Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2150 - Chương 2149: Hiểu Rõ Thân Phận Chính Mình

Chương 2149: Hiểu rõ thân phận chính mình Chương 2149: Hiểu rõ thân phận chính mình

Ngước mắt nhìn lên, Bạch Nhạc không hề có nửa phần sợ hãi, ngạo nghễ mở miệng nói:

- Đại Tế Tư, ta tới chính là muốn hỏi ngươi! Chuyện này, ngươi đến cùng có biết hay không?

- Hỗn xược!

Không đợi Đại Tế Tư mở miệng, Lý Lân đã nổi giận nói:

- Bạch Nhạc, ngươi quá càn rỡ! Sao dám nói chuyện như thế với Đại Tế Tư?

- Cút!

Căn bản không có nửa điểm nể mặt Lý Lân, tựa hồ giao tình trước đó với Lý Lân đều là giả, Bạch Nhạc lớn tiếng quát mắng.

- Đại Tế Tư, ta đến đây là để làm gì, trong lòng ngươi vô cùng rõ ràng! Ta tưởng muốn giúp chúng nhân hóa giải lực lượng trớ chú, để tất cả mọi người có thể rời khỏi chỗ này, khôi phục cuộc sống người bình thường ...

Nói đến đây, Bạch Nhạc đột nhiên dừng lại, vươn tay chỉ vào nữ tử kia, nói tiếp:

- Nhưng mà, ngươi nhìn nàng xem, cùng là người, tại sao ở chỗ này nàng lại bị đối xử như nô lệ, như súc sinh! Mấy ngày qua, ta thấy qua rất nhiều chuyện bất bình ... Giờ ta mới phát hiện, dưới thành phố này không ngờ lại cất giấu bộ mặt hắc ám như vậy!

- Ta không tin Đại Tế Tư ngươi hoàn toàn không biết gì về điều này! Cho nên, hôm nay ta đến chính là muốn hỏi xem xem ... Tại sao ngươi lại dung túng ác nhân, mặc cho hắc ám nảy sinh như thế!

- Lẽ nào chúng ta không tiếc tính mạng, hóa giải trớ chú là để cứu loại người đến cả súc sinh đều không bằng như Chu Thì Mậu?

- Nếu thật như vậy, ta thà không cứu!

Chỉ vào Chu Thì Mậu, Bạch Nhạc lòng đầy căm phẫn quát nói, ánh mắt sáng quắc, ngạo nghễ đứng đó, hệt như một đấu sĩ.

- Làm càn!

Lý Lân lập tức nhảy dựng lên, chỉ vào Bạch Nhạc lớn tiếng quát mắng.

Đột nhiên nhướng mày, Nghịch Ma Kiếm xuất vỏ, mũi kiếm khẽ chếch lên, trong mắt Bạch Nhạc tràn đầy vẻ khinh miệt:

- Ngươi thử nói lại lần nữa xem!

- ...

Nháy mắt, Lý Lân ngưng trệ!

Nếu là trước đó, hắn thật không mấy sợ hãi Bạch Nhạc, nhưng mà tấm gương tày liếp của Chu Thì Mậu sờ sờ trước mắt, hắn không kiêng sợ cũng không được.

Phải biết, mặc dù thực lực hắn so ra mạnh hơn Chu Thì Mậu, song tuyệt đối còn chưa đạt tới mức độ nghiền ép.

- Lui xuống!

Mắt thấy bầu không khí giương cung bạt kiếm chuẩn bị động thủ, Đại Tế Tư cuối cùng cũng mở miệng từ tốn nói.

Khoát khoát tay, vô luận là Chu Thì Mậu hay Lý Lân đều bất giác giật lui mấy bước, thành thật trầm mặc đứng sang một bên.

Nhìn vào Bạch Nhạc, Đại Tế Tư chậm rãi mở miệng nói:

- Bạch Nhạc, tuy ngươi được Côn dẫn đến, nhưng mà, nếu ngươi đã bước vào đây, vậy thì phải nhìn rõ sự thật trước mặt.

