Trong mắt lộ ra vẻ ngưng trọng, Lăng Tiên chậm rãi nói:
- Tứ phương yêu thần sinh ra khi thiên địa vừa mới đản sinh, chính là yêu thần cổ lão nhất! Chúng nó mới là tồn tại khủng bố thực sự trải qua vạn kiếp mà vẫn bất diệt.
- Thời đại thượng cổ, Nhân tộc chúng ta đại năng xuất hiện lớp lớp, liên thủ trấn áp tứ phương yêu thần ở Tứ Cực Chi Địa, yêu tộc cũng theo đó suy tàn.
- Nhưng trận chiến thượng cổ, chúng thần vẫn lạc... Chúng ta ai cũng không ngờ, tùy theo Thế Giới Chi Tâm quay về bản nguyên, tứ phương yêu thần cũng theo đó thức tỉnh!
Những lời này, khiến sắc mặt Vân Mộng Chân không khỏi đại biến.
Sự tình tựa hồ còn phức tạp, còn khủng bố hơn xa so với trong tưởng tượng.
- Rất nhiều chuyện, vốn ta không nghĩ rõ ràng... Nhưng hôm nay, đến điểm cuối sinh mệnh lại đã nghĩ thông.
Trên mặt lộ ra nụ cười ôn hòa, Lăng Tiên nhẹ giọng nói:
- Cái gọi là tứ phương yêu thần, thật ra... Khả năng chính là một bộ phận của Thiên Địa Đại Kiếp!
- Vô số năm qua, Nhân tộc chúng ta chấp chưởng hoàn vũ, quét sạch vũ nội! Là chủ tể của phiến thiên địa này, cho nên, đối tượng mà Thiên Địa Đại Kiếp muốn hủy diệt khả năng gần gần chỉ là Nhân tộc mà thôi... Tứ phương yêu thần tuyên cổ bất diệt, bọn hắn sống lại, có lẽ chính là dấu hiệu Thiên Địa Đại Kiếp hàng lâm!
- Tên ngu ngốc Càn Đế kia ... Tự cho là có thể lợi dụng tứ phương yêu thần, nhưng trên thực tế, chẳng qua chỉ là bảo hổ lột da, tự tìm đường chết.
- ...
"Mười vạn yêu binh lâm thế, đối với Nhân tộc chúng ta mà nói... Hạo kiếp vốn cũng đã hàng lâm.
- Việc này can hệ lớn lắm, nếu lão tổ tự mình đứng ra, thuyết phục Tuyệt Tiên, Lục Tiên, tam đại thiên tông chúng ta liên thủ, còn có Thanh châu, Phật tông, chưa hẳn đã không đủ sức đánh một trận!
Vân Mộng Chân nhịn không được xen lời nói.
- Nếu thật đơn giản như vậy thì tốt rồi.
Cười khổ một tiếng, Lăng Tiên nhẹ giọng nói:
- Thiên Địa Chi Tâm a! Đối với mỗi một vị thần linh, Thiên Địa Chi Tâm đều là dụ hoặc khó mà cự tuyệt! Một khi luyện hóa Thế Giới Chi Tâm, hết thảy hủy diệt, lại từ hủy diệt đến tân sinh, tứ phương yêu thần cũng theo đó lần nữa sa vào trong trạng thái ngủ say.
- So với đương đầu cùng tứ phương yêu thần, mỗi một vị thần linh đều càng muốn nghĩ cách luyện hóa Thế Giới Chi Tâm... Nhân tâm không đều, làm sao có thể chống lại tứ phương yêu thần?
- ...
- Có biết lần này tại sao chúng ta lại trúng phải bẫy rập không?
Lăng Tiên nhẹ giọng hỏi.
- ... Thế Giới Chi Tâm?
Trong lòng đột nhiên run lên, Vân Mộng Chân có chút đắng chát mở miệng nói.
- Không sai!
Gật gật đầu, Lăng Tiên nhẹ giọng nói:
- Thế Giới Chi Tâm đã trùng sinh... Hơn nữa, nơi xuất hiện liền ở Càn châu! Giờ đây sở dĩ Càn Đế cam tâm tình nguyện liên thủ với tứ phương yêu thần, chính là bởi vì, tứ phương yêu thần hứa hẹn... Giúp hắn giữ chặt Thế Giới Chi Tâm.
- ...
Hít vào một hơi khí lạnh, khắc này, Vân Mộng Chân mới thực sự ý thức được tính chất phức tạp của sự tình.
- Trận chiến Càn châu, ba người chúng ta đều bị trọng thương ... Ta bị thương nặng nhất, đã không sống được lâu nữa! Bọn hắn tuy không đến nỗi vẫn lạc, nhưng cũng bị thương rất nặng, trong ngắn hạn căn bản không cách nào khôi phục ... Thiên hạ này, rốt cục là thiên hạ thuộc về các ngươi.
- Chúng ta?
Vân Mộng Chân có chút thất thần.
- Không sai!
Gật gật đầu, Lăng Tiên trầm giọng nói:
- Thiên địa pháp tắc khôi phục, từng người chúng ta lần lượt thức tỉnh từ trong ngủ say, khiến ta từng cho rằng, đây chính là thời đại thuộc về chúng ta ... Nhưng giờ, ta mới thật sự hiểu được, chúng ta chỉ là người chứng kiến lịch sử lịch sử.
- Vai chính trong trường Thiên Địa Đại Kiếp này không phải chúng ta, mà là các ngươi.
- Tựa như Đạo Lăng Thiên Tông bây giờ đã không phải Đạo Lăng Thiên Tông của ta, mà là thuộc về ngươi, Đạo Lăng Thiên Tông thuộc về các ngươi ... Hôm nay, ta trả lại hết thảy vào tay ngươi!
Trong mắt lộ ra một tia ôn hòa, Lăng Tiên nhẹ giọng nói:
- Vốn ta còn lo lắng thời gian quá gấp, ngươi chưa hẳn đã kịp trưởng thành! Nhưng hôm nay ... Ta rốt cục hiểu được, hết thảy nhân quả, thật ra đều rơi đến trên người ta.
Bật cười một tiếng, Lăng Tiên nói tiếp:
- Ta đã không còn sống lâu nữa, so với lay lắt hơi tàn, chẳng thà, dứt khoát thành toàn cho ngươi... Ngươi tu hành Vong Tình Thiên Công, tu hành vốn không gông cùm, kẻ sắp chết là ta đây liền giúp ngươi một tay, trợ ngươi bước đến Thần Linh Cảnh!
- Lão tổ!
Nghe thế, Vân Mộng Chân rốt cuộc mới hiểu được ý tứ của Lăng Tiên, vội gấp giọng khuyên ngăn nói.
- Không cần khuyên ta! Lão phu bá đạo một đời, nhưng chưa từng làm qua chuyện gì trái với lương tâm.
Lắc lắc đầu, Lăng Tiên thản nhiên nói:
- Nếu ta có thể dẫn dắt Đạo Lăng Thiên Tông đi được càng xa, ta sẽ không khách khí, cho dù là đoạt xá, ta cũng sẽ không nháy mắt lấy một lần! Nhưng mà ... Trong lòng ta rõ ràng, ta đi không xa được! Dù có thể vượt qua tử kiếp lần này, bằng vào thiên phú và thực lực của ta, cũng xa không cách nào đương cự được với tứ phương yêu thần.
- Nhưng ngươi thì khác.