từ cung điện Đại Tế Tư, cả người Bạch Nhạc có vẻ sa sút tinh thần hẳn đi.

Đương nhiên, cũng không phải là hoàn toàn không có thu hoạch.

Chí ít hắn đúng thật đã thay đổi vận mệnh nữ tu kia!

Náo đến bước này, vị nữ tu kia cứ thế liền được ban cho hắn, chí ít sau này không còn phải chịu Chu Thì Mậu khinh bạc.

Về lại trong phủ đệ của mình, lúc này Bạch Nhạc mới có thời gian giao lưu với nữ tu.

- Không phải sợ, nói cho ta biết, ngươi tên là gì?

- Băng Hàm.

Thân thể vẫn có chút run rẩy, nữ tu kia nhẹ giọng đáp nói.

Trải nghiệm một ngày vừa qua, đối với nàng mà nói thực sự quá đặc sắc, phảng phất không ngừng đảo quanh giữa địa ngục và thiên đường!

Lấy thân phận nàng, trước nay chưa từng nghĩ đến lại sẽ có cơ hội mặt đối mặt với Đại Tế Tư, càng đừng nói được Đại Tế Tư đích thân mở miệng ban cho Bạch Nhạc.

Đương nhiên, từ trên bản chất mà nói, thân phận nàng vẫn không thay đổi.

Chỉ là từ người của Chu Thì Mậu biến thành người của Bạch Nhạc, vô luận Bạch Nhạc đề ra yêu cầu thế nào, nàng cũng không dám cự tuyệt.

Nhưng chỉ sau khoảng thời gian nửa ngày ngắn ngủi tiếp xúc, nàng đã sinh ra cảm giác ỷ lại và tín nhiệm Bạch Nhạc.

Người như thế, đời này nàng chưa từng thấy qua.

Trong mơ hồ, nàng cũng hiểu được, cuộc đời mình tựa hồ đã theo đó phát sinh biến hóa cực lớn.

- Không cần phải để ý người khác nói cái gì, từ hôm nay trở đi, ngươi tự do! Chúng ta sẽ như bằng hữu, ngươi không cần sợ ta, thậm chí không cần nghe ta phân phó, cứ làm chuyện ngươi muốn làm là được rồi! Ta sẽ mang ngươi ra bên ngoài... Rời khỏi tòa thành dưới đáy biển này, để ngươi thấy được thế giới thực sự.

Nhìn vào Băng Hàm, Bạch Nhạc nhẹ giọng mở miệng nói.

- Đa tạ công tử!

Quỳ gối trước mặt Bạch Nhạc, Băng Hàm lần nữa cảm tạ.

- Đứng lên đi, không cần hơi chút là quỳ ... Ngươi nên có cuộc sống của riêng mình.

Đỡ Băng Hàm dậy, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói.

Cứu Băng Hàm, đối với Bạch Nhạc mà nói chỉ là tiện tay làm, lần dò xét hôm nay mới tính là then chốt.

Giờ đây, phỏng đoán trong lòng hắn đã tiến một bước ấn chứng.

Chỉ là tiếp sau nên làm thế nào, hắn vẫn chưa nghĩ ra.

Song chí ít, đây là một khởi đầu tốt.

Tán đi Thiên Cơ Biến, nhìn vào hai tay mình, trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một tia thâm thúy.

Mấy ngày này, hắn tuy giả bộ bị xâm thực, nhưng trên thực tế lại căn bản không hề chịu đến bất kỳ ảnh hưởng nào.

Thậm chí Bạch Nhạc có thể cảm nhận được rõ ràng, tùy theo không ngừng luyện hóa những lực lượng trớ chú kia, thực lực của hắn còn đang không ngừng tăng lên.

Tựa hồ lực lượng trớ chú kia chẳng những sẽ không mang đến uy hiếp cho hắn, ngược lại còn có thể hóa thành trợ lực kích thích tu vi thăng tiến.

Trước đó Côn nói, có thể tìm thấy cơ duyên đột phá thần linh ở chỗ này.

Sau khi tới đây, kỳ thực Bạch Nhạc một mực không phát hiện cơ hội gì, nhưng giờ, hắn lại thanh tỉnh ý thức được, đối với hắn mà nói, phần lực lượng trớ chú này chính là cơ hội để đột phá thần linh.

Án theo tốc độ tu luyện bây giờ mà suy đoán, nếu ở lại chỗ này hai mươi ba mươi năm, như vậy Bạch Nhạc có chí ít bảy thành nắm bắt có thể đột phá đến cảnh giới Thần Linh!

Tính ra so với ước hẹn trăm năm của Mặc Quân trước đó thì nhanh hơn nhiều.

Chỉ là, đối với Bạch Nhạc mà nói, thế vẫn hơi có chút lâu.

Đặc biệt là ... trong tình cảnh bây giờ, vị Đại Tế Tư kia sợ rằng sẽ không cho hắn thời gian dài như vậy.

Bình Luận (0)
Comment