Thoáng ngừng một lát, Đại Tế Tư trầm giọng nói tiếp:

- Ngươi phá giải trớ chú, không chỉ là đang trợ giúp chúng ta, mà cũng là đang cứu chính mình.

- Lực lượng trớ chú trên người ta không mạnh, cùng lắm ta rời đi ngay bây giờ! Chưa hẳn đã có ảnh hưởng gì.

Ngẩng đầu, Bạch Nhạc ngạo nghễ mở miệng nói.

- Không!

Lạnh lùng nhìn chằm chằm Bạch Nhạc, Đại Tế Tư gằn từng câu từng chữ nói:

- Ta nói ngươi không được đi, ngươi liền nhất định không được đi!

- ...

Phảng phất đến tận lúc này mới ý thức được lời ngầm của đối phương, tức thì, sắc mặt Bạch Nhạc đột nhiên chuyển lạnh.

- Ngươi uy hiếp ta?

- Uy hiếp? Ngươi quá đề cao chính mình.

Cười lạnh một tiếng, Đại Tế Tư nhàn nhạt mở miệng nói:

- Lễ ngộ ba phần với ngươi là vì nể mặt Côn, chứ nếu chỉ mình ngươi ... Ngươi nghĩ xem, bản thân ngươi có tư cách bàn điều kiện trước mặt ta không?

- Làm rõ ràng địa vị của chính mình, ngươi còn không đủ tư cách để chất vấn bản thần!

- ...

Hả giận!

Vô luận là Chu Thì Mậu hay Lý Lân, lúc này chứng kiến vẻ kinh ngạc của Bạch Nhạc, ai nấy đều cảm thấy hả giận sướng khoái, phảng phất giờ đây người đang giẫm Bạch Nhạc dưới chân chính là bọn hắn.

Sắc mặt trắng bệch, Bạch Nhạc bất giác giật lui mấy bước, tưởng muốn nói điều gì, nhưng sau cùng lại vẫn không thốt được ra miệng.

Liếc mắt nhìn Bạch Nhạc, Đại Tế Tư cũng hiểu, giờ đã chấn nhiếp được Bạch Nhạc, khẩu khí nhất thời hòa hoãn đi nhiều.

- Đương nhiên, ngươi là Côn dẫn đến, chỉ cần ngươi làm rõ địa vị bản thân, ta tự nhiên sẽ không làm khó ngươi! Chúng ta là quan hệ đôi bên cùng có lợi, chỉ cần ngươi có thể hóa giải trớ chú ... Vô luận điều kiện gì, bản thần đều đáp ứng ngươi.

Đánh một gậy, nói thế nào cũng phải chìa ra cây cà rốt.

Rốt cuộc, hiện tại Bạch Nhạc đối với nàng mà nói thì còn có hữu dụng, nếu thật bức gấp Bạch Nhạc, nàng giết Bạch Nhạc dễ dàng, nhưng tưởng muốn Bạch Nhạc trợ giúp phá giải trớ chú lại không phải điều đơn giản.

Thoại phong khẽ chuyển, Đại Tế Tư lập tức quay sang Chu Thì Mậu, lạnh lùng mở miệng nói:

- Còn ngươi nữa, có một số chuyện, ta có thể mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng các ngươi cũng đừng quá phận ... Bằng không, ta không ngại thanh trừ một phen đâu, hiểu chưa?

Nháy mắt, Chu Thì Mậu bị dọa cho ngã ngồi trên đất, lưng đẫm mồ hôi!

Lúc Bạch Nhạc uy hiếp, hắn còn có thể hướng Đại Tế Tư cầu cứu, nhưng mà, giả như Đại Tế Tư muốn giết hắn, vậy thì hắn đến cả nửa điểm dư địa để phản kháng cũng không có.

- Không dám, Đại Tế Tư, ta đảm bảo không dám!

Nhất thời, Chu Thì Mậu dập đầu gõ đến độ trán đầm đìa máu.

Bình Luận (0)
Comment