Bọn hắn bởi vì gánh chịu lực lượng trớ chú, cho nên mọc ra đuôi cá, mang cá, nhờ đó mới có thể hô hấp, sinh tồn được dưới nước!
Giờ đây lực lượng trớ chú giải trừ, bọn hắn biến thành người bình thường, lại tuyệt đối không còn có được năng lực sinh tồn như trước.
Đối với bọn hắn mà nói, hóa giải lực lượng trớ chú khả năng chính là cái chết vui quá hóa buồn.
Nhất thời, tất cả mọi người điên cuồng chạy về hướng cung điện Đại Tế Tư.
Ở trong lòng bọn hắn, vị Đại Tế Tư kia chính là hi vọng duy nhất!
Nhưng mà, đợi đến lúc chạy tới, người bọn hắn thấy được lại không phải vị Đại Tế Tư kia, mà là Bạch Nhạc đang đứng trong phiến phế tích.
Sinh tử quan đầu, nhân tính lần nữa được đến ấn chứng!
Không thấy Đại Tế Tư, đám bán thần như Lý Lân lập tức hồi thần, cuống cuồng tháo chạy ra bên ngoài kết giới!
Không bị lực lượng trớ chú ảnh hưởng, chỉ cần chạy đi ra, lấy thực lực bọn hắn, hoàn toàn đủ để sinh tồn trong biển sâu, rời khỏi chỗ này, tới một phương trời khác!
Nhưng càng nhiều tu hành giả cấp thấp và người thường lại không có được năng lực như thế.
Vô luận có hay không có lực lượng trớ chú, lúc này thứ bọn hắn phải đối mặt tựa hồ chỉ có cái chết!
Bọn hắn kêu khóc, quỳ lạy, khẩn cầu Đại Tế Tư trở về, cứu bọn hắn.
Nhưng cầu khẩn đó, chú định không được đến bất kỳ hồi ứng nào.
- Công tử!
Một đường đuổi tới chỗ này, Băng Hàm thấy Bạch Nhạc trong phế tích cung điện, vành mắt lập tức đỏ hồng.
Nếu trước đó nàng cũng giống như những người khác, khẩn cầu Đại Tế Tư cứu rỗi, thì giờ đây, nàng hiểu, hiện tại người có thể cứu vớt chúng nhân chỉ có Bạch Nhạc.
Tùy theo Thâm Hải Tế Tư đào tẩu, đại bộ phận lực lượng trớ chú còn lại đã bị Bạch Nhạc luyện hóa, Thôn Thiên Quyết dần dần tán đi, trạng thái Bạch Nhạc rốt cục cũng dần dần ổn định.
Thần linh!
Mười năm giãy dụa và ẩn nhẫn, hắn rốt cục cũng đã mượn lực lượng trớ chú, đột phá đến Thần Linh Cảnh.
Cảm giác vui sướng khi đột phá khiến đáy lòng Bạch Nhạc không khỏi sinh ra một tia cuồng hỉ.
Ánh mắt hướng về phía Băng Hàm, trong mắt Bạch Nhạc nhiều thêm mấy phần ấm áp.
- Yên tâm... Ta sẽ không vứt bỏ các ngươi.
Nhìn vào Băng Hàm trước mặt, Bạch Nhạc nhẹ giọng mở miệng nói.
- Ta đã hóa giải lực lượng trớ chú! Đại Tế Tư cũng đã đào tẩu. Nếu tin tưởng ta thì tiến vào trong tiểu thế giới, ta dẫn các ngươi rời đi.
Ngước mắt nhìn lên, Bạch Nhạc sảng giọng nói.
Bằng vào lực lượng thần linh, tiếng nói Bạch Nhạc lập tức truyền khắp toàn bộ Thâm Hải Chi Thành!
Cùng lúc, Bạch Nhạc không chút dong dài, trực tiếp mở ra Thần Vực của mình, một không gian thông đạo được hình thành ngay trước mặt!
- Đa tạ công tử!
Tức thì, Băng Hàm dẫn đầu quỳ xuống.
Như là người sắp chết chìm bắt lấy được phao cứu mạng, nhất thời, tất cả mọi người xung quanh đồng loạt quỳ xuống.
- Không cần nhiều lời, tiến vào trước đi!
Vươn tay đỡ dậy Băng Hàm, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói.
Lần này không có bất kỳ do dự nào, Băng Hàm lập tức là người đầu tiên bước vào đường hầm không gian, tiến trong kiếm liên tiểu thế giới.
Có Băng Hàm dẫn đầu, giờ lại không thấy Đại Tế Tư đâu, những người khác liền cũng dồn dập vọt tới trong đường hầm không gian!
Bọn hắn chưa hẳn đã thực sự tín nhiệm Bạch Nhạc, chỉ là với tình hình trước mắt, bọn hắn căn bản không có lựa chọn khác.
Có người dẫn đầu liền hình thành hiệu ứng bầy dê, những người ở phía sau thậm chí không kịp nghĩ nhiều, cũng theo đó cùng lúc tiến vào.
Song như vậy tốc độ vẫn quá chậm!
Đến sau, Bạch Nhạc trực tiếp bay lên giữa trời, vận dụng thần lực, tự tay chuyển những người còn lại vào trong Thần Vực.
Cơ hồ đồng thời, Bạch Nhạc đột nhiên phát hiện, có một cỗ cự lực đánh tới, kết giới bao trùm bên ngoài Thâm Hải Chi Thành bỗng chợt vỡ nát.
Thửng đến giờ khắc này, số người được Bạch Nhạc thu vào Thần Vực mới chỉ được hơn phân nửa.
Hống!
Giữa biển sâu, Bạch Nhạc đột nhiên nghe được một tiếng rống giận trầm thấp, nháy mắt liền có một cỗ hấp lực khủng bố đánh tới, nháy mắt, số người còn chưa kịp thu vào trong Thần Vực liền bị cuốn thốc đi!
Trong nước biển băng lãnh, Bạch Nhạc thấy được một miệng lớn như chậu máu há to, không khác gì hắc động!
Đừng nói những người này, dù là chính bản thân Bạch Nhạc cũng cảm nhận được uy hiếp trí mạng.
Mí mắt hơi nhảy, gần như tức thì, Bạch Nhạc ý thức được thân phận đối phương!
- Côn! ! !
Trước đó Đại Tế Tư từng nói qua, Bạch Nhạc căn bản không rõ về lực lượng trớ chú, cũng không hiểu chân tướng hết thảy nơi đây!
Bạch Nhạc từng muốn mượn cơ hội hỏi ra chân tướng, đáng tiếc, Đại Tế Tư không hồi đáp.
Thẳng đến khắc này, chứng kiến miệng lớn như chậu máu kia, chứng kiến từng sinh mệnh trôi đi ngay trước mắt, Bạch Nhạc mới đột nhiên bừng tỉnh!
…
- Thả ra những người kia, ta có thể để ngươi rời đi.
Tròng mắt u lãnh chớp động sát cơ, tiếng nói trầm thấp chậm rãi vang lên.
- Thì ra đây mới là chân tướng.
Hít sâu một hơi, Bạch Nhạc bình tĩnh mở miệng nói.
Bắt đầu từ lúc tới chỗ này, Bạch Nhạc đã cảm thấy tựa hồ có gì đó không đúng như trong dự đoán, phát giác được dị thường của Thâm Hải Tế Tư khiến Bạch Nhạc cho rằng đầu nguồn chính là vị Thâm Hải Tế Tư kia.