Thoáng ngừng một cái, trong mắt Bạch Nhạc lộ ra sát khí băng lãnh, âm trầm nói:
- Ta có thể sùng phật, tự nhiên liền cũng có thể diệt phật!
... ... ...
Đi ra từ Tiên Du Kiếm Cung, Bạch Nhạc liền đến thẳng Ma tông.
Tuyệt Tiên đúng thật đã bị thương, trong thời gian ngắn không cách nào khôi phục, với tình hình như thể, chuyện liên thủ với Tiên Du Kiếm Cung tự nhiên không cần phải nhắc lại.
Hơn nữa, rất nhiều chuyện không chỉ dừng ở vấn đề đúng sai và giao tình, càng then chốt hơn chính là quyền lợi!
Đứng trên lập trường Bạch Nhạc và Tuyệt Tiên, có thể không để ý đến những ích lợi này, nhưng đối với người mặt dưới mà nói, vậy lại không thể không trọng thị.
Muốn thực sự liên thủ với tam đại thiên tông, Bạch Nhạc trước phải thu dọn sạch sẽ cục diện rối rắm trước mắt cái đã.
Mà Ma tông, không nghi ngờ chính là thanh kiếm sắc bén nhất trên tay Bạch Nhạc!
- Cung nghênh tông chủ!
Bên này Bạch Nhạc mới vừa chạy tới, lập tức liền kinh động đến đệ tử Ma tông thủ vệ, nhất thời, tất cả mọi người xung quanh đồng loạt quỳ vái.
Mười năm không thấy, những người trong Ma tông này lại vẫn hiện vẻ kích động dị thường.
Đối với bọn hắn mà nói, Bạch Nhạc mới là lãnh tụ tinh thần!
Mấy năm nay, tùy theo Ma tông kiến lập, bọn hắn cũng theo đó được đến chỗ tốt thiết thực, có mặt đại kỳ là Bạch Nhạc, đệ tử Ma tông hành tẩu thiên hạ rất ít khi bị người làm khó dễ, rất nhiều nơi, thậm chí thái độ của chúng nhân đối với Ma tông còn không khác gì với tam đại thiên tông.
Hiện tại, Đạo môn, Ma tông, Phật giáo tạo thành thế chân vạc!
Vốn thiếu hụt duy nhất của Ma tông, chính là khuyết thiếu một vị cường giả thần linh, mà giờ đây tùy theo Bạch Nhạc đột phá, không nghi ngờ đã bù đắp điểm khuyết hãm sau cùng này.
- Ngươi muốn lên Đạo Lăng Sơn?
Tụ tập chúng trưởng lão Ma tông lại một nơi, Bạch Nhạc không chút nào che giấu, trực tiếp nói ra mục đích của mình.
Chỉ là vừa nói ra lời này, đừng nói người ngoài, dù là Bạch Cốt phu nhân cũng có chút thất thần.
- Lăng Tiên gần vẫn lạc... Càn Đế sẽ không bỏ qua cơ hội thế này.
Chậm rãi ngẩng đầu, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:
- Chúng ta muốn đối kháng Càn Đế và tứ phương yêu thần, nhất định phải tranh thủ tam đại thiên tông, thậm chí là toàn bộ lực lượng Đạo môn, về công về tư, ta đều không thể khoanh tay đứng nhìn Đạo Lăng Thiên Tông bị huỷ diệt.
Thoáng ngừng một lát, Bạch Nhạc nói tiếp:
- Huống hồ, Ma tông cũng cần phát ra tiếng nói của riêng mình.
- Chia binh hai đường!
Bạch Nhạc trầm giọng nói:
- Một mặt, đi ra Đông Hải, thu phục Duyện châu, Thanh châu! Mặt khác, một bộ phận đệ tử Ma tông theo ta lên Đạo Lăng Sơn... Mười năm, ta rất muốn xem xem, hiện tại Đại Càn Vương Triều đã có được thực lực mạnh cỡ nào.
- Nếu chỉ riêng Đại Càn Vương Triều thì còn đỡ. Nhưng hiện nay, ngươi muốn phản công Thanh châu, liền ắt sẽ đứng ở phía đối lập với Phật tông ... Sợ rằng Phật tông chưa hẳn nguyện ý.
Bạch Cốt phu nhân lắc đầu nói:
- Giống như năm đó, nếu bây giờ triệt để bức đẩy Phật tông về phía Càn Đế... Cục diện sẽ chỉ càng thêm phức tạp!
- Cho nên, ta muốn trước đi Đạo Lăng Sơn một chuyến!
Lắc đầu, Bạch Nhạc chậm rãi đáp nói:
- Muốn chèn ép Phật tông, nhất định phải lôi kéo Đạo môn cùng lên tiếng ... Nếu Đạo Lăng Thiên Tông có thể đứng chung một chỗ với chúng ta, lúc đối mặt Phật tông, lực lượng tự nhiên sẽ càng nhiều.
Nói đến nước này, đám người Bạch Cốt phu nhân tự nhiên cũng hiểu, Bạch Nhạc tâm ý đã quyết.
Thoáng trầm mặc khoảnh khắc, lúc này Bạch Cốt phu nhân mới khẽ khom lưng, suất tiên mở miệng nói:
- Nguyện nghe tông chủ sai phái!
Bạch Cốt phu nhân tỏ thái độ, lập tức dẫn lên tất cả mọi người cộng minh!
- Nguyện nghe tông chủ sai phái!
Nháy mắt, tất cả trưởng lão Ma tông đều đồng thanh ứng tiếng.
... ... ...
- Bí mật không phát tang!
Trên Đạo Lăng Sơn.
Vân Mộng Chân đi ra từ trong thánh địa, Lăng Tiên cũng theo đó triệt để vẫn lạc.
Đệ tử mặt dưới có thể không rõ ràng tình hình, nhưng tin tức về cái chết của Lăng Tiên lại không giấu được một ít trưởng lão thường xuyên có mặt ở thánh địa.
Mà giờ đây, Vân Mộng Chân sau khi trọng chưởng Đạo Lăng Thiên Tông, mệnh lệnh thứ nhất được ban hành chính là bí mật không phát tang.
Lăng Tiên vẫn lạc, tất nhiên phải được đại táng rình rang, nhưng không thể bây giờ.
Cái chết của Lăng Tiên đối với toàn bộ Đạo Lăng Thiên Tông mà nói thì đều là đả kích cực lớn, những lúc thế này, nhân tâm mới là điều quan trọng nhất!
Nếu nhân tâm tán mất, vậy chính là đại hạ tương khuynh (lầu cao nghiêng đổ), không thể cứu vãn.
- Thánh Nữ... Lão tổ bị thương mà về! Chuyện này, sợ rằng không giấu được bao lâu.
- Có thể giấu qua một ngày là một ngày!
Trong mắt chớp qua một tia hờ hững, Vân Mộng Chân lạnh lùng nói:
- Chúng ta cần có càng nhiều thời gian để chuẩn bị... Lúc tin tức Lăng Tiên lão tổ vẫn lạc truyền ra, quá nửa sẽ là lúc chúng ta phải đối mặt Càn Đế.
- Vâng!
- Thánh nữ, còn có một tin ...
Dừng một cái, trưởng lão kia rốt cục vẫn chậm rãi mở miệng nói:
- Trước đó được đến tin tức, Bạch Nhạc trở về!
- ...
Tức thì, nét mặt Vân Mộng Chân không khỏi cứng lại, trong mắt hiện lên một mạt giãy dụa nhỏ không thể thấy, song chỉ nháy mắt liền khôi phục như thường.